Chương 3362: Hoàng chiến (1)
Chương 3362: Hoàng chiến (1)
- Ngươi cần lặp lại mấy lần.
- Ngươi thật sự là Tiểu Tổ? Ngươi không phải... Ngươi là rồng?
- Đương nhiên!
Đương nhiên?!
Tần Mệnh thật không thể tin được nhìn mảnh năng lượng tối tăm cuộn trào mãnh liệt như sóng dữ kia, nhìn Hắc Long khổng lồ bên trong kia, trong tâm hắn như là nhấc lên sóng to gió lớn. Hắn nhớ Tiểu Tổ, còn là rất nhiều lần, cũng ảo tưởng qua tình huống lần nữa cùng Tiểu Tổ gặp mặt, thậm chí phỏng đoán qua rốt cuộc Tiểu Tổ là một loài gì, có phải là một người hay không. Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, hắn sẽ vào hôm nay tại loại trường hợp này càng là dùng tư thái này nhìn thấy Tiểu Tổ.
Tiểu Tổ lại là một con rồng!
Một con rồng đút trong mai rùa?
Bọn người Nguyệt Tình đều thật không thể tin được, rồng? Tiểu Quy? Khoảng cách có chút lớn a!
- Ngươi vẫn luôn biết? Thiên Đao Vương hỏi Đông Hoàng Hạo Nguyên bên người.
- Biết rõ.
- Vậy tại sao ngươi không nói!
Biểu lộ Thiên Đao Vương quái dị phức tạp.
- Nó không cho nói.
Lúc trước khi Đông Hoàng Hạo Nguyên vẫn là tàn hồn đã một mực trong khí hải của Tần Mệnh, chứng kiến rất nhiều chuyện, cũng nhìn thấy tràng cảnh Tiểu Tổ rời khỏi Tần Mệnh, nhưng mà lúc rời đi Tiểu Tổ quay đầu lại nhìn hắn một cái, trong ánh mắt có cảnh giác, từ sau đó hắn đều giả bộ không biết.
- Các ngươi biết nhau?
Hải Hoàng quay đầu lại nhìn Tần Mệnh một cái, nhìn lại Hắc Long một cái, là bằng hữu sao?
Không chỉ Hải Hoàng kinh ngạc, đám người vây xem xa xa càng kinh ngạc, Tần Mệnh đã đủ điên, hiện tại lại có Hải Hoàng làm bối cảnh, nếu như lại thêm vào một đầu Hắc Long, Cổ Hải từ nay về sau đừng hòng lại bình tĩnh.
- Ta trước kia nuôi một Tiểu Quy, móc trên cổ bảo vệ trường thọ, mười năm trước bỗng nhiên chạy, sau đó... Liền như vậy.
Sau đó liền như vậy? Ngươi giới thiệu đủ ngắn gọn đó a! Rất nhiều người im lặng, lại càng rung động, cái này nào là bằng hữu a, đây quả thực là chiến thú của Tần Mệnh a! Nhìn cái vận khí này của người ta, nuôi Tiểu Quy đều có thể biến thành rồng, đần độn u mê mười năm không gặp, rồng đã thành Hoàng Võ!
Khấu Ngao cùng Khấu Thanh Dương ra hiệu, rút lui đi, sớm làm, nếu không đợi tí nữa khả năng đều đi không được nữa.
Hắc Kỳ Lân rốt cục cũng khẩn trương, từ sau khi tiến vào Hoàng Võ Cảnh còn từ chưa bao giờ gặp tình huống nguy hiểm như vậy. Nó đang muốn nhắc nhở Khấu Ngao, kết quả người của Vô Hồi Cảnh Thiên đã chuồn mất, Yến Hoàng cũng bắt đầu hấp thu hỏa diễm hiển nhiên không muốn lại ra tay.
- Hắc Kỳ Lân! Sung sướng hay không, ngoài ý muốn không?
Hải Hoàng xoáy lên sóng cồn ngập trời, đè ép bầu trời, vô số sóng cả hóa thành mãnh thú to lớn, gào thét trời đất. Hôm nay quả thực đặc sắc tuyệt luân, tình thế lại có thể nghịch chuyển như vậy.
- Hắc Kỳ Lân! Tổ tông ta về đến báo thù!
Tiểu Tổ mãnh liệt quay cuồng, trực tiếp đánh về phía Hắc Kỳ Lân.
- Muốn giết ta? Không dễ dàng như vậy!
Hắc Kỳ Lân ầm ầm bộc phát, đột nhiên bạo lên, vọt mạnh về hướng Hoàng Thiên Thành, chỉ cần đem chiến trường di chuyển đến chỗ đó, làm tỉnh giấc hai vị Hoàng khác của Tiên Linh Đế Quốc, một khi Tam Hoàng Tiên Linh tụ hợp, nói không chừng có thể xoay chuyển cục diện.
…
Tam Hoàng bá chiến bạo phát trong động long trời lở đất oanh, tất cả người vây xem hốt hoảng lùi hết về phía sau, xa xa tránh đi mảnh chiến trường hủy diệt dữ dội mênh mông kia.
Hắc Kỳ Lân hạ quyết tâm vọt mạnh hướng Hoàng Thiên Thành, thà rằng liều trọng thương, cũng không muốn vứt bỏ tính mạng, nhưng Hắc Long phóng ra Hắc Ám áo nghĩa, bao phủ phạm vi hơn trăm dặm, Hắc Kỳ Lân kịch liệt chém giết trong hỗn chiến bạo loạn mà dần dần mất đi phương hướng, bị Hắc Long đánh đuổi ra khỏi Tiên Linh Đế Quốc.
- Yến Hoàng! Thất thần làm gì? Chẳng lẽ Tiên Linh Đế Quốc không truy nã Tần Mệnh, chẳng lẽ không muốn tiểu thiên tử về, các ngươi sớm muộn gì cũng phải khai chiến cùng Tần Mệnh, đến lúc đó vẫn là gặp Hắc Long Hải Hoàng!
Cùng ta liên thủ, dây dưa bọn hắn, phái người thông báo hai vị Nhân Hoàng khác, đến lúc đó chúng ta Tứ hoàng liên thủ, lo gì trói không được Hắc Long Hải Hoàng! Ta chỉ muốn Tần Mệnh! Hắc Long thuộc về đế quốc, Hải Hoàng thuộc về đế quốc! Cẩn thận hiểu rõ ràng! Không nên bị nguy hiểm trước mắt che mờ con mắt!
Hắc Kỳ Lân uy nghiêm bạo rống, cũng đang cuồng dã vọt mạnh, cùng Hắc Long điên cuồng chém giết. Khí thế Hoàng Võ Cảnh quá kinh khủng, vừa tiến vừa lui, một đánh một tránh, đều nhấc lên năng lượng bạo động đất trời. Nhưng mà, đối mặt Hắc Ám áo nghĩa thôn phệ, quay mắt về phía Hắc Long bá đạo mạnh mẽ điên cuồng tấn công đến tận cùng, Hắc Kỳ Lân vừa lui lại lui, máu tươi tung bay.
Tại thời điểm Hắc Kỳ Lân rốt cục cũng lui vào sóng cả, Hải Hoàng đã vận sức chờ phát động xoáy lên lực lượng đại dương mênh mông vô tận, tiến đụng vào chiến trường hắc ám. Nó mặc dù không có khống chế Thiên Đạo áo nghĩa loại sóng thần, nhưng lại là Linh Thể đại dương biến thành, đối với lực khống chế đại dương không kém gì áo nghĩa. Hơn nữa chỉ cần thân ở đại dương, thì Hải Hoàng không ngừng liên tục có năng lượng, có thể mượn nhờ đại dương vô biên vô hạn phát động bạo kích khủng bố tuyệt luân.
Hắc Kỳ Lân thống ngự Kỳ Lân nhất tộc, thực lực vô cùng khủng bố, gần như muốn địa vị ngang nhau cùng Long tộc tại Bách Luyện Thú Vực, nhưng quay mắt về phía Hắc Long cùng Hải Hoàng liên thủ bạo kích, nó lại như là một kẻ ngâm nước vùng vẫy giãy chết, gần như muốn lâm vào tuyệt cảnh.