Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3206 - Chương 3206: Sôi Trào (2)

Chương 3206: Sôi Trào (2) Chương 3206: Sôi Trào (2)

Các quản sự trầm ổn tỉnh táo đều chửi ầm lên:

- Thổ phỉ! Dã man! Hoang đường!

Lượng lớn cường giả bạo lên, xoáy lên lửa giận ngập trời, đuổi bắt hai tên cuồng nhân đã chạy thoát. Bọn hắn quả thực làm không rõ ràng, thậm chí có người dám đoạt đồ của Hoàng tộc, dám đánh mặt Hoàng tộc, liền coi như ngươi đến từ Hoàng tộc khác, thì hành động này cũng sẽ nhấc lên một hồi chiến dịch to lớn, không đem bọn họ ăn sống nuốt tươi tuyệt đối không bỏ qua. Hơn nữa, Thiên Không Thành kéo dài ba trăm dặm, có rất nhiều cường giả đóng thủ, lại có cấm chế cường hãn thủ hộ, coi như là đỉnh phong Thiên Võ đều chưa hẳn có thể trốn ra được.

- Long long long!

Thiên Không Thành bốn phương tám hướng bạo lên mấy trăm đạo cường quang ngút trời, trong thành ngoài thành đều kích thích sóng ánh sáng mãnh liệt, chúng như sông lớn chảy xiết, dường như sấm sét đi nhanh, trong vài phút ngắn ngủi, leiefn đan vào thành một tầng trầm trọng bình chướng, bao phủ cả tòa Thiên Không Thành. Đây vẫn chỉ là bắt đầu, sau tầng bình chướng thủ hộ thứ nhất đó, tầng thứ hai tầng thứ ba liên tiếp ký kết ở phía ngoài.

Lâm Lang các phản ứng dữ dội kinh động đến vô số người, chuyện phát sinh bên trong cũng truyền khắp toàn thành, chỉ là người nghe được đều bị nghẹn họng nhìn trân trối.

Cướp bóc Lâm Lang các?

Ngay trên thịnh hội đấu giá, công nhiên cướp Phong Thiên Tà Long Trụ đi?

Đây là hai tên thổ phỉ từ chỗ nào xuất hiện, quả thực là dựng nên kiểu mẫu mới cho thổ phỉ giới a!

Ăn cướp đánh tới trên đầu Vô Hồi Cảnh Thiên, tìm đường chết làm ra độ cao mới!

Cái này là không có não cỡ nào chứ, ông trời của ta ơi!

- Cái tên điên kia làm sao đi ra ngoài được?

Triệu Yên Nhiên xông ra Lâm Lang các, ngưng trọng lại kinh ngạc nhìn qua phương hướng bọn người Tần Mệnh chạy thoát, nàng chưa từng bội phục qua ai, hôm nay xem như mở rộng tầm mắt.

- Hắn dám làm như thế, khả năng có biện pháp.

Triệu Lệ hít hơi thật sâu, nơi này chính là Lâm Lang các, sau lưng là Vô Hồi Cảnh Thiên, chuyện người khác nghĩ cũng không dám nghĩ, ngươi lại làm mãnh liệt như vậy.

- Gian phòng số bảy là người nào?

Nhiếp Viễn, Lôi Long, Hoàng Kim Thú, Hiên Hoàng vân vân... Toàn bộ lao tới, dùng bọn tâm tính hắn thân kinh bách chiến, lúc này đều còn có chút ngu.

- Bắt sống! Ta muốn sống!

Khấu Vô Nhai giận dữ mắng mỏ, bất chấp Ngọc Linh Lung, đi theo các cường giả Lâm Lang các bạo lên đuổi tới. Lâm Lang các thành lập mấy ngàn năm, chưa từng có phát sinh qua sự kiện ác liệt, vậy mà ngay trên thịnh hội đấu giá công khai cướp đoạt thánh khí, to gan to gan tới cực điểm.

Sau khi Tần Mệnh cùng Dương Đỉnh Phong chiếm Phong Thiên Tà Long Trụ, lăng không lao vùn vụt hơn ba mươi dặm, xuất hiện ở bên trong một gian nhà dân bình thường không thể lại bình thường hơn, cũng là chỗ ở sau khi bọn hắn tiến vào Thiên Không Thành dùng giá cao thuê xuống, nhưng mà từ sau ngày đầu tiên, bọn hắn cũng không có tới nơi này, cũng dùng lực lượng hai người liên thủ bố trí cấm chế.

- Nhanh tra!

Tần Mệnh khẽ quát một tiếng, một mình đứng ở trong tiểu viện, nhìn qua phương hướng Lâm Lang các đang bạo động.

Dương Đỉnh Phong xông vào phòng, từ bên ngoài nhìn rất đơn sơ, bên trong lại bị hắn khắc đầy quỷ bí phù văn, nổi lơ lửng các loại tinh thạch kỳ diệu. Trong gian phòng trống rỗng, không còn có cái gì nữa, nhưng không gian như là hồ nước bập bềnh lấy gợn sóng kỳ diệu.

Dương Đỉnh Phong vừa xông tới, đã bị gợn sóng thôn phệ, biến mất bóng dáng.

Đây là một cái cửa vào không gian bọn hắn bố trí, thông qua nơi này có thể đạp vào một con đường không gian, phá tan cấm chế thủ hộ tại Thiên Không Thành, trốn đi ra bên ngoài. Nhưng dùng không giống như là Hư Không Thạch Trụ ban đầu ở Thất Nhạc Cấm Đảo đào thoát khỏi Cổ Thiên Thần khống chế, mà là từ Tinh Linh đảo mời đi ra một loại hư không Nhuyễn Trùng, nó có thể phun ra nuốt vào ra sợi tơ hư không tinh mịn, ký kết ra một con đường hư không lâu dài.

Lực phòng ngự của Thiên Không Thành vô cùng cường thịnh, có thể giam cầm toàn bộ không gian, chỗ có không gian quyển trục, bảo khí đào thoát các loại, ở chỗ này thường thường sẽ mất đi hiệu lực. Ngay cả Hư Không Thạch Trụ đều có thể bị cách trở, mà hư không Nhuyễn Trùng lại khác, lực lượng không gian của nó vô cùng bông mềm, sẽ vô thanh vô tức xơi tái không gian, lại không dễ dàng bị phát giác. Duy chỉ có có một cái khuyết điểm, tốc độ nó quá chậm, cho nên Tần Mệnh cùng Dương Đỉnh Phong đã chạy tới nơi này trước hơn mười ngày, ở chỗ này làm cái cửa vào, để cho hư không Nhuyễn Trùng có thời gian dần hoạt động.

- Ở chỗ này, tìm được rồi!

Một nam tử sắc bén đuổi tới trước hết nhất, trùng trùng điệp điệp rơi ở phía trước đình viện lên, khí thế cường hoành hòa với sát khí nổi giận, chấn đến đường đi phòng ốc đều đong đưa.

- Ở phía trước, nhanh nhanh nhanh.

- Vây quanh!

- Vây quanh căn nhà kia!

- Giam cầm cả phiến quảng trường!

- Không được hành động thiếu suy nghĩ, giam cầm chỗ đó, dọn dẹp đường đi!

- Ai dám thả chạy bọn hắn, ta sẽ không dễ dãi như thế đâu.

Lượng lớn cường giả Lâm Lang các đuổi tới, bốn phương tám hướng bao vây cả phiến quảng trường, hùng hổ, nộ khí mênh mông cuồn cuộn, bọn hắn một bên bố trí lấy cấm chế, một bên tụ tập vào bên trong.

Nhiếp Viễn, Hiên Hoàng, Khấu Vô Nhai, cùng với Triệu Yên Nhiên, Lôi Long,… toàn bộ chạy tới, bọn hắn thậm chí quên cả đối kháng lẫn nhau, quên cả muốn cướp đoạt linh bảo, đều vô cùng tò mò đến cùng là tên điên nào dám cướp bóc Lâm Lang các, còn là đoạt Phong Thiên Tà Long Trụ.
Bình Luận (0)
Comment