Chương 3547: Kịch liệt truy đuổi (1)
Chương 3547: Kịch liệt truy đuổi (1)
- Chúng ta liên thủ thu thập bát trọng thiên kia, cố gắng vài phút giải quyết. Thiên Tư, ngươi nghĩ biện pháp khống chế những thứ khác, một kẻ cũng không thể chạy trốn.
Vạn Nhân Hiên lặng lẽ vung ra vũ khí, khi trước tránh đi là không muốn bạo lộ, nhưng nếu hai bên đều đã nhắm ngay Thủy Nguyên châu, vậy nhất định phải chết một người.
- Đợi mệnh lệnh ta.
Mộ Dung Thiên Tư chăm chú nhìn núi thấp ngoài ngàn thước, lực lượng áo nghĩa bắt đầu khuếch tán, lan tràn đến chỗ Thanh Ngục Huyết Ngục, muốn khống chế được vũ khí của đối phương, tận khả năng dẫn bạo toàn bộ, đến lúc đó lại dễ dàng phát động tập kích.
Vân Tử Chân cùng Vạn Nhân Hiên trao đổi ánh mắt, trong ánh mắt lộ ra tàn nhẫn, kích động.
Nhưng mà, ngay tại thời điểm hai bên căng thẳng giằng co, một đạo cường quang màu vàng như là thiểm điện to lớn từ trên trời giáng xuống, cánh chim chấn vỗ, vững vàng đứng ở trên đầm sâu tối tăm. Thông thuận như mây trôi nước chảy, lại mang theo một cỗ tàn nhẫn bá đạo.
Hai bên đội ngũ sau núi đều giật mình, vô ý thức che dấu khí tức, nhưng thời điểm Mộ Dung Thiên Tư lặng lẽ thò đầu ra, liền biến sắc:
- Tần Mệnh! Tại sao lại là hắn ?
- Tần Mệnh ?
Vân Tử Chân cùng Vạn Nhân Hiên đều lập tức ló đầu, nhíu mày nhìn trong thâm cốc. Thật đúng là Tần Mệnh! Làm sao cái tên này lại như là âm hồn bất tán ? Khi trước muốn mưu đồ lôi cầu, bị Tần Mệnh chiếm được tiện nghi, hiện tại lại muốn tìm Thủy Nguyên châu, tên này lại tới nữa!
Đám người Liêu Nguyên Vũ đều lặng lẽ ló đầu, nhìn kỹ, sắc mặt đều thay đổi. Cái tên điên này làm sao lại tới đây, nhìn điệu bộ này cũng là đến vì Thủy Nguyên châu sao ?
Tần Mệnh vừa đi tới nơi này liền phát hiện trên núi thấp gần đó có người ẩn núp, tuy nhiên Lôi Nguyên châu đột nhiên bộc phát cường quang, sôi trào lên bảy màu như mọc thành phiến, cuộn sạch sơn cốc, ầm ầm rung động. Đầm sâu tối tăm nháy mắt sôi trào, thủy triều mãnh liệt như là núi lửa phun trào phóng lên trời, Thủy Nguyên châu lặng ngắt như tờ ở bên trong trên vạn năm lần nữa tái hiện thế gian.
- Thủy Nguyên châu!!
Bọn người Liêu Nguyên Vũ, Tô Phỉ An toàn bộ từ sau núi thấp lao tới, kinh hỉ lại phấn chấn ngóng nhìn viên ngọc châu tròn bóng kia, lớn chừng cỡ nắm tay, lại tách ra vô số gợn sóng trong suốt đến mát lạnh, như là nghìn vạn bọt nước tung bay, sâu trong lôi triều say máu khai thác ra một khu vực, hoà lẫn, xa hoa.
Bọn người Mộ Dung Thiên Tư cũng phóng tới giữa không trung, tại trước mặt Thủy Nguyên châu trân quý đến cường đại, ai cũng không thể giữ được tỉnh táo.
Nguồn gốc Thủy Nguyên châu đến từ Ngũ Hành Sáng Thế Sơn, thai nghén diễn biến ra các loại thủy nguyên lực, kể cả các loại kỳ thủy trời đất, có thể nói chính là nạp thuế bản nguyên. Hơn nữa, Thủy Nguyên châu còn có một loại năng lượng chỉ mỗi nó có mới có, đó chính là chữa thương dưỡng hồn, nghe nói người có được Thủy Nguyên châu còn có thể kéo dài tuổi thọ, trong lịch sử thậm chí có chủ nhân Thủy Nguyên châu sống đến qua hơn một ngàn tuổi, dưới sự nghén xuống của Thủy Nguyên châu kéo dài tuổi thọ, còn bước vào Tiên Võ Cảnh!
Nhưng mà, bọn hắn vừa mới lao tới, còn không có nhìn đủ mắt, lôi triều cùng gợn nước đầy trời toàn bộ giống như thủy triều sút giảm.
Tần Mệnh nuốt Lôi Nguyên châu, càng cuốn Thủy Nguyên châu vào Vĩnh Hằng Vương Cung, kỳ quái nhìn bọn hắn:
- Làm sao, muốn ăn cướp a!
Đám người Liêu Nguyên Vũ, Mộ Dung Thiên Tư dồn dập giật mình tỉnh giấc, nhìn hằm hằm Tần Mệnh.
- Vô sỉ!
- Bại hoại!
- Hỗn đản!
- Lưu manh!
- Giao Thủy Nguyên châu ra đây! Đó là của chúng ta!
…
Tần Mệnh nhìn bên này một cái, lại nhìn bên kia một cái:
- Thủy Nguyên châu làm sao lại là của các ngươi?
- Vật vô chủ, tới trước được trước!
Sắc mặt Mộ Dung Thiên Tư u ám, đoạt lôi cầu của ta là đủ, lại còn đoạt Thủy Nguyên châu của ta. Tính cách nàng đúng là không tốt, lại chưa từng mãnh liệt muốn giết chết một người như vậy.
- Đúng vậy, tới trước được trước a, bên này đến, bên này cũng đến. Nhưng không có nói ai nhìn thấy trước liền thuộc về người đó, Tần Mệnh nhếch miệng lên đường cong nhàn nhạt, hai bên bọn hắn vừa rồi hẳn là đang giằng co lẫn nhau, cũng đều cố kỵ lẫn nhau, cho nên không có dám ra tay.
Vừa hay tiện nghi hắn.
- Ngươi...
Mộ Dung Thiên Tư trầm mặt xuống, lập tức vung ra chiến giáp, chỉ Tần Mệnh phía xa:
- Chỉ cho ngươi một cơ hội, giao Thủy Nguyên châu ra.
Vân Tử Chân cùng Vạn Nhân Hiên không lại áp chế khí thế bát trọng thiên, trong thân thể dữ dội vù vù, cơ bắp đều nổi lên gợn sóng, một cỗ năng lượng to lớn đến khủng bố chấn động lấy núi rừng:
- Tần Mệnh, chuyện lôi cầu chúng ta không tính, nhưng Thủy Nguyên châu này phải thuộc về Bát Bảo Lưu Ly Tông chúng ta. Nếu không, Chiến Trường Hồng Hoang này chính là mộ địa của ngươi.
Bọn người Liêu Nguyên Vũ thoáng động dung, Bát Bảo Lưu Ly Tông? Đó là Mộ Dung Thiên Tư, người thừa kế Tế Linh áo nghĩa! Nghe nói có thể thông qua cảm thụ linh lực tìm kiếm bảo tàng, trách không được có thể tìm tới nơi này.
- Thủy Nguyên châu tái hiện, Linh Nguyên Châu đã tụ thứ tư, chúng ta đều cần phải vui mừng mới đúng, hô đánh hô giết nhiều không tốt.
Trên mặt Tần Mệnh mang theo vui vẻ, tâm tình rất không tồi. Lôi Nguyên châu vậy mà giúp hắn tìm đến Thủy Nguyên châu, quả thực hoàn mỹ không thể lại hoàn mỹ hơn. Ngẫm lại uy lực Hỏa Nguyên Châu cùng Lôi Nguyên châu, viên Thủy Nguyên châu này khẳng định không tầm thường, nên đưa cho ai đây? Hải Hoàng! Bản thân Hải Hoàng là Linh Thể đại dương biến thành, nếu như lại phối hợp vạn thủy bản nguyên Thủy Nguyên châu, nói không chừng có thể trùng kích Hoàng Võ đỉnh phong! Ha ha, thoải mái!
- Ngươi cao hứng, chúng ta mất hứng, Tần Mệnh, Thất Ngục chúng ta không muốn trở mặt cùng ngươi, nhưng nếu như ngươi lấy Thủy Nguyên châu, vậy ngươi không giao cũng phải giao.