Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 425 - Chương 425 - Biến Mất (2)

Chương 425 - Biến Mất (2)
Chương 425 - Biến Mất (2)

Mọi người đến đại đa số đều là tân binh các nơi, ở một khu vực nào đó có ảnh hưởng rất sâu, vạn nhất bọn họ mang theo oán hận trở về, làm ra các loại ngôn luận không đúng, ảnh hưởng sâu rộng, sinh ra hậu quả, không thể không thận trọng đối đãi, dù sao cũng không phải một hai người, mà là hàng ngàn tân binh.

Nếu như không khống chế, trước không nói tương lai, Huyễn Linh Pháp Thiên sắp mở ra trước mắt liền rất có thể sẽ không khống chế được. Hoàn cảnh nơi đó là hoàn toàn phong bế, lại tràn ngập các loại nguy hiểm, nếu như tân binh ngoại vực liên thủ vây quét tân binh Trung Vực, người Trung Vực lại liên thủ phản kích, lại có yêu thú xâm nhập, bọn họ không cách nào tưởng tượng hai tháng Huyễn Linh Pháp Thiên sẽ tạo ra tai nạn đáng sợ gì. Nếu thật sự náo loạn nghiêm trọng, cũng sẽ làm cho các tân binh Trung Vực cùng ngoại vực hoàn toàn trở mặt, chờ tương lai bọn họ trưởng thành, dẫn dắt gia tộc cùng tông môn của mình, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

- Hai người bọn họ đâu?

Hoa Đại Chuy cùng Hoa Thanh Dật đuổi tới lữ điếm, nhưng sau khi mở cửa ra bên trong chỉ có một mình Mã Đại Mãnh.

- Mắt ngươi mù a.

Mã Đại Mãnh đang ngồi ở bên cạnh bàn ăn cơm, là chủ tiệm tặng miễn phí, chủ tiệm sợ chính hắn nhàn rỗi nhàm chán phá nhà cửa, đặc biệt đưa tới rượu thức ăn cho hắn ăn chơi, đừng nhàn rỗi.

- Ở đâu?

Hoa Đại Chuy tìm khắp phòng, nào có bóng dáng Tần Mệnh cùng Yêu Nhi.

Mã Đại Mãnh gặm thịt uống rượu:

- Thật mù a!

- Ngươi muốn đánh nhau?

Hoa Đại Chuy trừng mắt.

- Lục Nghiêu và Khuynh Thành đâu, không, Tần Mệnh và Yêu Nhi đâu?

Hoa Thanh Dật cũng sốt ruột.

- Hai người các ngươi đều mù a.

- Ở đâu!

Hoa Đại Chuy cất cổ họng.

- Trừng mắt trâu làm trang trí a! Không có ở đây! Không có ở đây! Mù rồi à? Ở đây ngoài ta còn có người khác?

Hoa Đại Chuy tức giận, không có cách nào nói chuyện phiếm.

Hoa Thanh Dật vội vàng trấn an ca ca phải khống chế, kiên nhẫn hỏi:

- Bọn họ không trở về?

- Không có!

- Bàn thức ăn này ai gọi cho ngươi?

- Ông chủ tặng, để cho ta ăn ngon uống ngon, đừng nhàn rỗi.

Mã Đại Mãnh hét no, uống một ngụm rượu mạnh:

- Ông chủ rất tốt.

Hoa Thanh Dật nghẹn không nói nên lời.

Mã Đại Mãnh uống rượu, cau mày rậm, hiện tại còn chưa nghĩ thông suốt:

- Các người nói Lục Nghiêu và Khuynh Thành sao lại đột nhiên thay đổi bộ dáng?

- Mặt nạ!

Hoa Thanh Dật ảo não, ở chung lâu như vậy thế nhưng không nhìn ra.

- Làm sao ngươi biết được?

- Ngươi không phát hiện Yêu Nhi xé ra một lớp màng mỏng từ trên mặt?

- Một lớp màng có thể thay đổi bộ dạng? Thật thần kỳ.

Mã Đại Mãnh tự mình lẩm bẩm hai tiếng, tiếp tục ăn cơm.

- Nếu Tần Mệnh cùng Yêu Nhi trở về, liền nói ta đang tìm bọn họ, để cho bọn họ thành thành thật thật ở chỗ này. Hoa Đại Chuy ta đã xem họ là bằng hữu, Hoa gia cũng có thể cung cấp sự giúp đỡ cần thiết.

Hoa Đại Chuy cùng Hoa Thanh Dật vội vàng rời đi, chuyện ồn ào huyên náo, người Viêm gia đã điên rồi, nếu để Viêm gia tìm được bọn họ trước, nói không chừng sẽ dùng thủ đoạn cực đoan.

Các trưởng bối Hoa gia đã thông tri Hoa Đại Chuy cùng Hoa Thanh Dật, có thể đón Tần Mệnh cùng Yêu Nhi về Hoa gia tạm trú.

Hoa Đại Chuy rõ ràng, đây là gia tộc cố ý mời chào bọn họ. Trận chiến hình tràng thật sự là quá rung động, Tần Mệnh lại lấy cảnh giới tứ trọng thiên khiêu chiến Ôn Thiên Thành lục trọng thiên, tuyệt kỹ Tu La đao thành danh dẫn phát cảnh tử vong làm cho rất nhiều người ấn tượng sâu sắc, hơn nữa đôi cánh kia cũng cho Tần Mệnh ưu thế chiến đấu tuyệt hảo, trường hợp đặc thù đủ để phát huy ra sức chiến đấu kinh người.

Thực lực như vậy, lại có chúng vương thủ hộ, Tần Mệnh đủ để cho rất nhiều người thay đổi quan điểm.

Ai nói Tần Mệnh chỉ có tam trọng thiên? Ai nói Tần Mệnh ngay cả tư cách khiêu chiến yêu nghiệt cũng không có? Ai còn dám nói một câu Tu La Tử cẩu vật? Ai còn dám khinh thường Tần Mệnh cùng Yêu Nhi? Ai dám! Ai dám!

Tuy nhiên...

Hoa Đại Chuy tìm đến trời tối cũng không tìm được đám người Tần Mệnh, rất nhiều người muốn tìm kiếm bọn họ cũng đều không có phát hiện gì, giống như trống rỗng biến mất.

Có người nghĩ đến Tần Mệnh cùng Yêu Nhi có thể dịch dung, cho nên thay đổi sách lược, lục soát những người tương tự kia, trọng điểm là khu ổ chuột cùng khu vực bí mật.

Trong một lữ điếm cao cấp ở đâu đó trong hoàng thành, năm nam tử phong trần mệt mỏi đến đây, hào khí ném ba mươi đồng tiền vàng:

- Có phòng không?

- Có có có! Các vị ở riêng biệt hay cùng một chỗ?

- Cùng một chỗ, ở hai ba ngày, gấp rút lên đường.

- Được rồi, mời các vị!

Có một ngôi nhà lớn trên tầng cao nhất với năm phòng nhỏ riêng biệt. Chủ tiệm an bài thị nữ dẫn bọn họ lên lầu.

Năm người này không phải người bên ngoài, chính là đám người Tần Mệnh. Không ai nghĩ đến bọn họ dám nghênh ngang ở lữ điếm vừa dễ thấy vừa xa hoa, nơi này cách Viêm gia chỉ có ba con phố. Càng không ai nghĩ tới, bọn họ toàn bộ trang điểm thành nam tử da hơi đen, còn đặc biệt mua chút trọng đao cõng trên người làm che dấu.

Mỗi người bên ngoài đều mặc thêm ba tầng y phục, hình thể có vẻ hơi khôi ngô. Ngoại trừ Phàm Tâm, ba nàng khác đều có vóc người cao gần một mét tám, cho nên sau khi mặc y phục dày rất lộ ra vẻ khôi ngô.

Bình Luận (0)
Comment