Phốc...
Yêu Nhi không hề hình tượng phun ra, tựa vào Tần Mệnh, cười cười run rẩy hết cả người.
Cái lão ô quy này!
Tần Mệnh mặt mũi tràn đầy hắc tuyến:
- Lão ngài có thể tiếp tục ngủ hay không?
- Ngủ đủ rồi, muốn giải quyết vấn đề sinh lý.
- Cái gì vấn đề sinh lý?
- Mua cho ta mấy mẫu quy, muốn non, hình thể cùng ta không sai biệt lắm, muốn loại nguyên bộ.
- …
- Có mua hay không?! Ta có thể hô a.
Bên người vừa vặn đi qua một thiếu nữ tịnh lệ, rùa nhỏ há mồm muốn đùa giỡn, bị Tần Mệnh một tay túm lấy đầu, nhét lại về trong y phục.
- Ngươi mua cho nó chẳng phải được rồi.
- Nghĩ đến xinh đẹp, nó buộc ở trên người của ta đây này, đến lúc đó chúng còn không có khoái hoạt tại ngực ta?
Tần Mệnh hoàn toàn không cách nào tưởng tượng được tình cảnh mấy con rùa đen nhúc nhích tại chính ngực mình.
Yêu Nhi hé miệng nén cười.
Bọn hắn vừa vặn quay vòng qua góc phố, phía trước lại mênh mông vây quanh rất nhiều người, đều chen chúc tranh nhau cướp vào bên trong.
- Xảy ra chuyện gì?
Tần Mệnh hỏi người bên cạnh.
- Ăn người rồi.
Người nọ nhón chân đưa cổ, muốn muốn nhìn rõ ràng.
- À?
- Tiết gia đang giáo huấn người của Tây Vực.
Tiết gia? Lại là cái siêu cấp gia tộc, địa vị so với Hoa gia cũng cao hơn vài phần. Tần Mệnh cùng Yêu Nhi đi vào bên cạnh phố nhỏ, trèo lên đỉnh lâu.
Kẽo kẹt kẽo kẹt!
Một con cá sấu khổng lồ to béo nuốt vào một người sống, răng nanh dữ tợn khép kín, máu loãng bắn tung toé, tiếng xương vỡ để cho da đầu người ta run lên, cả kinh đám người xung quanh sợ hãi lui về phía sau.
Con cá sấu khổng lồ này dài chừng năm thước, thân thể to mọng thoạt nhìn vô cùng cồng kềnh, gần như toàn bộ nằm rạp trên mặt đất, toàn thân nó bao trùm lấy lân giáp tối đen như mực, trên lân giáp tràn đầy đao nhọn, xem ra đúng là giống như là cá sấu bình thường, nhưng lại nuốt liền hai thanh niên cường giả Bắc Vực, con mắt tham lam màu đỏ như máu dán mắt vào nhóm người phía trước kia, vẫn chưa thỏa mãn.
Một thiếu niên da mặt trắng cũng mặc y phục trắng ngồi trên lưng cá sấu khổng lồ, cười nhạo đám người phía trước kia:
- Ha ha! Tây Vực không có ai sao? Chỉ dựa vào đám các ngươi này, cũng có gan tham gia Huyễn Linh Pháp Thiên?
- Ngươi khinh người quá đáng!
Sáu thiếu nam thiếu nữ sắc mặt trắng bệch, kinh hồn chưa định, chặt chẽ mà tụ cùng một chỗ. Bọn hắn chỉ là dùng lời xông tới đối phương, không nghĩ tới trực tiếp bạo lên giết người, lại còn là nuốt trước mặt mọi người!
- Ta liền khi dễ ngươi, làm sao? Đến hoàng thành rồi, liền thành thật một chút cho ta, thấy người cần tôn kính phải tôn kính, thấy người cần tránh đi liền tránh đi, đừng không biết tự lượng sức mình.
Thiếu niên hừ lạnh.
Cá sấu khổng lồ chở hắn đi lên phía trước, bước chân nặng nề trùng trùng điệp điệp đánh ra mặt đường, từng bước một đi phía trước.
Mấy thiếu nam thiếu nữ này lại không dám ngăn trở, tách ra hai bên, nhưng biểu lộ vô cùng âm trầm, oán hận trừng mắt nhìn hắn và cá sấu khổng lồ. Bọn hắn vừa vặn chính là nhìn bộ dạng tiểu tử này hung hăng càn quấy, thuận miệng nói hai câu mà thôi.
- Vẫn còn không phục?
Ánh mắt thiếu niên lạnh như băng, cá sấu khổng lồ dưới thân đột nhiên giương đầu, một cỗ lực lượng thôn phệ kinh người dâng lên mà ra, như là vòng xoáy thủy triều cuồn cuộn, cuộn sạch sáu nam nữ.
Vẫn còn? Bọn hắn sắc mặt đại biến, bỏ mạng chạy thục mạng, nhưng vẫn là có người bị cắn nuốt, một tiếng hét thảm bị cưỡng ép kéo vào trong miệng cá sấu khổng lồ.
Tần Mệnh nhướng mày, bên hông trong chốc lát vung ra năm ngọn phi đao, tinh mang hiện ra, gió mạnh kêu nhỏ, thẳng đến mắt trái lớn cỡ nắm tay của cá sấu khổng lồ. Yêu Nhi đồng thời ra tay, lại từ đầu lưỡi đánh ra hai cây hồng châm, nhanh như lôi động, trong đánh chớp nhoáng lại phá lên sương mù huyết khí, bị hồng châm kéo lấy đánh về phía mắt trái cá sấu khổng lồ, cùng Tần Mệnh tập kích mục tiêu hoàn toàn nhất trí.
- To gan!
Thiếu niên giật mình.
Cá sấu khổng lồ thoáng nghiêng đầu, tránh được con mắt chỗ hiểm. Phi đao cùng hồng châm toàn bộ đánh vào giáp đen cứng cỏi của nó, bang bang giòn vang, toàn bộ sụp mở, sao lửa văng khắp nơi.
Thiếu niên bị cắn nuốt kia cưỡng ép tránh thoát, nhưng dù vậy, hắn vẫn là bị cá sấu khổng lồ nuốt lấy nửa cái chân, kêu thảm né ra, bị đồng bạn bảo vệ xông vào đám người, lại không dám cùng hắn đối kháng thêm nữa.
Tần Mệnh cùng Yêu Nhi sắc mặt bình tĩnh, giả vờ như cái gì cũng đều không có xảy ra.
- Là ai? Cút ra đây!
Thiếu niên áo trắng ánh mắt hung ác, đảo qua mái nhà gần đó.
Ai dám quấy rầy hứng thú của bổn công tử?
- Tiết Bắc Vũ, ta thấy là được rồi.
Cửa sổ tầng cao nhất của tửu lâu gần đó, một thiếu nữ mặc y phục màu xanh nhìn không nổi nữa.
Thiếu niên áo trắng trấn an cự ngạc ảo não:
- Ai cần ngươi quản? Huyễn Linh Pháp Thiên là có mở ra hướng tới tứ đại vực, cũng không phải cái gì cũng có thể tham gia, như vậy chỉ biết kéo thấp cấp bậc. Ta hôm nay phải giáo huấn đám người của tứ đại ngoại vực này, để cho bọn họ rõ ràng lực lượng Trung Vực.
Thiếu nữ áo xanh khinh thường cười khẽ:
- Ha ha, ngươi cho rằng Tiết Bắc Vũ ngươi rất mạnh sao? Không phải là bởi vì tỷ tỷ ngươi Tiết Thiền Ngọc sắp trở về, trước kia cũng không thấy ngươi dám kiêu ngạo như vậy?
- Ha ha, không sai, tỷ tỷ ta sắp trở về, ta còn không sợ nói cho ngươi, tỷ tỷ ta đã Huyền Võ cảnh Lục Trọng Thiên!
Thiếu niên áo trắng ngạo kiều ngửa đầu, vô hạn kiêu ngạo.
Lục Trọng Thiên? Trong đám người vang lên từng trận kinh hô, trong tửu lâu rất nhiều người đều động dung.
Tiết Thiền Ngọc, nữ tử truyền kỳ đứng thứ ba trong thập nhân kiệt của Trung Vực, cũng là đệ tử hạch tâm của Thánh Đường, năm năm trước cũng đã danh động Trung Ương Vực địa, nghe nói hoàn mỹ kế thừa huyết mạch Tiết gia, so với gia chủ đương đại đều có hơn, được dốc lòng bồi dưỡng, ngay cả Thánh Đường cũng vô cùng coi trọng.