Nói cách khác, chúng Vương sẽ không theo Tần Mệnh chạy loạn khắp thiên hạ !
Bọn người Cầu Lân chậm rãi gật đầu, thật sợ Tần Mệnh không giải hận, tiếp tục chèn ép vương phủ cùng Thiên Đạo Tông. Mọi thứ hăng quá hoá dở, nếu quả thật giết tất cả Vương gia, lại diệt đi Thiên Đạo Tông, Hoàng thất tại trung ương địa vực tuyệt đối sẽ cưỡng ép nhúng tay Bắc Vực, phái tới càng nhiều cường giả tọa trấn, tương đương giết sói, đưa tới hổ, được không bù được mất.
Tần Mệnh bỗng nhiên nói:
- Thiết gia chủ, Hô Diên gia chủ, ta có một yêu cầu quá đáng.
- Nói.
- Bởi vì chuyện của ta, các ngươi đắc tội đám người Ưng Vương, cũng đắc tội Thiên Đạo Tông, còn có Hoàng Phong Cốc, tương lai nói không chừng sẽ làm sao trả thù, ta muốn... Có phải là nên tìm thời gian đưa gia tộc của các ngươi dời vào Lôi Đình cổ thành hay không? Tương lai có thể chăm sóc lẫn nhau. Ta sẽ tại nội thành kéo đến cho các ngươi mảnh đất trống, bảo đảm không có người đi quấy nhiễu.
Hô Diên gia chủ nở nụ cười, đang suy nghĩ làm sao dẫn ra đây này, Tần Mệnh chủ động mời rồi, không tệ, hài tử này hiểu được ân nghĩa.
Gia chủ Thiết gia đã trầm mặc một lát, Thiết gia những năm này có thể ở Bắc Vực bảo trì địa vị siêu nhiên, thứ nhất là thực lực hùng hậu, thứ hai là tác phong nhanh nhẹn mãnh liệt, thứ ba là bảo trì đứng lên, không có có ai dám đến trước cửa nhà giương oai. Nhưng lần này bởi vì đủ loại nguyên nhân, cưỡng ép lâm vào trong loạn cục Bắc Vực, gia tộc chỉ sợ thật gặp nguy hiểm. Hơn nữa những tộc nhân bọn hắn này vẫn là sẽ rời gia tộc đi bốn phía du lịch, đem phụ nữ và trẻ em già yếu lưu ở trong nhà cũng không quá yên tâm.
Hai vị gia chủ suy nghĩ, đều đã tiếp nhận lời mời!
Tần Mệnh cũng nở nụ cười, đã có hai đại gia tộc đi đến, uy danh Lôi Đình cổ thành sẽ càng tăng lên. Dù sao Hô Diên gia tộc cùng Thiết gia đều là tổ chức không kém gì bát tông ngũ vương, bây giờ đi đến Lôi Đình cổ thành, hoặc sáng hoặc tối ý tứ chính là liên minh, đối với các giới mà nói lại sẽ là chấn nhiếp. Hơn nữa Hô Diên gia tộc đi đến đại biểu cho tổng hội Vạn Bảo Thương Hội đi đến, một siêu cấp tài phiệt như vậy đến nhất định có thể cải thiện hoàn cảnh Lôi Đình cổ thành nhanh hơn, để cho các thành dân của hắn mau chóng qua lên ngày tốt lành.
Bàng Chinh cười nói:
- Hiểu được kéo minh hữu rồi, ngươi đây là muốn đem Lôi Đình cổ thành kiến thiết thành đệ nhất cường thành Bắc Vực.
Tông chủ Tinh Hà tông Chung Văn Tú chủ động đề nghị nói:
- Huyền Tâm tông cùng tông chủ Thiên Thủy tông đều đã chết, hai tông lòng người hoảng sợ, có thể tuyên bố phong môn, cũng có thể sẽ bị Thiên Đạo tông khống chế. Mãng Vương cùng Thiên Cương Vương chết, tam Vương sẽ không dễ dàng bỏ qua, hoặc là sẽ liên minh Thiên Đạo Tông, hoặc là sẽ hướng Trung Ương Vực thỉnh cầu trợ giúp. Trong một thời gian dài tiếp theo, Bắc Vực sẽ tràn ngập các yếu tố không chắc chắn, chúng ta có phải cũng nên liên minh không?
Bàng Chinh bỗng nhiên có chút thương cảm:
- Kết minh bát tông cứ như vậy bị phá, để cho người trong thiên hạ xem một trò khôi hài. Là truyền thừa thân thể quá lớn, hay là bát tông đã không còn là bát tông trước kia nữa.
Cầu Lân hừ nhẹ:
- Liên minh bát tông vốn không chịu nổi khảo nghiệm, hiện tại không phá sớm muộn gì cũng sẽ phá, cũng chỉ có ngươi còn đang coi như thật.
- Họ Cầu, muốn đánh nhau?
Bàng Chinh trừng mắt, tức giận đứng lên.
- Lão phu hơn ngươi mười tám tuổi, không khi dễ hậu sinh.
Cầu Lân xua tay.
Chung Văn Tú vội vàng khuyên nhủ hai người:
- Giữa năm tông chúng ta cũng không cần ký kết hiệp ước gì, cùng tiến cùng lui, cùng nhau đối kháng Vương phủ, đối kháng Thiên Đạo tông.
Tông chủ Bách Hoa Tông vốn định đứng ngoài cuộc, nhưng cân nhắc nhiều lần, vẫn là quyết định gia nhập. Dù sao chuyện đã náo loạn quá lớn, ai cũng nói không chừng nơi Trung Ương Vực xử trí Bắc Vực như thế nào, chẳng may lại phái tới mấy người ngoan độc, Bắc Vực lại sẽ loạn một đoạn thời gian. Bách Hoa Tông muốn chỉ lo thân mình chỉ sợ là không có khả năng.
Sau một hồi thương nghị, Huyết Tà tông, Thổ Linh tông, Bách Hoa Tông, Tinh Hà tông, cùng với Thanh Vân tông, ngũ tông một lần nữa kết thành liên minh mới, đương nhiên còn có cỗ lực lượng mạnh mẽ Lôi Đình cổ thành này.
Sau khi thương lượng xong chi tiết cụ thể, sắc trời đã tờ mờ sáng, tông chủ Thổ Linh tông đứng dậy nói:
- Không sai biệt lắm, ta cũng nên chuẩn bị trở về.
- Bàng tông chủ, cám tạ ngài lần này hỗ trợ, Tần Mệnh vĩnh viễn không quên.
Tần Mệnh lại nói cảm tạ.
Bàng Chinh hài lòng nở nụ cười, tiểu tử bản tính không tệ, hiểu được cảm tạ:
- Đừng khách khí, rảnh rỗi đến Thổ Linh tông ta ngồi một chút, cùng đám người Dương Nghị luận bàn. Nói không chừng ta cao hứng, cho ngươi hai bộ võ pháp tốt, ha ha.
Gia chủ Thiết gia cũng đứng dậy nói:
- Chúng ta cũng nên rời đi, đem tổ từ Thiết gia dời đến nơi này. Chờ chuyện của Bắc Vực xử lý xong, ngươi đi ra ngoài một chút, thế giới bên ngoài so với Bắc Vực còn đặc sắc hơn, ta tin tưởng thiên phú của ngươi hẳn là có thể xông ra thiên địa rộng lớn hơn.
Tần Mệnh đưa tiễn đội ngũ Thiết gia ra khỏi cửa thành, bọn họ giơ tay nói lời tạm biệt, khiêng hắc đao đi vào hoang dã.
Thiết Sơn Hà cũng không lưu lại, đi theo đội ngũ gia tộc rời đi, hắn quyết định đi ra ngoài xông vào Bắc Vực, tìm kiếm võ đạo của mình, tìm kiếm trưởng thành mạnh hơn, cũng chờ mong tương lai một ngày nào đó có thể vượt qua Tần Mệnh.
Tông chủ Tinh Hà tông, tông chủ Bách Hoa tông, cũng đều nhao nhao bay lên không, biến mất ở trong tầng mây.
- Tất cả đã đi rồi, ta cũng nên đi.
Cầu Lân chắp tay sau lưng, nhìn Tần Mệnh, khẽ cười nói:
- Ta giúp ngươi đại ân, báo đáp như thế nào?
- Ta sẽ...