Chương 3230: Vương Ấn Kêu Gọi (2)
Chương 3230: Vương Ấn Kêu Gọi (2)
- Ngọc La Phong là cái gì?
Tần Mệnh cảnh giác, có thể làm cho Dương Đỉnh Phong sốt ruột hẳn không đơn giản.
- Một loại yêu phong dùng để giám thị, đã rất ít nhìn thấy, nơi này đột nhiên xuất hiện khẳng định không bình thường.
Dương Đỉnh Phong khống chế lấy Ngân Sắc Mị Ảnh nhanh hơn mười phút tại đáy biển đi, liên tiếp bắt được hai mươi con yêu phong, rốt cục cũng xác minh phán đoán của hắn, có người tại cái hải vực này cầm trịch quản chế.
Hải vực này có cái gì đặc thù hay sao? Tại sao phải ở chỗ này!
- Rút lui! Nơi này có hai mươi con, nơi khác liền có mấy trăm con, thế lực có thể dưỡng ra Ngọc La Phong cũng không phải thế lực bình thường!
Dương Đỉnh Phong trực tiếp vung ra Phong Thiên Tà Long Trụ, khống chế Ngân Sắc Mị Ảnh muốn lui lại.
- Đợi một chút, từ từ chờ chút đã!
Tần Mệnh bỗng nhiên hô dừng Dương Đỉnh Phong, kinh dị nhìn qua phương xa.
- Lại phát hiện cái gì?
Dương Đỉnh Phong khống chế lấy Ngân Sắc Mị Ảnh tạm thời dừng lại, lại sẵn sàn trận địa đón địch.
Tần Mệnh nhìn qua phương xa, từ từ giơ lên tay phải, một tia kim văn yếu ớt đang lúc sáng lúc tối lóe ra, đó là một... Vương ấn!
- Cái này cái gì đó, nói chuyện a! Ngọc La Phong dán mắt vào chúng ta, chủ nhân của bọn nó khẳng định cũng đã phát hiện chúng ta, không có thời gian trì hoãn.
- Vương!
Tần Mệnh không dám tin mà cảm thụ Vương ấn lập loè. Hắn vậy mà tại phương xa xa xôi cảm nhận được Vương ấn phản ứng, hơn nữa còn là Vương ấn Thanh Liên Vương Nguyệt Tình!
Nguyệt Tình? Làm sao nàng lại ở thời đại loạn võ!
- Vương gì?
Thời điểm Tần Mệnh lại thử cảm thụ, Vương ấn vậy mà thời gian dần trôi qua biến mất, rời khỏi phạm vi hắn có khả năng cảm giác.
- Hướng đông bắc, nhanh nhanh nhanh!
- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì, nói rõ ràng, hướng Đông Bắc nói không chừng liền rơi xuống vòng tròn kẻ địch.
- Nữ tử của ta đến!
Tần Mệnh không thể tin được, lại càng kềm nén không được cái cảm giác phấn chấn cùng kích động kia.
Nguyệt Tình vậy mà vượt qua thời không, đuổi tới thời đại loạn võ. Khi trước mặc dù suy đoán Nguyệt Tình không có nguy hiểm, nhưng dù sao cũng cách vạn năm thời không, ở thế giới khác nhau, trong lòng dù sao cũng có chút ít lo lắng không yên, không nghĩ tới nàng vậy mà đi tới thời đại loạn võ, đến tìm hắn.
- Nữ tử gì, nằm mơ sao?
- Hướng Đông Bắc! Mau cùng đi qua, nàng muốn đi xa!
Tần Mệnh thật lâu không có kích động như vậy.
- Tự mình đi, ta đợi tí nữa giúp ngươi nhặt xác. Yên tâm đi thôi, ta nghe nói nữ tử ngươi rất đẹp, sẽ rất mau tìm đến nhà chồng càng tốt nà. Tổ tông ngươi ta đây thì càng không cần lo lắng, ta sẽ sống thật tốt, ba trăm đến năm trăm năm không chết được, hàng năm hôm nay ta đều mang theo chúng nữ tử của ta tảo mộ cho ngươi.
Tần Mệnh bị ba câu nói của hắn kích thích cả buổi mà không có nghẹn ra đến một câu.
- Có đi không? Không đi ta phải đi.
Dương Đỉnh Phong khống chế lấy Ngân Sắc Mị Ảnh đường cũ trở lại, muốn rời khỏi cái hải vực này. Tìm nữ tử lúc nào tìm không được, rõ ràng nguy hiểm liền ở phía trước, tiểu tử này thậm chí có thời điểm xúc động không đáng tin cậy, không được, ta cần phải suy nghĩ thật kỹ việc cùng hắn hợp tác, ngộ nhỡ ngày nào đó thình lình cho ta một gậy, còn không có gài bẫy.
- Không cần vội vã về Tinh Linh đảo, liền đi dạo bốn phía hải vực xung quanh.
Tâm tình Tần Mệnh vẫn là rất kích động, Nguyệt Tình đã đến, Yêu Nhi thì sao? Có phải Vương hầu khác đều đi theo qua đến hay không, nếu như đang phân tán tìm kiếm hắn, hắn có thể bốn phía hoạt động, cảm thụ lấy Vương ấn phản ứng.
Thiên Vương Điện! Thiên Vương Điện! Rốt cuộc cũng có thể có một đám huynh đệ đáng để tin tưởng!
Dương Đỉnh Phong quay đầu lại nhìn Tần Mệnh.
- Nữ tử gì của ngươi đến, thời đại Thiên đình hay sao?
- Thiên Vương Điện cũng có thể đã qua đến.
Tần Mệnh đợi chờ, tuy nhiên kích động qua đi ngược lại có chút lo lắng nhỏ, băng qua dòng thời không nhất định sẽ vô cùng nguy hiểm, nếu như Thiên Vương Điện đại quy mô xuyên qua, rất có thể sẽ gặp bất trắc, hắn thật không hy vọng vừa gặp mặt liền nghe được tin dữ gì.
- Những khe hở tối tăm kia thật có thể xâu chuỗi hai thời không?
Dương Đỉnh Phong đều có chút mong đợi, đều có thể một đám một đám đã tới sao? Vậy Dương gia ta há không phải có thể trực tiếp vượt qua đến thời đại Thiên đình, tai họa các nữ tử vạn năm sau một cái? Không, không thể gọi tai họa, phải gọi là thoải mái! Vượt qua vạn năm truyền thừa, ha ha!
- Còn đang hoài nghi?
- Cái chữ còn này dùng không tốt lắm. Ta vẫn là luôn xem ngươi trở thành thần côn.
Dương Đỉnh Phong khống chế lấy Ngân Sắc Mị Ảnh, tiềm hành rất nhanh, nhưng không đợi chạy ra rất xa, bọn hắn liền giật mình đến một cỗ khí tức cường hoành đang từ phía trước mãnh liệt nhào đầu đến.
- Quả nhiên bị phát hiện, tới rất nhanh.
Dương Đỉnh Phong trước tiên thay đổi phương hướng, khống chế lấy Ngân Sắc Mị Ảnh vung ra truy tung, sau đó rất dễ dàng xông ra đáy biển bị tập trung, xông lên mặt biển, xiên ngang trời cao.
Tại trên tầng mây, tốc độ Ngân Sắc Mị Ảnh sẽ nhanh đến một cấp độ khác, bọn hắn trước kia đã vung ra qua rất nhiều cường địch đều nhờ như vậy.
Nhưng...
- Tần Mệnh, lão hữu tại Vạn Tuế Sơn của ngươi đến, không dám gặp mặt một lần sao?
- Vạn Tuế Sơn! Cùng Kỳ! Thời Không Tinh Thạch!
- Còn nhớ đến ta?
- Ta và ngươi hẹn nhau, tất cả trở về!
- Tần Mệnh, lão hữu tại Vạn Tuế Sơn của ngươi đến...
Một đạo thanh âm như có như không hòa với năng lượng lạnh giá từ cuối tầm mắt xa xôi truyền tới, lại là một lần rồi một lần, đứt quãng lại rất mơ hồ.
Tần Mệnh cùng Dương Đỉnh Phong vọt mạnh thật lâu mới chú ý tới, bọn hắn đều quay đầu lại nhìn qua xa xa, Vạn Tuế Sơn? Lão hữu? Một cái tên đột nhiên trong đầu nhảy ra ngoài —— Bất Tử Tà Vương!