Chương 3366: Tiểu thiên tử, mời tự trói
Chương 3366: Tiểu thiên tử, mời tự trói
Khấu Thanh Dương đang bị Bất Tử Tà Vương đánh bay, liên thủ bạo kích đến từ Tần Mệnh bốn người ùn ùn kéo đến chìm ngập hắn.
Bất Tử Tà Vương ngược lại đón đánh vị bát trọng thiên Thiên Võ Cảnh làm tỉnh giấc kia.
Ba giây!
Trước trước sau sau ba giây mà thôi.
Liên tiếp bạo kích gần như đang xiếc huyễn thuật làm cho người người hoa mắt, Khấu Thanh Dương hộc máu bay ngược, bị thế công liên miên không dứt của bọn người Tần Mệnh đánh về phía đại dương mênh mông, Bất Tử Tà Vương cường sát tấn công, chính là đỡ trụ vị Thiên Võ Cảnh bát trọng thiên kia liều chết truy kích.
- A!!
Trên vách núi vang vọng lấy tiếng hỗn loạn gào thét, còn có tiếng kêu gào thảm thiết, phẫn nộ, điên cuồng cùng với nôn nóng.
Các cường giả thế gia liên tiếp bay lên không vừa mới cất bước, chiến đấu trên vách núi đã chấm dứt. Khấu Thanh Dương mặc dù rất mạnh, nhưng lại thực sự không chịu nổi bạo kích, vốn là Bất Tử Tà Vương chặn đường ngoài dự liệu của hắn, tiếp theo là bốn đại cường giả bọn người Tần Mệnh liên hoàn bạo kích, triệt để làm hắn rối loạn kế hoạch đấu đá bừa bãi giết ra, cũng bay về phía đại dương. Từ vách núi đến hải dương, bọn người Tần Mệnh một đường vọt mạnh, một đường điên cuồng tấn công, giao thoa bạo kích, trọn vẹn đè nặng Khấu Thanh Dương cuồng oanh loạn đập phá hơn ba nghìn thước, cho đến khi bị Hoang Thần Tam Xoa Kích xuyên thủng, nghiêng giơ lên giữa không trung.
Khấu Thanh Dương là hoàn toàn bị đánh cho hồ đồ, cũng bị sống sờ sờ đánh ngất xỉu, đây cơ hồ là lần đầu tiên trong đời hắn bị bại nhanh như vậy, bị bại triệt để như vậy, bị bại lại ‘Phát rồ’ như vậy.
Trên bờ cát rất nhiều người vừa mới hiểu xảy ra chuyện gì đã hít vào từng ngụm khí lạnh, da đầu cũng giống như bị điện giật mà run lên.
- Giết!
Hỗn Thế Chiến Vương vung Khấu Thanh Dương cho Tần Mệnh, một tiếng quát chói tai, liên thủ Khương Chấn Vũ Khương Nhan Nguyệt giết chỗ Bất Tử Tà Vương, rất có tư thế lại muốn giết vị Thiên Võ Cảnh bát trọng thiên kia.
Vị lão nhân Thiên Võ Cảnh bát trọng thiên kia lập tức giật mình tỉnh giấc, trước một giây còn muốn cuốn lấy Bất Tử Tà Vương, để các người khác đến hỗ trợ, một giây này gần như là lập tức liền tránh thoát lùi hết về phía sau, đẩy ra tư thế liều đánh một trận tử chiến. Kết quả, Bất Tử Tà Vương quyết đoán lùi về phía sau, tụ hợp cùng bọn người Hỗn Thế Chiến Vương dừng lại nửa đường, toàn bộ vọt vào đại dương mênh mông, thẳng đến chỗ chiến trường Hải Hoàng, đem lão nhân bát trọng thiên kia phơi ở chỗ này.
- Trả công tử ta lại!
Vị lão nhân bát trọng thiên kia tỉnh ngộ bản thân bị gạt, tức giận đến phun cả máu.
Tất cả cường giả thế gia đã vọt tới nửa đường liền liên tiếp dừng lại, biểu lộ quái dị, trong lòng khiếp sợ, chấm dứt? Liền chấm dứt như vậy! Tốt thay cho một hồi liên hoàn bạo kích, tốt thay cho một hồi đi săn dã man, bọn hắn mặc dù phẫn nộ, nhưng lại không thể không nói một tiếng đặc sắc! Cái tên Tần Mệnh này làm việc thật gọi là gọn gàng mà linh hoạt, quả thực giống như là một đỉnh cấp Lược Thực giả! Bọn hắn nhìn thấy cùng lúc không chỉ là cường đại, hơn nữa còn là kinh nghiệm, mà điều này hiển nhiên càng kinh khủng hơn.
- Đều thất thần làm gì, lên a..., cứu công tử trở về!
Các cường giả Vô Hồi Cảnh Thiên giận dữ hét to, ra lệnh đám người đã ngừng trên nửa đường.
Bọn ngườ Phạm Dương lại không lao đến, tiến lên thì phải làm thế nào đây, Tần Mệnh đã chạy đến chỗ Hải Hoàng, nếu như bọn hắn lại đông nghịt đuổi đi qua, Hải Hoàng lên một một ngọn sóng lớn qua đến, chính là một lớp cả đoàn bị diệt a.
Bọn hắn chỉ có thể nói Khấu Thanh Dương không may, hoặc là nói nhất định muốn giả thanh cao bản thân đứng ở trên vách núi kia, nếu như để xuống chút mặt mũi đứng trên bờ cát cùng bọn họ thảo luận thế cục, khả năng cũng sẽ không để Tần Mệnh bắt được cơ hội.
- Làm sao Tần Mệnh lại biết rõ Khấu Thanh Dương sẽ xuất hiện tại chỗ đó?
Có người bỗng nhiên cảm thấy kỳ quặc, Khấu Thanh Dương mới đến khi nào, Tần Mệnh liền đuổi kịp, hắn biết trước a.
Phạm Dương nhíu nhíu mày, cũng thấy lấy không đúng, nhưng Khấu Thanh Dương đã bị bắt đi, sống hay chết đều nhìn tâm tình Tần Mệnh.
Kỳ thật, Tần Mệnh còn thật không phải lao đến vì Khấu Thanh Dương đi, mục tiêu của hắn là tiểu thiên tử Thương Ốc!
Sau khi xác định là Thương Ốc rời khỏi đi thông báo Nhân Hoàng, Tần Mệnh liền bắt chuyện cùng Hải Hoàng, để cho Hải Hoàng thừa dịp đánh lui Yến Hoàng khống chế một lớp đại dương mênh mông, đem bọn họ ném vào sâu trong đáy biển, càng xa càng tốt.
Cứ như vậy, bọn người Điện Chủ tiếp tục ở lại trong hải triều xung quanh Hải Hoàng hấp dẫn lực chú ý, Tần Mệnh mang theo đám người Bất Tử Tà Vương xa xa vượt qua, lặng lẽ đổ bộ tại bờ biển.
Chiến trường kịch liệt, sinh tử chinh phạt, bờ biển căng thẳng, đều trông mong nhìn ra xa, cho nên không có ai chú ý tới bọn hắn, càng khả năng không có có người nào nghĩ rằng bọn hắn dám làm như thế.
Bọn người Tần Mệnh an toàn đổ bộ, rất thuận lợi, nhưng ngoài ý muốn nhìn thấy Khấu Thanh Dương đứng ‘lẽ loi’, cho nên lập tức quyết định chia binh làm hai đường, một đường là Tần Mệnh mang theo đám người Bất Tử Tà Vương đi săn Khấu Thanh Dương, một đường là Dương Đỉnh Phong tức thì mang theo Mỹ Đỗ Toa, Phương Minh cùng Mặc Lân, vượt qua bờ biển, chặn đường Thương Ốc.