Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3638 - Chương 3638: Đột Nhiên Xuất Hiện Bạo Động (2)

Chương 3638: Đột nhiên xuất hiện bạo động (2) Chương 3638: Đột nhiên xuất hiện bạo động (2)

- Đi nhìn một cái, bắt vài đầu Linh Yêu hiểu tình huống, có cái gì không đúng lập tức rút lui.

Tần Mệnh gật đầu cùng Tần Lam, đạp trên lôi triều ngút trời.

- Ầm ầm...

Một đoàn voi lớn dã man chạy như điên trong rừng, mỗi một đầu đều cao hơn mười thước, dài hơn ba mươi thước, lại đạt đến hơn mười tấn, bộ lông toàn thân chúng cứng rắn giống như là sắt thép, hiện ra hàn quang, đấu đá bừa bãi, đạp rạn nứt đá lớn, đụng vào cây cối, xoáy lên đậm đặc bụi đất.

- Rống!!

Bạch Hổ lao vùn vụt trong rừng, như là một tia chớp màu trắng, trước mặt đánh lên bầy voi không khống chế được, khí tức sát phạt tức sôi trào, lập tức tung bay hơn mười con voi lớn, chúng như là núi thấp quay cuồng va chạm, đụng gẫy đại thụ, phá mở đồng bạn, bầy voi vốn đã hỗn loạn lại lần nữa đại loạn.

Một đầu voi lớn toàn thân hiện ra kim quang giương lên cái mũi gào thét, toàn thân chấn động lên thế công sóng âm dữ dội, nhưng thực lực vẫn là kém một chút, không đợi phát uy, liền bị Bạch Hổ lao đến trước mặt cuồng dã đánh bay, toàn thân hài cốt răng rắc giòn vang, thống khổ bi thương gào thét giữa không trung.

Tần Mệnh nhanh chóng bay nhảy, đạp trên bầy voi vọt tới, một tay kéo lấy cái mũi Hoàng Kim Cự Tượng, cánh tay phát lực, trung hung hăng quay một vòng ở giữa không, đánh tới vài đầu dã tượng xông mạnh mà đến phía trước.

Một hồi bụi mù phất phới, Hoàng Kim Cự Tượng như là tản ra khung xương gục ở chỗ này, thống khổ gào thét.

Tần Mệnh từ trên trời giáng xuống, đứng trên đầu của nó:

- Phía trước đã xảy ra chuyện gì?

Hoàng Kim Cự Tượng có lấy lực lượng Thánh Võ đỉnh phong cường đại, coi như là một bá trong rừng rậm, nhưng dưới uy hiếp cường đại như núi của Tần Mệnh, lại chịu đựng lấy đau nhức kịch liệt không dám phản kháng:

- Không... Không biết...

- Vậy các ngươi vì cái gì lại chạy?

- Phía trước đều đang trốn, chúng ta chỉ có thể tránh đi.

Hoàng Kim Cự Tượng gầm nhẹ.

Tần Mệnh ra hiệu Bạch Hổ, tiếp tục xông về phía trước.

Không lâu sau đó, bọn hắn liên tiếp lướt qua ba mảnh thú triều, ngăn chặn dừng một mảnh dị thú hiếm thấy —— Tinh Tượng Ngọc Tê.

Đây là một loại linh thú đã vô cùng hiếm thấy ở bên ngoài, hùng tráng khôi ngô, toàn thân cơ bắp khoa trương, bao trùm lấy lân giáp trầm trọng, lại bởi vì phù văn tinh tượng toàn thân mà trở nên thần bí, mỗi một đầu đều lượn lờ kỳ quang, như là bị lượng lớn tinh thần bao bọc, chúng trí tuệ rất cao, cũng tồn tại thực lực không tầm thường, ban ngày ẩn náu ban đêm mới ra, hấp thu lực lượng tinh thần, thậm chí có thể dự cảm nguy cơ. Tại thời cổ đại xa xôi, rất nhiều đại năng dùng cưỡi Tinh Tượng Ngọc Tê làm vinh quang, cũng có Hoàng tộc dùng Tinh Tượng Ngọc Tê làm điềm lành.

Tần Mệnh ngăn ở phía trước chúng, toàn thân sôi trào lấy lôi triều cường đại, từng tầng từng tầng lao nhanh, mỗi một tia sấm sét đều đen kịt cuồng vũ như xiềng xích, bắt đầu khởi động lấy lực lượng điên dại làm lòng người vì sợ mà tâm rung động.

Bạch Hổ uy nghiêm chặn đường, nó vừa đứng ở đó, như là một tôn sát thần hàng lâm, khí tức sát phạt mênh mông một mảnh, mang cho chúng nó lực lượng uy hiếp cường đại.

Dương Đỉnh Phong đứng giữa không trung, các loại Long khí quay cuồng, có kim quang long ảnh, có hào quang long ảnh, cũng có gợn nước long ảnh, thần bí lại cường đại, long uy mênh mông cuồn cuộn đè ép rừng rậm.

Tinh Tượng Ngọc Tê nhất tộc có hơn hai mươi con, phù văn tinh tượng toàn thân tách ra ánh sáng chói lọi mãnh liệt, các loại tinh thần mê ảnh lượn lờ bay múa, thần bí đến mỹ lệ, ngay cả con mắt chúng đều giống như một mảnh ngân hà, sâu xa lại huyền diệu. Một đầu phía trước nhất có hình thể đạt đến hơn mười thước, đầu đội lên một cái sừng nhọn đâm thẳng trời, bên trên tích tụ lấy một cỗ lực lượng đen kịt, như là một mảnh lỗ đen, tĩnh lặng và lạnh giá, khả năng đánh ra bất cứ lúc nào.

- Chúng ta không có ác ý! Chỉ muốn hỏi một chút phía trước xảy ra chuyện gì?

Tộc trưởng Tinh Tượng Ngọc Tê có lấy cảnh giới Thiên Võ Cảnh Trung giai, vậy mà nhận ra Tần Mệnh:

- Không cần đi về phía trước, hiện tại quay người còn kịp.

- Ta sẽ gặp nguy hiểm?

Tần Mệnh bao nhiêu đã nghe nói qua dị thú thần bí này, có chút năng lực như Chu Thanh Thanh.

- Nơi này sẽ biến thành một mảnh phế tích nhuộm mà, đến ngươi... Liền trong giữa phế tích...

- Là cái gì dẫn phát trận bạo động này?

- Không biết.

Tộc dân sau lưng Tinh Tượng Ngọc Tê bắt đầu rối loạn, phát ra tiếng gào rú trầm thấp, bước chân nặng nề không ngừng đào lấy mặt đất, không thể chờ đợi được muốn rời khỏi. Trong rừng rậm không ngừng có mãnh thú cường đại tiến lên, cũng có Trùng tộc dưới lòng đất bình thường khó gặp, đông nghịt xông về trước, chúng đều có được bất an mạnh mẽ.

Tần Mệnh thu liễm lôi triều, tản ra sát ý. Đám Tinh Tượng Ngọc Tê lập tức liền lao ra, vượt qua hắn tiếp tục chạy thục mạng về phía trước.

Trời xa đột nhiên một mảnh đỏ rực, như là có mảnh biển lửa đang lao nhanh, bầy chim gần đó đều dồn dập tránh lui, không chịu nổi nhiệt độ cao cùng hung uy trong chỗ này. Một đầu Tiểu Hồng Điểu hình thể không lớn như là tia chớp lao vùn vụt, tốc độ nhanh để cho lòng người rung động, toàn thân nó lóe ra kỳ quang, như là đạo nào đó ấn, rậm rạp chằng chịt đan vào nhau, mang theo mây lửa cuộn trào mãnh liệt xông qua bầu trời.
Bình Luận (0)
Comment