Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3619 - Chương 3619: Lại Đến Một Kẻ (1)

Chương 3619: Lại đến một kẻ (1) Chương 3619: Lại đến một kẻ (1)

- Một lần hai lần hạn chế, không thích hợp đi?

- Tình huống đặc biệt! Phải hiểu rõ ràng món vũ khí này của Tần Mệnh, nếu không... Quá nguy hiểm...

Tất cả mọi người đã trở nên trầm mặc, lại đi tìm Tần Mệnh nói chuyện sao? Với lý do gì, trao đổi bằng điều kiện gì? Ngay cả chính bọn hắn đều cảm thấy có chút không chịu nổi, hơn nữa khi trước cũng đã đáp ứng cho phép hắn lại giữ lại một kiện vũ khí, hiện tại lại đi hạn chế, thật sự là không thể nào nói nổi. Nhưng, Bất Tử Minh Phượng đâu? Bị Tần Mệnh di chuyển, ném tới nơi nào rồi, hay là trực tiếp bắn cho thành cặn bã!

Thật là quỷ dị, quá nguy hiểm!

Bách Lý Kim Ngọc chính xác mạnh hơn so với Nhiếp Viễn rất nhiều, huống chi cảnh giới Thiên Võ Cảnh bát trọng thiên cũng có thể để cho nàng có phóng thích càng mạnh, một lần cùng Bạch Hổ giết khó bỏ khó phân, từ trên cao đến núi rừng, liên tục chiến đấu ở hơn mười dặm chiến trường, lưu lại phế tích nhìn thấy mà giật mình, cũng kinh sợ thối lui vô số mãnh thú. Nhưng, bất luận nàng làm sao bộc phát, dùng hết các loại vũ khí, đều khó có thể ngăn chặn Bạch Hổ, ngược lại bị gắt gao cuốn lấy. Nàng vẫn luôn đợi Bất Tử Minh Phượng giết qua đến, nhưng đợi cả buổi chẳng những không đợi đến Bất Tử Minh Phượng, lại chờ đến Dương Đỉnh Phong cùng bọn người Liêu Nguyên Vũ.

Dương Đỉnh Phong trấn giết Thanh Lăng liền liên thủ Liêu Nguyên Vũ thẳng hướng chiến trường, phối hợp Bạch Hổ, chiến đấu tàn bạo Bách Lý Kim Ngọc, tuy nhiên Bách Lý Kim Ngọc liều chết ác chiến, lần lượt tìm được đường sống trong chỗ chết, lần lượt từ trong tuyệt cảnh giãy dụa đi ra ngoài, nhưng lần lượt bị khốn trụ, nàng dùng hai cái không gian truyền tống để bảo vệ tính mạng cũng bởi vì Tần Lam chặn đánh mà trọn vẹn mất đi hiệu lực.

Tần Mệnh thu Hoang Thiên lôi thuẫn, đi về hướng chiến trường tạm thời giằng co:

- Bách Lý cô nương, còn cần thiết đánh tiếp sao?

- Bất Tử Minh Phượng đâu?

Khí tức Bách Lý Kim Ngọc mất trật tự, cảnh giác Tần Mệnh đang đi tới.

Tại sao hắn lại trở về? Chẳng lẽ Bất Tử Minh Phượng lâm trận bỏ chạy, hay là làm giao dịch gì cùng Tần Mệnh?

- Ngươi có thể xem như nó đã chết, cũng có thể là nó đã chạy thoát, tóm lại nó sẽ không đến.

Bách Lý Kim Ngọc khóe miệng ngậm máu, sắc mặt trở nên khó coi. Nàng rõ ràng đã thương lượng tốt cùng Bất Tử Minh Phượng, làm sao có thể đi, chẳng lẽ Bất Tử Minh Phượng không biết hậu quả hãm hại nàng? Nếu như nàng bởi vì Bất Tử Minh Phượng đổi ý mà có nguy hiểm gì, Kiếp Thiên Giáo tuyệt đối sẽ không tha cho Bất Tử Minh Phượng, Bất Tử Minh Phượng sẽ không rõ ràng điểm này.



- Ta nhận thua!

Bách Lý Kim Ngọc cực kỳ không cam lòng buông xuống vũ khí.

Liêu Nguyên Vũ làm phản, Bất Tử Minh Phượng chạy thoát, trận hành động này triệt để thất bại, nàng đã không có lý do gì để kiên trì. Ngay cả cuốn không gian truyền tống bảo vệ tính mạng cuối cùng đều không có đất dụng võ, ngày hôm nay... nàng bị bại quá thảm, cũng là lần đầu tiên trong đời nàng bị hố thảm như vậy, lần đầu tiên có ai dám tính toán vị giáo chủ Kiếp Thiên Giáo tương lai nàng đây.

Thỏa hiệp! Vứt bỏ! Lại kiên trì đều khó thoát khỏi cái chết, còn là chật vật bị quần ẩu chết thảm, còn không bằng chừa cho mình chút tôn nghiêm.

- Thống khoái! Trước tiên đều giao tất cả vũ khí của ngươi ra!

Tần Mệnh nắm chặt Hoang Thiên lôi thuẫn, uy nhiếp Bách Lý Kim Ngọc.

Bạch Hổ gầm nhẹ, đằng đằng sát khí, Dương Đỉnh Phong nắm chặt Phong Thiên Tà Long Trụ, khí thế cuồng liệt, bọn người Liêu Nguyên Vũ khống chế lấy Thái Sơ Nguyên Dịch, cảnh giác lấy Bách Lý Kim Ngọc.

Bách Lý Kim Ngọc một hồi giãy dụa trong lòng.

- Ngươi rất rõ ràng tình cảnh của chính ngươi, cũng rõ ràng kết cục trêu chọc Kiếp Thiên Giáo. Nhiếp Viễn đã chết, nếu như ta lại chết, Kiếp Thiên Giáo tuyệt đối sẽ không không quản một cái giá lớn đuổi giết ngươi, còn khả năng liên hợp cùng Hoàng tộc khác.

- Không cần lo lắng, ngươi sẽ không chết, cũng sẽ không chịu nhục, ngươi sau này cũng sẽ rất an toàn trở lại Kiếp Thiên Giáo.

Bách Lý Kim Ngọc khẽ cắn chặt răng ngà, giao ra không gian giới chỉ, ném cho Tần Mệnh. Nàng tin tưởng Tần Mệnh không dám là địch cùng Kiếp Thiên Giáo, chỉ cần không có cái lá gan kia, cũng không dám thật sự giết nàng.

Tần Mệnh tiếp nhận không gian giới chỉ, vuốt vuốt trong tay một lát.

- Cởi y phục ra.

- Cái gì?

Bách Lý Kim Ngọc lạnh mặt xuống.

- Tô Phỉ An, cho nàng một bộ y phục của ngươi, lại kiểm tra trên người nàng có mang theo vũ khí khác hay không.

Tần Mệnh phải nhốt nàng vào Vĩnh Hằng Vương Cung, cũng không hy vọng nữ tử này đột nhiên lấy ra vũ khí đáng sợ gì, thời khắc mấu chốt cho mình đến một kích.

- Mời!

Tô Phỉ An chỉ chỉ u cốc phía dưới, đi trước một bước xuống dưới.

Tần Mệnh, Dương Đỉnh Phong, Bạch Hổ, Liêu Nguyên Vũ,.. toàn bộ rơi xuống đất, phân đến vị trí khác nhau vây khốn u cốc.

Bách Lý Kim Ngọc ngăn chặn nộ khí, đến trong u cốc bên dưới, nhắm mắt lại, điều trị cảm xúc một cái, mới tiếp nhận y phục trong tay Tô Phỉ An, lạnh lùng cảnh cáo nàng:

- Hi vọng ngươi rõ ràng bản thân đang làm cái gì!

- Không nhọc phiền ngươi hao tâm tổn trí, vẫn là quản tốt chính ngươi đi.

Tô Phỉ An không nhiều lời cùng nàng, cũng chưa cho nàng mặt mũi gì, thô lỗ kiểm tra thân thể, cũng dùng linh lực dò xét lấy tình huống trong cơ thể nàng.

- Trong khí hải ngươi có một thanh cổ kiếm, giao đi ra đi.

Bách Lý Kim Ngọc lạnh lùng dán mắt vào nàng:

- Tần Mệnh là dùng Thủy Nguyên châu đón mua ngươi? Ngươi phải hiểu rõ ràng Tần Mệnh là người như thế nào, vật trân quý như Thủy Nguyên châu thật có khả năng cho ngươi?
Bình Luận (0)
Comment