Nguyệt Tình lần nữa đã trầm mặc một hồi, nhẹ nhàng mỉm cười, cũng không biết là nghĩ tới đã từng là tốt đẹp hồn nhiên, hay là nghĩ tới Tần Mệnh quật cường kiên trì, nàng nhẹ gật đầu:
- Ta chấp nhận. Nhưng ta có một điều kiện, không được nói cho hắn biết.
- Cửu Tinh Cửu Diệu Thanh Thần Sát Hồn Chú! Truyền thụ mở ra!
- Ta... Chấp nhận...
Nguyệt Tình hai mắt nhắm lại, mở rộng tâm thần cùng linh hồn.
- Cửu diệu thuận làm, Nguyên Thủy quanh quẩn một chỗ!
- Hoa tinh oanh sáng, nguyên linh tản ra!
- Đảo mắt vô cùng, rơi xuống ta ánh sáng chói lọi!
- Lên quăng vào Chu cảnh, giải dừng lại thông suốt hoài!
...
Thanh âm uy nghiêm hùng hậu vang vọng trong ý thức Nguyệt Tình, chúng Vương dẫn dắt lên huyết dịch cùng hồn niệm Tần Mệnh lưu tại xiềng xích tượng đá, dung nhập trong cơ thể Nguyệt Tình, thúc dục thần hồn Nguyệt Tình tiến hành giao hòa. Một trận pháp phức tạp đến huyền diệu bắt đầu bố trí ký kết trong hai tay Nữ Vương, thành hình trong thân thể Nguyệt Tình.
Từ lúc trong Vương mộ, chúng Vương đã vì Tần Mệnh chuẩn bị ý định phụ thuộc, cùng lúc đã chọn Yêu Nhi đến chấp nhận Thanh Thần Sát Hồn chú.
Đây là kết quả tổng hợp ra từ trong ý thức Tần Mệnh cùng Yêu Nhi, hơn nữa chúng Vương đối với thiên phú của Yêu Nhi cũng mãn ý. Vấn đề duy nhất là chúng Vương không xác định tình cảm của Yêu Nhi đối với Tần Mệnh, cũng không xác định quan hệ thật sự giữa Tần Mệnh cùng Yêu Nhi, bởi vì trong trí nhớ cùng nội tâm hai người về phương diện này đều là mơ hồ, cho nên chúng Vương quyết định tiếp tục chờ đợi, đợi ba đến năm năm sau, nếu như tình cảm hai người có thêm sâu đậm, tức thì lựa chọn Yêu Nhi, nếu như không có sâu thêm, lui đến cầu tiếp theo, chọn Lăng Tuyết, hoặc là trong lúc bất chợt xuất hiện những người khác.
Nhưng Nguyệt Tình xuất hiện đưa tới chúng Vương chú ý.
Bởi vì tại thời điểm vừa bắt đầu thẩm phán Tần Mệnh, bọn hắn liền từng tại trong trí nhớ của Tần Mệnh phát hiện một đoạn kỉ niệm hồn nhiên nhất đẹp nhất, tên của Nguyệt Tình cũng là một tia ngây thơ duy nhất trong nội tâm Tần Mệnh.
Lần này Nữ Vương lại lựa chọn Nguyệt Tình làm người thừa kế, không thể nghi ngờ là khẳng định thiên phú của nàng.
Cho nên chúng Vương mượn lực lượng Nữ Vương, nhìn trộm nội tâm Nguyệt Tình.
Kết quả tại trong trí nhớ nàng phát hiện một đoạn ký ức tương tự —— khi còn nhỏ hồn nhiên cùng tốt đẹp. Còn có thương yêu những năm gần đây cùng tán thành hiện tại.
Cho nên sau khi tổng hợp, bọn hắn đã lựa chọn Nguyệt Tình là người đầu tiên, nếu như nàng không muốn chấp nhận, lại đợi Yêu Nhi.
Cũng may Nguyệt Tình không có để cho bọn hắn thất vọng, mặc dù có do dự, nhưng cũng là thường tình.
Bên trong Đấu Thú Tràng, huyết dịch toàn thân Tần Mệnh nóng bỏng một cách khó hiểu, trong ý thức giống như đột nhiên nhiều thêm chút gì đó, tuy nhiên hắn lại đang ở vào thời khắc tu luyện mấu chốt, tăng thêm vĩnh hằng truyền thừa trong cơ thể thường xuyên xảy ra chút ít dị thường, cũng liền không có để ở trong lòng, tiếp tục tu luyện lấy Đại Diễn Kiếm Điển đệ đoạn thứ tư, một đoạn này tu luyện so với hắn dự đoán càng khó khăn, nhưng uy lực to lớn cũng để cho hắn si mê.
Thiệp mời Huyễn Linh Pháp Thiên không mang đến quá nhiều trùng kích cho người dân Lôi Đình cổ thành, mọi người tiếp tục bận rộn, vui vẻ.
Trang viên mới cùng thương hội của Hô Diên gia tộc hoàn thành kiến tạo trước, đoàn xe không ngừng cuồn cuộn tràn vào cổ thành, mang theo vật liệu xây dựng, vũ khí, linh mậu, các loại vật phẩm sinh hoạt.
Thiết gia cống hiến ra thủ hộ trận của gia tộc bọn họ, do Hô Diên gia tộc cung cấp tài nguyên, chuẩn bị kiến tạo một đại trận thủ hộ bao phủ cả nội thành, không chỉ có thể cung cấp lực lượng thủ hộ cần thiết, cũng sẽ hình thành một linh lực từ trường khổng lồ, hấp dẫn linh lực phương viên ngàn dặm hội tụ về phía nơi này, làm cho Lôi Đình cổ thành biến thành bảo địa xứng đáng.
Dù sao bọn họ muốn ở chỗ này sinh hoạt vĩnh viễn, còn phải ở chỗ này tu luyện. Một nơi linh lực nồng đậm, trực tiếp quyết định bọn họ tu luyện.
Hô Diên gia tộc cùng Thiết gia tận hết sức lực hỗ trợ, làm cho người Tần gia cao hứng lại bớt lo, dứt khoát trực tiếp buông tay để cho bọn họ làm.
Ngắn ngủi mấy tháng trôi qua, Lôi Đình cổ thành tàn phá dùng tốc độ kinh người hồi sinh, phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, trang viên Hô Diên gia tộc xa hoa, tổng bộ Vạn Bảo thương hội phú quý, phủ thành chủ hoành tráng, Thiết gia tộc viện nghiêm túc trang trọng, bốn tòa kiến trúc khổng lồ nhất rõ ràng nhất thành hình trước, trở thành biểu tượng kiến trúc đầu tiên của cổ thành. Còn có đường phố được cải tạo mở rộng toàn diện, nhà cửa, tửu lâu, khách điếm, các loại kiến trúc lần lượt hoàn thành, tốc độ cực nhanh, làm cho người ta líu lưỡi.
Nguồn lực dồi dào, lực lượng lao động của hơn hai trăm ngàn người, cùng nhau tạo ra phép lạ.
Ngay khi nội thành cơ bản hoàn thiện, mọi người bắt đầu chuẩn bị cải tạo Đấu Thú Tràng.
Rốt cục sau gần bốn tháng bế quan trong Đấu Thú Tràng, Tần Mệnh toàn diện lắng đọng võ pháp cùng thu hoạch trong khoảng thời gian này, lại lần nữa thực hiện đột phá, tiến vào Huyền Võ cảnh tứ trọng thiên!
- Sinh tử Lưỡng Thương Mang! Tam Tước Tranh Tương Kiếm Nhất Phương!
Tần Mệnh nhanh chóng chạy như bay chấn kiếm đánh vào hư không, Đại Diễn Cổ Kiếm kịch liệt vang lên, giống như độc xà ra khỏi động, phun ra nuốt vào chiếc lưỡi rắn. Kiếm thể khơi dậy kiếm triều sắc bén, lạnh thấu xương, khí lạnh ngút trời, nhưng kiếm triều mãnh liệt vào giờ phút này ngưng tụ mà không tan, ngược lại hình thành nên ba con linh tước hoa lệ, quấn quanh thân kiếm, vỗ cánh gáy hót, kiếm thể tập kích thoáng đình trệ. Sau đó, ba con linh tước trong phút chốc vũ hóa thành phượng hoàng, hoa lệ tách ra, ở xung quanh kiếm thể hình thành một màn cảnh tượng kỳ diệu.