Chương 3620: Lại đến một kẻ (2)
Chương 3620: Lại đến một kẻ (2)
- Giao cổ kiếm đi ra! Ngươi khẳng định không hy vọng Tần Mệnh tự mình đến sờ thân thể của ngươi a?
- Hô! Đều nói Thất Ngục là chủng tộc kiêu ngạo khó thuần nhất, không nghĩ tới cũng có lúc làm chó!
Vĩnh Hằng Vương Cung!
Bách Lý Kim Ngọc vừa vào biểu lộ đều cơ hồ giống như tất cả những người lần đầu tiên tiến vào, thật không thể tin được nhìn nơi Tiên cung linh uyển này. Đình đài lầu các, cung vũ thành đàn, các nơi trải rộng lấy nhiều loại hoa quả linh tuyền, còn có năng lượng bành trướng lại mãnh liệt. Một hài đồng non nớt ngồi xếp bằng ở giữa không trung, phóng thích ra hào quang bành trướng, không ngừng liên tục trùng kích bầu trời, cùng ‘Trăng tròn’ chỗ đó va chạm, lại khuếch tán ra trùng trùng điệp điệp màn sáng, bao phủ quần thể cung vũ.
Tại bên ngoài cung điện, mười tám pho tượng nguy nga cao vút, tách ra lấy cường quang như mặt trời, như là thiên thần hàng lâm, trấn thủ cái mảnh cung điện này. Trong đó một pho tượng bên trên lơ lửng một viên huyết cầu, không ngừng liên tục tách ra huyết khí, tẩm bổ lấy pho tượng kia, pho tượng cực kỳ giống Thí Thiên Chiến Thần trong truyền thuyết.
Tại thời điểm Bách Lý Kim Ngọc muốn xem rõ ràng pho tượng kia, trong chỗ này dường như thức tỉnh một đạo hồn niệm, yếu ớt nhìn về phía nàng.
Tâm thần Bách Lý Kim Ngọc không hiểu run lên, cảm nhận được một loại áp lực thật lớn khó có thể nói rõ.
- Phía trước có hai cung điện, một cái để người sống, một cái để người chết, ngươi chọn cái nào? Tần Mệnh hiển hóa ý niệm thành hình dáng ở chỗ này.
- Đây là vũ khí không gian của ngươi?
Bách Lý Kim Ngọc biểu lộ ngưng trọng, nếu như có thể đem ý thức thể quăng rọi vào, nói rõ chỗ này cùng Tần Mệnh là một thể. Chẳng lẽ chính là thứ mà trước đó Nhiếp Viễn nói tới, nơi mà Tần Mệnh dùng để trấn giết Mộ Dung Thiên Tư?
- Bên trái, hay là bên phải? Chọn một.
- Người sống!
Bách Lý Kim Ngọc cũng biết hỏi không ra cái gì, không lại kiên trì, thản nhiên đi vào.
Tần Mệnh mang Bách Lý Kim Ngọc vào cung điện bên phải, bên trong đang có ba người ngồi đó —— Cuồng Lãng Sinh, Thương Ốc, Khấu Thanh Dương.
- Bách Lý Kim Ngọc?
- Rốt cục lại chờ đến một kẻ!
- Ha ha, giáo chủ Kiếp Thiên Giáo tương lai cũng dám bắt, lá gan Tần Mệnh ngươi càng lúc càng lớn.
Ba người Cuồng Lãng Sinh đều từ trong minh tưởng tỉnh lại, nhìn nữ tử xinh đẹp bên ngoài đi tới, sắc mặt đều là hơi biến đổi. Cái tên điên này còn thật coi trời bằng vung a, nữ tử này cũng dám đụng?
- Các ngươi không chết?
Bách Lý Kim Ngọc kinh ngạc, lại thoáng nhẹ nhàng thở ra. Ngay cả Cuồng Lãng Sinh cùng những người bị bắt đi này đều không chết, bản thân cũng sẽ nên không có chuyện.
- Còn sống có khác gì chết.
Khấu Thanh Dương hừ lạnh, hắn vốn cho là mình sẽ bị đóng một hồi coi như xong, không phải Tần Mệnh giết hắn, chính là đợi Tần Mệnh bị Hoàng tộc xử tử, hắn được giải cứu, ai có thể nghĩ tới đây một lần đợi chính là hơn nửa năm, thậm chí khả năng đều đã một năm. Nơi này không có ngày đêm, không có thanh âm, không có cái gì, cứ như vậy lẻ loi trơ trọi một tòa cung điện, chính hắn đều không xác định đã chờ ở chỗ này bao lâu.
- Lần này người của Vô Hồi Cảnh Thiên tới không ít, có Khấu Thanh Tuyệt cùng Khấu Lan Ca.
Tần Mệnh nhìn bọn hắn, sắc mặt ngược lại cũng không tệ lắm.
- Đến?
Tinh thần Khấu Thanh Dương khẽ rung lên, lại vô cùng mẫn cảm bắt được một từ không hiểu thấu từ Tần Mệnh. Khấu Thanh Tuyệt chính là người cạnh tranh vị trí chủ nhân Vô Hồi tương lai chủ yếu, càng khống chế Thủ Hộ áo nghĩa, rất ít lộ diện, vẫn luôn đang bí mật bồi dưỡng, Khấu Lan Ca càng không cần phải nói, người mang hồn nguyên Tiên Võ, đơn giản càng sẽ không rời khỏi Vô Hồi Cảnh Thiên.
Đến? Đến đâu!
Lại còn là đều đến!
- Nếu như bọn hắn có thể giết ta, ngươi sẽ được cứu, nếu như không thể, ngươi khả năng còn phải đợi một hồi tại đây. Tòa cung điện này khá lớn, các ngươi một người một phòng.
Ý niệm thể của Tần Mệnh tiêu tán, cũng phong bế không gian nơi này.
- Tần Mệnh có ý gì?
Khấu Thanh Dương đứng dậy, trong lòng dấy lên một tia hi vọng.
- Nơi này là Chiến Trường Hồng Hoang, Tần Mệnh ở chỗ này khiêu chiến bốn đại hoàng tộc.
Bách Lý Kim Ngọc đánh giá tòa cung điện này.
- Bốn đại hoàng tộc nào?
Sắc mặt Cuồng Lãng Sinh ngưng trọng.
- Nhìn đến các ngươi là cái gì cũng không biết. Một năm này xảy ra không ít chuyện, ví dụ như... Tiên Linh Đế Quốc diệt quốc.
- Cái gì!!
Sắc mặt Cuồng Lãng Sinh cùng Thương Ốc kịch biến, thanh âm đều sắc nhọn không ít.
- Ngươi nói cái gì? Ai làm!
Khấu Thanh Dương đều không thể bình tĩnh.
- Tiên Linh Đế Quốc, Vô Hồi Cảnh Thiên, Bách Luyện Thú Vực, liên thủ bắt được Tần Mệnh, vốn muốn dùng hắn đến dẫn Hắc Long cùng những đồng bạn kia của hắn, kết quả Dạ Ma Tiên Tôn giết vào Tiên Linh Đế Quốc, sau đó... Nhân Hoàng chết trận, Tiên Linh diệt quốc. Lại sau đó, Vô Hồi Cảnh Thiên, Bách Luyện Thú Vực, Thiên Võ giới, Bát Hoang Thú Vực liên thủ giết vào Dạ Ma tộc, Tần Mệnh lại đến Chiến Trường Hồng Hoang khiêu chiến bốn đại hoàng tộc. Hiện tại thế giới bên ngoài rất đặc sắc a.
Đúng rồi, Tần Mệnh vừa tại Chiến Trường Hồng Hoang giết Hỏa Long, Mộc Kỳ Lân cùng Cự Phong Long.
Vô Hồi Cảnh Thiên phái tới Khấu Thanh Tuyệt cùng Khấu Lan Ca, Thiên Võ giới phái tới Cung Dật Phong cùng Lãnh Tiêu, Bát Hoang Thú Vực còn có Thái Thản Chiến Viên, Tử Kinh Độc Giác Thú, Xích Viêm Kim Nghê. Tuy nhiên... nếu muốn giết Tần Mệnh, không dễ dàng như vậy.
Bách Lý Kim Ngọc nhìn cung điện, đi về một căn phòng nhỏ tại góc rẽ phía trước, để lại ba người đang dại mặt ra.