- Tiết Thiền Ngọc giao cho ta xử lý, ngươi khống chế Tiết Bắc Vũ, nếu cần thiết. Giết đi!
Tần Mệnh Sâm Sâm một câu, làm cho toàn trường động dung.
Một mạng đổi một mạng? Đủ tàn nhẫn! Đám người lần thứ hai lui về phía sau, hai người này thoạt nhìn bộ dáng rất có khí thế, không giống như làm màu.
- Ha ha, kiêu ngạo! Tiết Bắc Vũ cười lạnh, ít xem thường người khác, bổn công tử cũng là một trong mười tám yêu nghiệt Trung Vực, trước kia là thế, hiện tại là thế, về sau cũng là như thế!
- Cùng ngươi chơi đùa.
Yêu Nhi nháy mắt về phía Tiết Bắc Vũ, cười hì hì.
Tiết Thiền Ngọc chậm rãi lắc đầu, cười nói: - Ấu trĩ!
Cót két!
Tần Mệnh nắm chặt hai tay, khớp xương ma sát, cơ bắp toàn thân căng cứng, chiến ý hừng hực bắt đầu thiêu đốt.
- Có một câu nói, còn chưa bắt đầu… đã kết thúc... Huynh muội Hoa gia, nếu như bọn họ không phải cung phụng Hoa gia, ta liền tùy tiện giết a?
Đầu ngón tay Tiết Thiền Ngọc hướng về phía Tần Mệnh, nhẹ nhàng nhất định, một cỗ gợn sóng vi diệu trong nháy mắt mở ra không gian, trùng kích đầu Tần Mệnh! Trong lúc loáng thoáng, giống như có hơn mười con bướm trong suốt mà nhẹ nhàng, mềm mại vỗ cánh, vượt qua không gian, xâm nhập vào đầu Tần Mệnh.
- Lục Nghiêu, mau tránh ra!
Hoa Thanh Dật vội vàng nhắc nhở, đó là huyễn thuật của Tiết Thiền Ngọc, vô cùng đáng sợ.
- Ảo cảnh? Không có hiệu qura!
Tần Mệnh đột nhiên ngưng tụ ánh mắt, thật sự chống lại ảo giác đập vào mặt, trong ý thức hải, đao khí lạnh thấu xương trong nháy mắt tiêu diệt linh điệp bay tung bay. Thân thể hắn súc thế chờ phát động trong nháy mắt lao lên, cường thế ập tới, nắm chặt quyền đánh tới mặt Tiết Thiền Ngọc, quyền phong gào thét, lại có tiếng gió mạnh như bão táp.
Ồ? Tiết Thiền Ngọc hơi động dung, làm sao có thể? Đây là ảo giác bí kỹ lấy từ Thất Thải Huyễn Điệp, với cảnh giới Huyền Võ lục trọng thiên của nàng, tuyệt đối có thể dễ dàng khống chế đối thủ. Nàng kinh mà không loạn, tung người né tránh, liên tục lui về phía sau, người Tiết gia am hiểu nhất chính là khế ước, một cái khác chính là bộ pháp, có tốc độ phiêu dật, bước chân linh động, có thể để cho bọn họ ứng phó các loại nguy cơ.
Hô!
Trọng quyền của Tần Mệnh lướt qua mặt Tiết Thiền Ngọc, gió mạnh thổi tan đi mái tóc dài lộn xộn của nàng, cũng làm lạnh sắc mặt nàng.
Tiết Thiền Ngọc cười lạnh, hai tay xoay chuyển, đầu ngón tay gợi lên điểm điểm tinh mang, giống như cát vàng sáng sủa xoay chuyển, dần dần phác họa thành trận pháp triệu hoán phức tạp.
Nhưng Tần Mệnh thế tới mãnh liệt, thế công như cuồng phong bão táp liên miên không dứt, khiến Tiết Thiền Ngọc vừa lui lại, vừa tránh qua hai bên trái phải, tuy rằng hết lần này đến lần khác tránh được thế công của Tần Mệnh, nhưng vẫn không ngừng lui về phía sau.
Làm sao có thể! Nàng là Tiết Thiền Ngọc a!
Mọi người hai mặt nhìn nhau, người này rốt cuộc là ai?
Kim Xà trên vai Tiết Thiền Ngọc nổi giận, đang muốn nổi đóa, nhưng bỗng nhiên phát hiện tiểu vương bát trên vai Tần Mệnh lại ném một ánh mắt về phía nó, còn đang dùng sức làm tư thức nhún nhún quái dị.
Thế công của Tần Mệnh càng ngày càng mạnh, như mưa rào đánh tỳ bà, quyền cương chi chít xâm nhập Tiết Thiền Ngọc, đè nàng lui hơn trăm bước, từ gian hàng trực tiếp lui về lối vào thương khu.
Hoa Thanh Dật dùng sức che miệng nhỏ nhắn, Lục Nghiêu ngay cả Tiết Thiền Ngọc cũng dám đánh? Lại đều có thể đánh!
- Tỷ tỷ! Dùng Ô Kim Viên, đánh chết hắn!
Tiết Bắc Vũ đã nóng nảy, huyễn thuật đâu? Không có tác dụng sao?
- Tiết gia thật có bản lĩnh, lục trọng thiên khi dễ tứ trọng thiên.
Thanh âm Yêu Nhi đột nhiên vang lên bên tai Tiết Bắc Vũ.
Tiết Bắc Vũ sửng sốt, bất ngờ quay đầu, sao nàng lại ở bên cạnh ta?
Đùng!
Yêu Nhi bóp cổ hắn:
- Là ta nói chuyện như đang nói giỡn sao? Đừng chỉ tập trung vào tỷ tỷ ngươi, cân nhắc về an toàn của chính mình đi.
Trong trận chiến kịch liệt, Tiết Thiền Ngọc bay lên không, một cước dậm trên nắm đấm của Tần Mệnh, mượn lực thuận thế bay lên không, ấn pháp ký kết của nàng rốt cục cuãng hoàn thành, hai tay mạnh mẽ kéo về hai bên, kim quang lấp lánh theo đó phóng đại, một cửu mang tinh trận thành hàng ở giữa không trung, lóng lánh khắp thương khu, rạng rỡ sinh huy, rực rỡ chói mắt.
Một tiếng gào thét cuồng liệt từ trong Cửu Mang Tinh Trận truyền ra, thanh động thương khu, giống như là lôi đình rơi xuống đất, đinh tai nhức óc, càng tràn ngập thú uy cuồng bạo, làm cho rất nhiều Linh Yêu thống khổ kêu rên, Linh Yêu cấp thấp càng sợ hãi cuộn mình.
Tinh mang lóe ra, cường quang phun trào, một con Ô Kim Viên cao hai thước giãy dụa lao ra khỏi không gian, toàn thân đen nhánh, hùng vĩ cường tráng, giống như là sắt thép tạo thành, còn điểm kim quang nhàn nhạt, mặt mũi nó xấu xí, lại khí phách mười phần, toàn thân dâng lên cuồng khí như ngọn lửa, nó gào thét lao ra khỏi tinh trận, hai mắt đỏ như máu, nặng nề rơi xuống đất.
Ô Kim Viên?!
Tần Mệnh cảm nhận được sát khí cuồng bạo đập vào mặt, loại khí thế huyết mạch dâng trào từ trong ra ngoài này, không chỉ có cảm giác áp bách cực mạnh đối với Linh Yêu, đối với nhân loại đều mang đến trùng kích thị giác cùng chấn động tâm linh mãnh liệt, đám người xung quanh kinh hoảng lui về phía sau, một mảnh đại loạn, đều sợ bị quái vật đáng sợ này ngộ thương, đến lúc đó cũng không có chỗ khóc.
- Lục Nghiêu, Ô Kim Viên có thể hấp thu các loại linh lực, không nên cứng đối cứng với nó.
Hoa Thanh Dật vội vàng nhắc nhở, Ô Kim Viên ở hoàng thành chiến uy hiển hách, không chỉ chiến qua yêu nghiệt, cũng chiến qua nhân kiệt, nó có thể hấp thu các loại lực lượng huyết mạch linh lực biến thái, làm cho vô số người đau đầu. Ô Kim Viên có thể nói là vô địch cận chiến, xưng hùng ở yêu tộc, không phải không có lý do.