Chương 3548: Kịch liệt truy đuổi (2)
Chương 3548: Kịch liệt truy đuổi (2)
Liêu Nguyên Vũ hung ác nhìn hằm hằm Tần Mệnh, ảo não bản thân làm sao không thể nhanh hơn một chút tìm tới nơi này, Thủy Nguyên châu vậy mà lại tiện nghi cho Tần Mệnh.
- Làm sao, hai nhóm các ngươi muốn liên thủ?
- Nói một lần cuối cùng, giao Thủy Nguyên châu ra.
Mộ Dung Thiên Tư mặt ngọc lạnh giá, lực lượng áo nghĩa bành trướng khuếch tán ở giữa không trung, vậy mà khiến cho sơn cốc cộng minh, đá vụn trên mặt đất đều có chút chấn động, nàng đều muốn dẫn bạo toàn bộ cái mảnh sơn cốc đầm sâu này.
- Thiên Tư cô nương, còn nhớ đến năm ngày trước hay không? Ngươi cùng Nhiếp Viễn đánh chính là khí thế ngất trời, ta đến, sau đó các ngươi liền hóa thù thành bạn liên thủ nhau, lại sau đó... Các ngươi chạy thoát, Nhiếp Viễn phế đi. Giống như rất giống hôm nay a?
- Ngày đó là ngày đó, hôm nay là hôm nay! Tần Mệnh, không nên rượu mời không uống lại uống rượu phạt!
- Ha ha, uy hiếp ta đều chán nghe. Mộ Dung cô nương, trước khi đến Chiến Trường Hồng Hoang, ta thật không nghĩ sẽ đấu với ngươi cái ngươi chết ta sống, chúng ta có thể đổi lại phương thức nói chuyện trước.
- Không có gì tốt để nói chuyện, Thủy Nguyên châu là của ta!
Mộ Dung Thiên Tư đột nhiên gào thét, sóng âm hữu hình, áo nghĩa sôi trào, phạm vi bên trong nghìn trượng sơn cốc mặt đất, cùng với phong tồn Thủy Nguyên châu trên vạn năm u cốc, dưới sự khống chế của Mộ Dung Thiên Tư nháy mắt dẫn bạo. Năng lượng dữ dội như là một đầu hoang cổ cự thú, gầm thét nứt vỡ mặt đất, điên cuồng xông về không trung, thanh thế to lớn đến khủng bố.
Trời đất run rẩy, năng lượng sôi trào.
Tế Linh áo nghĩa đem năng lượng trong nham thạch đất bùn đều kích phát ra đến, đem lực lượng Thủy Nguyên châu lắng đọng trong đầm sâu càng là cưỡng ép phóng thích. Uy năng bạo tạc gần như muốn đạt đến bát trọng thiên đỉnh phong, đây là phản kích ngắn ngủi vội vàng, nếu như lại chuẩn bị nhiều vài phút, uy lực khả năng còn có thể càng lớn.
Cuồng triều năng lượng ngút trời cuộn sạch mấy nghìn thước, bay lên không hơn vạn thước, trong một cái chớp mắt liền chìm ngập Tần Mệnh.
Bọn người Liêu Nguyên Vũ tuyệt đối không nghĩ tới Mộ Dung Thiên Tư nói dẫn bạo liền dẫn bạo, không có bất kỳ dấu hiệu, còn là cho phát nổ sơn cốc đầm sâu, bất ngờ không đề phòng, toàn bộ bị năng lượng cường thịnh điên dại chìm ngập, ba người phá vỡ ngay tại chỗ, huyết nhục tung bay, hài cốt không còn, mấy người còn lại là do Liêu Nguyên Vũ kịp thời phản ứng miễn cưỡng giữ được tánh mạng, chật vật né ra.
Mộ Dung Thiên Tư, Vân Tử Chân, Vạn Nhân Hiên, gần như cùng một thời gian né tránh, lần nữa giết đến không trung, muốn chặn đánh Tần Mệnh. Bọn hắn lĩnh giáo qua Tần Mệnh cường đại, tuyệt đối sẽ không lại chủ quan.
Nhưng mà, lúc bọn hắn đang muốn phát động tiến công, Tần Mệnh đã xuất hiện trên không vạn thước. Hắn vẫn luôn cảnh giác Mộ Dung Thiên Tư, càng có thể mẫn cảm giác phát giác được áo nghĩa chấn động, cho nên trước khi sơn cốc dẫn bạo liền phóng tới không trung, tránh được năng lượng bạo tạc mãnh liệt nhất, lại mượn nhờ sóng khí cường đại, vọt tới trên vạn thước.
- Mộ Dung Thiên Tư, trận bạo tạc này còn thiếu chút hỏa hầu, trở về tu luyện hai năm nữa đi.
Tần Mệnh vung vẩy cánh chim màu vàng, mãnh liệt nhấc lên lên sóng khí xông về phương xa.
- Đuổi! Không thể lại thả hắn chạy!
Mộ Dung Thiên Tư quát lớn, mang theo chiến giáp vọt tới.
- Tần Mệnh, không nên coi thường Bát Bảo Lưu Ly Tông chúng ta. Không giao Thủy Nguyên châu ra, chúng ta cùng ngươi chiến đến chết.
Vạn Nhân Hiên cùng Vân Tử Chân gầm thét, đạp không chạy như điên, nhanh chóng đuổi theo Tần Mệnh. Lôi cầu, Thủy Nguyên châu, bọn hắn đều muốn, lúc này đây tuyệt đối không thể lại buông tay. Tần Mệnh thì như thế nào, lại trải qua truyền kỳ đều có lúc chung kết.
- A a a!
Liêu Nguyên Vũ gào thét trong phế tích, tức giận không thôi.
Một hồi hành động bí mật, vậy mà lại rơi vào tình trạng như thế, không chỉ Thủy Nguyên châu không tới tay, còn trước sau tổn thất tám vị Thiên Võ, bọn hắn trở về làm sao bàn giao cùng trong tộc?! Hắn còn cạnh tranh vị trí tộc trưởng Huyết Ngục hạ nhiệm thế nào!
- Đuổi sao?
Những người khác tái nhợt sắc mặt, khóe miệng ngậm máu, phẫn nộ lại kinh hãi.
Tế Linh áo nghĩa vậy mà đều có thể đem cho dẫn nổ sơn cốc, năng lượng khủng bố tuyệt đối đạt đến bát trọng thiên, trọn vẹn vượt qua cảnh giới bản thân Mộ Dung Thiên Tư, không hổ là Thiên Đạo áo nghĩa, thật là đáng sợ.
- Đuổi! Đương nhiên phải đuổi!
Liêu Nguyên Vũ là người đầu tiên xông lên bầu trời, hắn tuyệt đối không thể cứ như vậy buông tay, tuyệt đối không có khả năng. Mộ Dung Thiên Tư phất tay nổ chết ba tộc nhân của hắn, hắn càng không thể đơn giản tha cho nàng.
Tần Mệnh cùng Mộ Dung Thiên Tư tại Chiến Trường Hồng Hoang trình diễn một hồi truy đuổi chiến kịch liệt, sức một mình nghênh chiến Tam đại Thiên Võ cao giai.
Tuy nhiên Tần Mệnh không có vô lễ ngạnh chiến, dù sao mình cuối cùng cũng chỉ là thất trọng thiên đỉnh phong, có thể ngắn ngủi thôi phát đến bát trọng thiên, cũng rất khó chống đỡ hai đại bát trọng thiên chân chính vây công, chớ nói chi là còn có một người thừa kế áo nghĩa như Mộ Dung Thiên Tư có thể tùy thời dẫn bạo các loại đồ. Ba người liên thủ vây quét, thật khả năng muốn mạng của hắn.
Cho nên vừa mới bắt đầu chính là kéo dài khoảng cách với bọn hắn! Tiêu hao lực lượng của bọn hắn, kéo loạn sự chịu đựng của bọn hắn! Trong lúc hỗn loạn tìm kiếm cơ hội, đây cũng là chuyện Tần Mệnh am hiểu nhất!
Tần Mệnh dựa vào ưu thế tốc độ, trên bầu trời, chỗ rừng sâu, sông ngòi, không ngừng vung ra Mộ Dung Thiên Tư đuổi theo, cũng lần nữa chọc giận mãnh thú cường đại tại Chiến Trường Hồng Hoang, gây ra hỗn loạn, một khi có cơ hội thích hợp, hắn nhất định quay người giết trở lại, cùng bọn người Mộ Dung Thiên Tư điên cuồng đại chiến một hồi, nếu thấy có nguy cơ, lập tức rút lui khỏi.