Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 415 - Chương 415 - Quần Chúng Xúc Động Phẫn Nộ (1)

Chương 415 - Quần chúng xúc động phẫn nộ (1)
Chương 415 - Quần chúng xúc động phẫn nộ (1)

- Ta đặc biệt sao để cho bọn họ nhìn xem cái gì gọi là tâm ngoan thủ lạt.

Tần Mệnh nháy mắt với Yêu Nhi, hai người nhanh chóng chui vào trong đám người.

- Ý ngươi là sao? Bọn hắn đi đâu rồi?

Hoa Thanh Dật nhìn xung quanh kỳ quái.

- Đi làm gì rồi?

Mã Đại Mãnh cũng kỳ quái, chớp mắt không có ai? Gãi gãi đầu, hắn vẫn đi theo.

Hoa Đại Chuy cả người không khỏi nóng bỏng:

- Tốt cho Lục Nghiêu ngươi, khung ta đến lúc này. Thanh Dật ngươi ở chỗ này canh giữ, đừng để đám người Ôn Thiên Thành làm bậy, bất luận như thế nào cũng phải kiềm chế, ta trở về gia tộc một chuyến.

- Trở về gia tộc làm gì? Ca... Ca...

Hoa Thanh Dật còn chưa hỏi rõ ràng, Hoa Đại Chuy đã bước nhanh rời đi, trà trộn vào đám người chật chội.

..................

Trước cửa Viêm phủ!

Một đám thiếu nam thiếu nữ hưng phấn chạy ra, cùng nhau chạy tới hành hình trường.

- Mau mau mau, hành hình trường có kịch hay xem.

- Chờ chúng ta, đừng chạy nhanh như vậy, còn sớm, nói là muốn đến trước khi trời tối rồi mới hành hình.

- Thật muốn chém đầu a, thật đáng sợ, ta thật sự muốn đi sao?

- Hì hì, nhìn không phải chém đầu, là xem hai tên ác phỉ kia bị thu thập như thế nào, hừ hừ, dám sát hại người Viêm gia chúng ta, bọn họ là tự tìm đường chết.

- Đúng, muốn bọn họ sống không bằng chết.

- Ba vị mỹ nữ tuyệt sắc Bắc Vực a, Viêm Áo đại ca bọn họ thật lãng phí.

- Làm sao, ngươi còn chưa đủ lông đủ cánh, muốn tận hưởng nữ nhân? Ha ha.

- Đừng lề mề, mau nhanh, đã lâu không gặp phải chuyện thú vị như vậy.

- Nhìn một đám các ngươi, rất cao hứng sao? Đây là vì Viêm La ca ca báo thù, phải nghiêm túc! Vạn nhất hai tên ác phỉ kia không xuất hiện, chẳng phải là chơi vô ích sao.

- Sẽ không, Viêm Áo đại ca cùng Viêm Mưu đại ca đều đã bố trí xong, chỉ cần bọn họ lộ diện, lập tức bắt được, sau đó xử tử lăng trì ở hành hình trường, để cho toàn hoàng thành đều biết kết cục khi chọc Viêm gia chúng ta.

- Ta nghe nói Viêm Áo đại ca còn tìm mấy cao thủ tra tấn người, muốn bọn họ khóc gào hai ngày hai đêm, để cho cả hoàng thành đều nghe được tiếng bọn họ kêu thảm thiết.

Hơn mười công tử tiểu thư đều là hậu duệ của Viêm gia, sau khi nghe được tin tức liền hẹn nhau, hưng phấn chạy ra khỏi cửa phủ, vừa nói vừa cười, cao giọng đàm luận.

- Công tử... Tiểu thư... các ngài chậm một chút.

Trong phủ khẩn cấp đi theo hơn mười thị vệ, cùng bọn họ chạy đến hình trường.

- Mau mau mau, đều mau đuổi theo, đừng bỏ qua trò hay. Ta muốn xem hai tên ác phỉ không biết sống chết trông như thế nào.

Một thiếu niên hơi mập chạy nhanh nhất, thô lỗ đẩy người trên đường ra.

Rất nhiều người đang muốn mắng chửi, vừa nhìn là con cháu Viêm gia, đều thành thành thật thật câm miệng, nhanh chóng tránh sang bên cạnh.

- Có muốn mua chút điểm tâm không? Đợi lát nữa vừa xem kịch vừa ăn.

- Đúng đúng, mang theo chút đồ ăn.

Nam nữ theo sát phía sau hưng phấn chạy đến quầy hàng hai bên, có người cầm lên bỏ chạy, có người tiện tay ném mấy đồng tiền.

- Đừng lề mề, vạn nhất đã đánh nhau thì sao?

Thiếu niên mập mạp bất mãn quát mắng, xoay người tiếp tục chạy, tiện tay muốn đẩy người đi tới trước mặt.

Kết quả là...

Người nọ trong nháy mắt cùng thiếu niên mập mạp lướt qua, một tay bóp cổ hắn, tiếng kêu gào thét, móng tay bóp vào da thịt, cơ hồ muốn nghiền nát mạch máu xương cốt bên trong, không đợi thiếu niên mập sợ hãi kêu lên, người nọ mạnh mẽ phát lực, hung hăng luân phiên nện hắn trên mặt đất, tiếng rầm rầm rầm rầm, thân thể thiếu niên nổi lên gợn sóng kịch liệt, nhấc lên bụi mù.

- A!

Nam nữ theo sau đồng loạt kinh hô.

- Người của Viêm gia. Chúng ta cùng đi hình tràng...

Tần Mệnh ngẩng đầu, lộ ra đôi mắt màu vàng, khuôn mặt dữ tợn nhìn đám đệ tử Viêm gia phía trước.

- Ngươi là ai?

Họ hoảng sợ lùi lại.

Tần Mệnh bạo phát, cường thế xông vào đám người, điện mang toàn thân cường thế nổ tung, mang theo cường quang chói mắt, bao trùm tất cả thiếu niên nam nữ, tàn nhẫn đánh văng ra trong tiếng kêu thảm thiết của bọn họ.

Rầm rầm!

Một sợi xích nặng nề từ trong đám người bạo phát ra, hung hăng quất về phía một thiếu niên đang lùi lại, tiếng ba giòn vang, gắt gao quấn lấy cổ hắn.

- A a a!

Thiếu niên kia hoảng sợ giãy dụa, kéo sợi xích trên cổ.

- Một người cũng đừng hòng trốn, cùng bổn cô nương đi hình tràng.

Yêu Nhi luân phiên múa lấy sợi xích, mạnh mẽ đem hắn mang bay, kéo đến trước mặt nàng, vung một cước quất lên đầu hắn, tiếng rầm mạnh mẽ đá ngất xỉu, chỉ là lực lượng quá lớn, thiếu chút nữa đều bẻ gãy cổ hắn.

Mãi đến lúc này, đám người trên đường phố mới giật mình tỉnh giấc, la hét lùi lại.

Bọn thị vệ đi theo phía sau kinh hãi muốn chết, cơ hồ là điên cũng nhào tới.

Kết quả là...

- Chết!!

Tần Mệnh cùng Yêu Nhi đồng thanh quát lớn, một trước một sau nhanh chóng xuất kích, giết về phía hơn mười thị vệ kia.

Trên hình trường thứ ba, Ôn Thiên Thành không biết từ đâu chuyển tới một chiếc ghế dài, thản nhiên nằm ở phía trên, chờ người Viêm gia thu dọn tù lao phía dưới. Một đám ăn chơi nói cười vây quanh bên cạnh hắn, cũng chờ đợi kích thích sắp tới.

Tử Mạch các nàng thật sự luống cuống, nước mắt rơi qua hai má xinh đẹp, thê lương nhìn hướng bắc.

Bình Luận (0)
Comment