Chương 3336: Nhân Hoàng sát lệnh, nghìn dặm ngăn chặn (6)
Chương 3336: Nhân Hoàng sát lệnh, nghìn dặm ngăn chặn (6)
- Giết!
Một chư hầu uy nghiêm trong tay cầm một cây cung to, hỏa diễm ngưng tụ thành một mũi tên lớn, kéo căng dây cung, oanh tiếng bắn đi ra ngoài, như là tiếng sấm rền nổ vang, chấn đến núi cao dưới chân đều đong đưa. Mũi tên lớn như cầu vồng, như là một con rồng lửa màu máu, yêu dị giữa bầu trời, bắn thủng đám mây, xông về Thiên Đao Vương, muốn tiêu diệt một tên trước.
Thiên Đao Vương đang nhanh chóng lao vùn vụt, muốn tránh đi hỏa tiễn, lại phát hiện bản thân bị tập trung, mặc kệ ngút trời hay là hạ thấp, đều vung không mở được con rồng lửa kia.
Rồng lửa bay lên không gào thét, nhanh chóng trùng kích, đi ngang qua hơn mười dặm, vọt tới Thiên Đao Vương, cuồn cuộn sóng dậy đập vào mặt.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tần Mệnh như là một đạo thiểm điện giết đến phía trước Thiên Đao Vương, một tiếng gào thét, giơ cao Hoang Thiên lôi thuẫn, trước mặt đụng vào nhau. Ầm ầm bạo hưởng, Lôi Hỏa bạo động, trời đất vù vù, lực lượng rồng lửa một kích chừng uy lực thất trọng thiên, Tần Mệnh nhanh chóng chạy như điên ngạnh sanh sanh tung bay, lực va đập to lớn suýt chút nữa chấn vỡ cánh tay trái của hắn. Tần Mệnh quay cuồng trong nháy mắt, một tay kéo lấy Thiên Đao Vương sau lưng, mang theo quay cuồng trên phạm vi lớn, tránh được năng lượng Lôi Hỏa đang sôi trào.
- Giết qua!
Khương Chấn Vũ chấn vỗ cánh chim, như là vượt qua không gian, tốc độ liên tiếp tăng vọt, giết đến trước mặt chư hầu kia.
- Muốn qua đường này, để đầu lại. Chư hầu thế như nộ sư, ngang trời mà đi, nghênh tiếp Khương Chấn Vũ, một khối bảo thạch dẫn đầu đánh ra, đón gió nhoáng một cái, nhanh chóng phóng đại, so với đại sơn còn muốn to lớn hơn, nhanh chóng đè về phía Khương Chấn Vũ, cương mãnh bá đạo mạnh mẽ, áp lực dữ dội để cho non sông phía dưới đều nứt vỡ từng khúc, cảnh tượng vô cùng làm cho người ta sợ hãi.
Hắc Đao trong tay Khương Chấn Vũ đến từ Tinh Linh đảo, chính là tuyệt thế binh khí, hắn vui mừng không sợ, không tránh không né, như kim cương trợn mắt, cơ bắp toàn thân nhúc nhích dữ dội, quay quay chiến đao điên cuồng va chạm, bổ vào ngọn đại sơn nguy nga trấn áp tới kia, tiếng nổ lớn ầm ầm rung trời, như là sóng dữ vỗ bờ, đinh tai nhức óc, đại sơn nứt vỡ trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hóa thành đá vụn đầy trời, Khương Chấn Vũ sôi trào lấy cuồng phong đen tối, dứt khoát giết hướng vị chư hầu kia.
- Ngươi là Thiên Dực tộc? Còn không có tuyệt chủng ư!
Chư hầu giận dữ hét to, rút kiếm chém giết, khí thế như cầu vồng, chiến khí mênh mông cuồn cuộn vậy mà tạo thành một mảnh thanh thế như thiên quân vạn mã.
- Thiên Đạo vô lực, Thiên Dực vĩnh hằng, giết!
Khương Chấn Vũ gào rú hò hét, xách đao bổ chém, bá tuyệt vòm trời, cánh chim tối tăm chấn vỗ mãnh liệt, năng lượng vô tận hóa thành hắc vũ ngập trời.
- Kẻ ngăn ta, chết!
Tần Mệnh gào thét giết đến, sóng âm sôi trào, như vạn thú gào thét non sông, dường như vạn ngựa lao nhanh trong sát tràng, càng giống như là ngàn trượng sóng lớn hỗn loạn va chạm, âm triều đáng sợ cuộn sạch trong vòng hơn mười dặm, trước mặt đánh bay đạp chết hơn mười người, toàn thân hắn sôi trào Hắc Lôi, trước mặt vọt tới một nam tử mặt trắng Thiên Võ Cảnh lục trọng thiên.
Toàn thân nam tử trắng xanh, sóng khí hóa đá hiếm thấy đón gió cuồng vũ, như là vô số bàn tay tử thần, nguy hiểm khủng bố. Hắn tại cương vực nơi đây là một nhân vật nguy hiểm cực độ, mỗi người kính sợ, không dám trêu chọc, khí tức hóa đá của hắn đủ để cho một mảnh cổ thành toàn bộ biến thành viên đá. Nhưng mà, đối mặt với Hắc Lôi như thiên phạt của Tần Mệnh, khí tức hóa đá bạo kích đều bị chôn vùi, Tần Mệnh giết đến trước mặt hắn dễ như trở bàn tay.
Nam tử kinh sợ, khí tức hóa đá xung quanh sôi trào, dường như ngay cả bầu trời đều muốn hóa đá, trọn vẹn đông lại. Nhưng, Hoang Thiên lôi thuẫn đột nhiên vung lên, Vĩnh Hằng Kiếm bổ chém về phía trước, không gian ầm ầm nứt vỡ, nam tử hộc máu bay ngược.
Tần Mệnh nhanh chóng giết đến, một cước đạp tại trên đầu của hắn, ầm ầm bạo hưởng, đầu bị phá vỡ, thân thể đều chia năm xẻ bảy.
Mười mấy người đang muốn vây tới biến sắc, ngạnh sanh sanh muốn phanh lại.
- Người nào ngăn ta, chết!
Tần Mệnh gầm thét như lôi đình bạo động, trăm ngàn tia Hắc Lôi tráng kiện xé nát trời đất, đem bọn nứt vỡ như kim loại, huyết nhục tung bay.
- Không cần ham chiến, giết qua!
Thanh Long Vương rống to như long ngâm, một kiếm bổ chém, thiên hạ kinh loạn, non sông gào thét, năng lượng Thiên Hỏa trong trời đất toàn bộ bạo động, hình thành một cảnh tượng khủng bố, theo hắn cường sát về phía trước.
Một cường giả đang muốn giết qua đến, lại bị cái cảnh tượng khủng bố này làm cho cả kinh mặt không còn chút máu, hốt hoảng chạy thục mạng.
- Nhân Hoàng đã ra sát lệnh, tám phương đều chiến, bất luận kẻ nào cũng đừng hòng rời khỏi Tiên Linh Đế Quốc.
Một đôi phu thê khống chế lực lượng Thủy Hỏa, chặn đường Thiên Đao Vương, hỏa diễm bừng bừng, sóng lớn ngang trời, như là hai đầu cự hung đáng sợ, tạo thành sóng lớn hủy diệt.
Lượng lớn cường giả đang liên tiếp đuổi tới, muốn gia cố tuyến phòng ngự, nhưng...
- Thiên Vương Điện! U Minh Vương ở đây!
U Minh Vương rống to, lăng không kịch liệt quay cuồng, cách không vung ra Long Hoàng Trấn Ma Bi. Trong chốc lát, ma bia tăng vọt, giống hệt như là thiên sơn ngang trời mà lên, hung hăng mà đánh tới sâu trong chiến trường, ầm ầm rơi xuống, sụp đổ một mảnh non sông, vài chục ngọn núi lớn sụp đổ thành mảnh vỡ.
Tiếng long ngâm kinh thiên, một cỗ khí tức Long Hoàng to lớn từ bia đá vọt lên, sôi trào giữa trời đất, thân thể khổng lồ quay quanh lấy trấn ma bia, hình thành một mảnh tràng vực phong tuyệt trời đất, càng hình thành một bức hình ảnh đáng sợ rung động lòng người, sát uy cuộn sạch hơn mười dặm, lượng lớn cường giả ôm đầu đau nhức rống to, tiếng gào thét thê lương bi thảm vang vọng, đều cảm nhận được một cảm giác đau đớn linh hồn kinh khủng như kim châm.