Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3367 - Chương 3367: Lại Bắt Một Tên (1)

Chương 3367: Lại bắt một tên (1) Chương 3367: Lại bắt một tên (1)

Tại sau khi bọn người Tần Mệnh thành công bắn hạ Khấu Thanh Dương không lâu, Dương Đỉnh Phong liền khống chế Ngân Sắc Mị Ảnh, trên không một mảnh núi rừng bừa bộn ngăn cản Thương Ốc.

- A, đây không phải tiểu thiên tử sao? Phía trước đánh náo nhiệt, ngươi không ở lại nhìn kịch lớn, làm sao lại chạy đến hoang sơn dã lĩnh này.

Dương Đỉnh Phong ngạo cứ đầu thuyền, cuồng dã bá đạo, vác lấy Phong Thiên Tà Long Trụ, đằng đằng sát khí.

Mỹ Đỗ Toa, Phương Minh, Mặc Lân, ba đại cường giả Thiên Võ cảnh thất trọng thiên, toàn bộ kích ra chiến uy mãnh liệt, tập trung vào Thương Ốc. Bọn hắn vốn là Thiên Võ cao giai, lại toàn thân huyết khí, vừa mới trải qua giết chóc, khí thế làm cho người ta vô cùng sợ hãi.

Thương Ốc sốt ruột, càng không nghĩ đến lại ở chỗ này gặp phải phục kích, cho nên chỉ dẫn theo hai thị vệ cùng một tộc lão, hai thị vệ là thị vệ thiếp thân, thường xuyên đi theo hắn, tộc lão không phải hắn mệnh lệnh đuổi theo, mà là tộc lão kia nhìn thấy kết cục bọn người Cuồng Lãng Sinh, không yên tâm mới cùng đi qua, cũng không muốn sẽ thật xảy ra ngoài ý muốn, nhưng ngoài ý muốn lại cứ như vậy đã phát sinh.

- Dương Đỉnh Phong, lui ra đi, không cần gây tai hoạ cho Tinh Linh đảo, việc này qua đi, mặc kệ kết quả như thế nào, toàn bộ Cổ Hải đều không dung nạp Tần Mệnh, ngươi ở bên cạnh hắn không chỉ là tự chịu diệt vong, cũng sẽ liên quan đến Tinh Linh đảo.

- Tinh Linh đảo? Chuyện của ta làm sao lại liên quan đến Tinh Linh đảo?

- Không cần giả vờ ngây ngốc, Hoàng tộc biết rõ thân phận của ngươi, Tiên Linh Đế Quốc chúng ta cũng biết!

- Biết rõ cái gì?

Dương Đỉnh Phong tiếp tục giả ngốc.

- Ngươi là người phát ngôn của Tinh Linh đảo!

- Thời điểm Khắp thiên hạ truy sát ta, làm sao các ngươi không cân nhắc ta là người của Tinh Linh nữ hoàng, ta làm chút việc liền nghĩ liên quan đến Tinh Linh đảo? Đừng nói nhảm, ngươi là đi theo ta, hay là cùng ta đi đây?

Dương Đỉnh Phong có đôi khi buồn rầu thân phận của mình, có đôi khi lại rất nhẹ nhàng. Bởi vì bất luận xông ra bao nhiêu họa, đều không quan hệ cùng Tinh Linh đảo, bởi vì chỗ đó căn bản là không thừa nhận có một người phát ngôn như vậy.

- Dương Đỉnh Phong, ngươi là thật khờ hay là giả ngốc...

- Thật khờ! Làm sao!

Thương Ốc há to miệng, một đống giảng đạo lý toàn bộ nghẹn tại yết hầu, cả buổi không có nói ra.

- Đừng nói nhảm! Lão tử hôm nay là tới bắt ngươi, năm tiểu thiên tử đã bắt ba, lại bắt ngươi đến thành số chẵn.

Dương Đỉnh Phong bá đạo chấn động, nghiêng giơ Phong Thiên Tà Long Trụ, lạnh lùng hét lớn.

Sắc mặt Thương Ốc u ám, đường đường là tiểu thiên tử đế quốc lại bị cướp đường, còn là trong đế quốc, nói ra ai mà tin? A! Ai mà tin!

- Dương Đỉnh Phong, đi phía trước hai mươi dặm chính là một tòa thành, ngươi thật cho rằng có thể để giết ta? Đừng quên, nơi này chính là Tiên Linh Đế Quốc, mà ta là Tiểu Thiên...

Thương Ốc vừa muốn quát tháo, lần nữa nghẹn xuống, đồng tử đều có chút phóng đại, ngưng trọng nhìn Dương Đỉnh Phong.

Trong tay Dương Đỉnh Phong xuất hiện năm viên ngọc châu, tinh xảo đặc sắc, ngọc nhuận sáng bóng, xinh đẹp như là tinh thần, nhưng lần đầu tiên Thương Ốc liền nhận ra, đó chính là Tù Thiên châu của Cổ Thiên Thần.

Lão nhân bên cạnh Thương Ốc đang lặng lẽ chuẩn bị lấy tế ra một kiện vũ khí không gian, có thể làm cho bọn hắn đào thoát khỏi Dương Đỉnh Phong đuổi bắt, trong thời gian ngắn nhất đuổi tới tòa thành kia, nhưng sau khi nhìn rõ ràng đồ trong tay Dương Đỉnh Phong, sắc mặt vị lão nhân kia triệt để thay đổi.

Dương Đỉnh Phong tùy ý vuốt vuốt Tù Thiên châu, giống như cười mà không phải cười nhìn hắn:

- Là ta định trụ ngươi, lột sạch y phục của ngươi kéo vào trong biển. Hay là chính ngươi đụng chút máu trên mặt cho hôn mê, bị ta vác lấy rời khỏi đế quốc đây? Ngươi là tiểu thiên tử, ta tôn trọng ngươi, chính ngươi chọn.

- Dã man! Thổ phỉ!

Thương Ốc xanh cả mặt, Tù Thiên châu! Đáng giận! Đối thủ một mất một còn Cổ Thiên Thần kia đều chết rồi còn hố hắn một tay!

- Nếu không như vậy đi, ngươi phản kháng hai cái, ta lột sạch ngươi, mang theo ngươi đến bờ biển trượt một vòng, để cho các con dân đế quốc thưởng thức dáng người Bá Vương Chiến khu của ngươi, ta nghĩ rất nhiều người sẽ cảm tạ ta.

Dương Đỉnh Phong khống chế lấy Tù Thiên châu, đối tượng là bọn người Thương Ốc.



Sắc mặt Thương Ốc càng ngày càng u ám, không nghĩ tới bản thân cũng có thời điểm bị động như vậy, còn bị ngăn uy hiếp ở cửa nhà, đây quả thực khinh người quá đáng, bỏ qua uy lực đế quốc. Nhưng lực lượng hai bên cách xa, trong tay Dương Đỉnh Phong lại cầm thứ đồ nghịch thiên như Tù Thiên châu, hắn ngay cả cơ hội phản kháng đều không có. Ngẫm lại tràng cảnh bản thân bị cởi hết y phục phóng tới trước mặt dân chúng đế quốc biểu hiện ra, hắn liền một hồi xấu hổ và giận dữ, hơn nữa Dương Đỉnh Phong nói làm như vậy thật khả năng làm như vậy.

- Công tử! Giữ được núi xanh tại không lo không có củi đốt! Nói dù thô tục một chút, nhưng ngài thà rằng bị bắt, cũng không thể chịu nhục. Nếu như bốn vị tiểu thiên tử đều rơi xuống trong tay Tần Mệnh, đế quốc khẳng định nghĩ biện pháp thương lượng, mà Tần Mệnh càng không dám giết toàn bộ, ngài chỉ là chịu nhục đến chỗ Tần Mệnh ngồi một chút, còn sẽ trở lại. Tương lai ngài trở lại đế quốc, là có cơ hội báo thù.
Bình Luận (0)
Comment