Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3231 - Chương 3231: Xơi Ngươi (1)

Chương 3231: Xơi Ngươi (1) Chương 3231: Xơi Ngươi (1)

- Bất Tử Tà Vương chạy ra Vạn Tuế Sơn?

Tần Mệnh nhắc nhở Dương Đỉnh Phong thoáng thả chậm tốc độ, vừa cẩn thận nghe xong năng lượng sóng âm xa xa không ngừng truyền đến một lát, thật có thể là Bất Tử Tà Vương!

- Cùng Kỳ bán huyết không thể trở lại Bát Hoang Thú Vực, ta đã hoài nghi nó có khả năng ngã trong tay Bất Tử Tà Vương. Thực lực mạnh là một chuyện, nhưng đầu càng là đồ tốt.

Lúc trước, khi Dương Đỉnh Phong xác định Cùng Kỳ bán huyết không thể còn sống trở lại, đã liệu định là chết, nhưng không nghe thấy Bất Tử Tà Vương trở về Bất Tử Môn, còn tưởng rằng Cùng Kỳ là chết ở trong dòng thời không.

- Bất Tử Môn chỗ đó không có động tĩnh gì sao?

- Ta an bài mấy người phát ngôn khác dán mắt vào, chỗ đó vẫn luôn rất hỗn loạn, có nói Bất Tử Tà Vương bị gặp ngoài ý muốn, có nói là làm bộ biến mất kỳ thật đang mưu đồ bí mật cái gì. Nhưng có thể để xác định chính là từ khi Bất Tử Tà Vương đã liền không còn xuất hiện qua.

- Nếu như hắn trở về, đương nhiên không dám về Bất Tử Môn, nếu không cảnh giới của hắn giải thích thế nào?

Tần Mệnh nhìn qua mây trời phương xa, đang có hắc khí tối tăm âm lãnh cuốn qua tầng mây trắng tuyết, xông lại hướng bọn hắn nơi này.

Lão gia hỏa, mệnh đủ cứng, như thế đều không chết được!

- Nếu quả thật Bất Tử Tà Vương giết chết Cùng Kỳ, Ma Tướng Hắc Ma tộc kia khẳng định cũng đã chết. Nuốt hai ‘Đại bảo bối’ kia, chỉ sợ cảnh giới của hắn sẽ có tăng lên a.

Dương Đỉnh Phong cũng cảm khái Bất Tử Tà Vương mệnh đủ cứng.

Tần Mệnh yên lặng mà nhìn qua, trong đầu hiện lên mấy cái suy nghĩ đặc thù.

- Không vội đi, gặp lại Bất Tử Tà Vương.

- Ngu xuẩn! Hắn rõ ràng lao đến vì ngươi, hắn muốn giết ngươi diệt khẩu! Hắn giết Cùng Kỳ, lại giết Hắc Ma Chiến Tôn, thì không có khả năng lại mang theo những người khác rời khỏi Vạn Tuế Sơn, càng sẽ nghĩ tất cả biện pháp giết chết tất cả người biết rõ sự kiện kia. Ngươi là mục tiêu, ta cũng là mục tiêu.

Tần Mệnh không hiểu rõ Bất Tử Tà Vương, nhưng Dương Đỉnh Phong lại vô cùng hiểu rõ, đó là một ngoan nhân chân chính. Hơn nữa Bất Tử Tà Vương cùng thất trọng thiên Tần Mệnh khiêu chiến tại Thiên Không Thành kia không như nhau, hắn tại Cổ Hải này cũng coi là một bá, Tần Mệnh bây giờ không phải là đối thủ của hắn.

Sau khi mấy cái suy nghĩ liên tiếp hiện lên trong đầu Tần Mệnh, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt quái dị:

- Động kinh, nhìn ca ca đây! Ta diễn cho ngươi một tuồng kịch!

- Ngươi động kinh, cả nhà ngươi động kinh! Ta tên Đỉnh Phong!

Bọn hắn ở chỗ này đợi trong chốc lát, Bất Tử Tà Vương đã mang theo bọn người Phương Minh đuổi tới, nhìn thấy bọn hắn mặt mỉm cười đứng trên thuyền, không chạy cũng không tránh, trong lòng ngược lại có chút nhảy dựng, bắt đầu cảnh giác. Hai tên này cũng không phải loại lương thiện, càng không phải người ngu, làm sao có thể ở phát ngốc chờ đợi, chẳng lẽ có bẫy gì?

Bất Tử Tà Vương nhìn ong chúa Ngọc La Phong bên cạnh, ong chúa chậm rãi lắc đầu, không có thấy cái gì ngoài ý muốn.

Bất Tử Tà Vương không để lại dấu vết ra hiệu, bọn người Phương Minh liên tiếp tản ra, hình thành bao vây hình quạt, giằng co với Tần Mệnh cùng Dương Đỉnh Phong.

Dương Đỉnh Phong đánh giá mỗi người bọn hắn, còn thật tập thể đột phá, nhìn đến đám mãnh thú Cùng Kỳ kia đều bị bọn hắn nuốt sống.

- Chúc mừng Tà Vương, thoát khỏi Vạn Tuế Sơn!

Tần Mệnh không hoảng hốt không rối loạn, ngược lại mỉm cười ôm quyền.

- Vẫn là may mắn mà có ngươi để cho Cùng Kỳ Thời Không Tinh Thạch.

Bất Tử Tà Vương mặt không biểu tình, trong ánh mắt thâm thúy tối tăm khôn cùng, dường như thai nghén lấy tử vong.

- Ta ủy thác Cùng Kỳ chuyển giao đưa cho ngươi, nhìn đến hắn không có nuốt lời a.

Tần Mệnh nói cười, giống như không nghe ra sát ý trong giọng nói của Bất Tử Tà Vương:

- Cùng Kỳ đâu? Về Bát Hoang Thú Vực rồi sao? Hắc Ma Chiến Tôn đâu a, có phải về Hắc Ma tộc rồi hay không. Tà Vương có thể mang bọn họ còn sống ra khỏi Vạn Tuế Sơn, bọn hắn nhất định sẽ niệm tình ngươi, báo ân của ngươi, dùng không bao lâu, Bất Tử Môn khả năng liền muốn trở thành đồng bọn quan trọng của Bát Hoang Thú Vực cùng Hắc Ma tộc, tiểu đệ ta ở chỗ này chúc mừng trước.

Ánh mắt bọn người Phương Minh âm lãnh, cái tên này, đủ có thể diễn đó a. Còn chuyển giao? Đó rõ ràng chính là ngươi cho nó, để nó kiềm chế chúng ta! Nếu không phải chúng ta khôn khéo lại quyết đoán, nói không chừng đã gặp Cùng Kỳ độc thủ, đừng nói thoát khỏi Vạn Tuế Sơn, hiện tại đã tiêu hóa sạch sẽ trong bụng Cùng Kỳ. Từ lúc trên Vạn Tuế Sơn, bọn hắn nhìn thấy Tần Mệnh bày ra khuôn mặt tươi cười kia cũng cảm giác âm hiểm, hiện tại phải nhìn nữa, trong lòng lập tức tuôn ra tức giận. Đường đường là Bất Tử Môn, vậy mà lại nhiều lần bị hỗn đản này đùa nghịch.

- Ngươi nên về thời đại Thiên đình, làm sao lại đến nơi này?

Bất Tử Tà Vương không nóng không lạnh, thản nhiên nói.

- Đột nhiên muốn nhìn một chút xem thời đại loạn võ là cái dạng gì, liền tạm thời quay đầu, đến nơi này. Chờ ta ngày nào đó chơi chán, sẽ trở về.

- Mấy tháng gần đây, ngươi chơi rất vui sướng a.

Tần Mệnh mỉm cười.

- Coi như cũng được đi, chính là vẫn luôn không đợi đến ngươi, trong lòng rất bận lòng.

Sắc mặt bọn người Phương Minh lần nữa trầm xuống, bận lòng đại gia ngươi.

Bất Tử Tà Vương nói:

- Hôm nay ta qua đến, là có chuyện muốn phiền toái ngươi.

- Tà Vương khách khí, chúng ta đều là cùng một chỗ giãy dụa trôi qua tại tuyệt địa tử vong Vạn Tuế Sơn, hợp tác qua lẫn nhau, giao tình hơn mạng sống, có lời gì cứ việc nói, ta có thể làm được tuyệt đối không chối từ.

Tần Mệnh mỉm cười lại hào khí, sảng khoái đáp ứng.

- Trên Vạn Tuế Sơn đã phát sinh rất nhiều chuyện không vui, cũng có các loại chuyện thân bất do kỷ, ta hi vọng chuyện chỗ đó vĩnh viễn ở lại nơi đó, cũng đừng có truyền lại thời đại này.
Bình Luận (0)
Comment