Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3439 - Chương 3439: Chất Vấn (1)

Chương 3439: Chất vấn (1) Chương 3439: Chất vấn (1)

Sói vĩnh viễn là sói, nhốt ở trong lồng cũng không thành chó được.

- Phạm Dương nhất định muốn uống máu của Tần Mệnh, Tần Mệnh liền thả máu Phạm Dương.

Mọi người lại nhăn mày, lời này nghe làm sao hãi người như vậy.

- Đều đi ra ngoài, hôm nay không cho phép bất luận kẻ nào gặp lại Tần Mệnh.

Cường giả hoàng thất bắt đầu đuổi người, khi trước là kế hoạch lén lút để cho tất cả thế gia thay phiên đi vào khảo vấn Tần Mệnh, xem ai có thể có bản lĩnh từ trong miệng Tần Mệnh moi ra chút tin tức gì đó, hoặc là đạt được vài món bảo bối. Thật không nghĩ đến ngay từ đầu liền phế đi Phạm Dương, bọn hắn không dám lại mạo hiểm.

- Ta ở lại cùng hắn nói chuyện.

Diệp Khuynh Thành kiên trì.

- Diệp cung chủ, Tần Mệnh rất nguy hiểm, chúng ta không thể lại để cho hắn đả thương người.

- Ta không phải Phạm Dương.

- Nhưng...

- Phạm Dương có thể thẩm vấn hắn, Diệp gia ta cũng muốn thẩm vấn.

- Vừa rồi đều ước định tốt, một gia tộc thời gian một nén nhang.

Bọn người Dương Luyện cũng không muốn vứt bỏ cơ hội, mặc dù Tần Mệnh bị bắt trở lại, nhưng Tiên Vương Chiến Trụ mất tích, Lôi Nguyên châu không thấy, không có cái gì, thật giống như chỉ có một cái xác không. Nhưng dựa theo lời Huyễn Độc Thú nói, Tần Mệnh lúc ấy đều mang trên người. Thời điểm dùng năng lượng tứ hoàng tập kích Tần Mệnh, nếu không phải Tiên Vương Chiến Trụ hộ thể, đã sớm vỡ nát.

Huyễn Độc Thú thề không có đụng tới, cường giả đế quốc áp giải Tần Mệnh trở lại càng lập huyết thệ không dám điều tra Tần Mệnh.

Nhưng đồ đi đâu?

Khẳng định tại trên người Tần Mệnh, hoặc là bị hắn dùng thủ đoạn gì giấu đến nơi nào đó.

Cường giả hoàng thất liên tục khuyên can, nhưng Phạm Dương đã thử qua một lần, bọn hắn không thể không ‘đối xử như nhau’, nếu không các gia tộc cũng không dễ đuổi.

Cửa sắt lần nữa đóng lại, chỉ để lại Diệp Khuynh Thành cùng hai vị cường giả Diệp gia.

Tần Mệnh bị ba cây chiến kích đánh xuyên qua thân thể, đính trên thiết sơn, khí tức vô cùng yếu ớt.

- Tỷ tỷ của ta ở đâu?

Diệp Khuynh Thành đi đến trước mặt hắn, mặt ngọc sương lạnh, ánh mắt lạnh giá, giờ khắc này nàng từ trong ra ngoài tản ra khí lạnh, thậm chí có vài phần rất giống tỷ tỷ của nàng.

Hai vị tộc lão Diệp gia đều căng thẳng nhìn Tần Mệnh, hai tay trong áo bào không hẹn mà cùng nắm chặt. Diệp Thanh Thần là kiêu ngạo của Diệp gia, càng là hi vọng của Diệp gia, Diệp Thanh Thần còn sống, mặc kệ có thể dẫn dắt đế quốc hay không, tương lai đều là nhân vật quan trọng của đế quốc, có thể bảo vệ Diệp gia ít nhất trăm năm hưng thịnh cùng quang vinh. Nhưng nếu như chết... mấy trăm năm kế tiếp Diệp gia sẽ gặp phải rất nhiều biến số. Mặc dù Diệp Khuynh Thành đủ ưu tú, nhưng nàng ưu tú là tại năng lực, mà không phải thực lực! Diệp gia muốn chính là một cường giả Thiên Võ đỉnh phong, thậm chí là Hoàng Võ Cảnh tuyệt đối.

Diệp gia, Phạm gia, Thương gia, sở dĩ liên thủ thúc đẩy lần ‘Thăm tù’ này, chính là vì xác định bọn ngườ Diệp Thanh Thần là còn sống không!

Đế quốc mặc dù cơ bản vứt bỏ tiểu thiên tử, nhưng các gia tộc tuyệt đối không thể vứt bỏ.

- Nói mau! Diệp Thanh Thần ở đâu?

Hai vị lão nhân nắm chặt tay, nói a! Nói còn sống! Nàng còn sống!!!

Tần Mệnh nâng lên tầm mắt nặng nề, bên trong Kim Nhãn vầng sáng ảm đạm.

Diệp Khuynh Thành nhìn thẳng mắt Tần Mệnh, ánh mắt có chút lắc lư, môi răng khẽ nhúc nhích:

- Tỷ tỷ của ta... Ở đâu...

- Ta đã nói, Diệp gia... Ta không đụng... Nàng còn sống.

- Quả thật?

Diệp gia hai vị tộc lão tinh thần chấn động, vô ý thức đi lên phía trước một bước, ánh mắt sáng quắc dán mắt vào Tần Mệnh.

Ánh mắt Diệp Khuynh Thành đều có chút nhoáng một cái, đáy mắt lập tức nổi lên vài phần mông lung, tuy nhiên bị nàng lập tức che dấu, giọng điệu lạnh giá như trước:

- Nàng ở đâu?

- Vương Quốc Vĩnh Hằng.

- Ở nơi nào?

- Tại một nơi an toàn.

- Cuồng Lãng Sinh đâu? Thương Ốc đâu? Ngươi giết?

Hai vị tộc lão Diệp gia nghiêm khắc truy vấn.

- Còn sống.

- Vì cái gì không giết?

- Vì cái gì lại giết?

Tần Mệnh suy yếu hỏi lại.

- Giữ lại bọn hắn áp chế đế quốc?

- Đế quốc... Thật sự sẽ để ý sao?

- Đã không có giá trị, vì cái gì không giết?

Người của Diệp gia không tin người điên cuồng như Tần Mệnh sẽ giữ lại hai tiểu thiên tử thiên phú siêu phàm kia.

- Ta người cần giết phải giết, không giết kẻ không oán.

- Tiên Vương Chiến Trụ ở đâu? Lôi Nguyên châu ở đâu!

Tộc lão Diệp gia cũng tò mò, toàn bộ cường giả đế quốc áp giải Tần Mệnh trở lại lúc ấy bị nhốt, đang tiếp thụ thẩm tra nghiêm khắc. Bất kể là bọn hắn trộm lấy hay không, đều phải loại bỏ hiềm nghi, còn phải để cho ba đại hoàng tộc khác tin tưởng.

Tần Mệnh suy yếu nhẹ cười, không nói thêm gì nữa. Tại một khắc hắn bị Yến Hoàng trấn áp này, đã đem Tiên Vương Chiến Trụ, Hoang Thiên lôi thuẫn, thậm chí Tu La đao, đều thu vào Vĩnh Hằng Văn Giới, càng để Vĩnh Hằng Văn Giới dung vào Hoàng Kim Tâm. Hoàng Kim Tâm là bản nguyên truyền thừa, Vĩnh Hằng Văn Giới lại là Thánh Vật truyền thừa, cả hai có thể dung hợp rất tốt, hơn nữa không lưu lại dấu vết. Trừ phi có người đào tim của hắn, nếu không vĩnh viễn tìm không thấy chúng.
Bình Luận (0)
Comment