- Rút lui? Nghĩ đẹp, không có khái niệm về thú triều sao? Ùn ùn đè lên trời, trên trời dưới lòng sông tất cả đều là, ngươi chạy đến đâu trốn?
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Tần Mệnh nhướng mày, nghiêm trọng như vậy?
- Chờ chết đi.
- Phương hướng nào lực lượng thú triều yếu nhất?
Tần Mệnh trầm ngâm trong chốc lát, ánh mắt ngưng tụ, xương cốt sau lưng nhanh chóng tăng sinh, cánh chim màu vàng hoa lệ kéo rách y phục, mạnh mẽ chấn động, kim quang hiển hách nở rộ trong rừng rậm tối tăm.
- Ừm... Đã gần như xong rồi...
- Ngươi làm gì? Ngươi sẽ bạo lộ!
Yêu Nhi vội vàng giữ chặt Tần Mệnh.
- Quản không được nhiều như vậy.
Tần Mệnh phóng lên trời, hai cánh mạnh mẽ vung lên, nhanh chóng xoay tròn bay lên trời, đập vỡ tán cây rậm rạp phía trên, vọt lên trời cao. Hai tay nhanh chóng va chạm, ở cánh tay kích khởi lôi điện, mạnh mẽ đánh lên cao:
- Lôi Đình Thiên Âm!
Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết, Lôi Đình Thiên Âm!
Ầm ầm! Ầm ầm!
Từng đạo kinh lôi nổ tung trên bầu trời xanh thẳm, vang vọng ở trên cao yên tĩnh cùng trong rừng rậm.
Tần Mệnh bay trên bầu trời, rải xuống kim quang đầy trời, càng liên tục thi triển võ pháp, dùng thanh âm kịch liệt khiến cho người ta chú ý.
Đám người đang chạy như điên đều kinh ngạc tìm kiếm thanh âm, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
- Là Tần Mệnh?
- Ha ha, chúng ta đang tìm hắn đây!
- Hắn muốn làm gì? Tìm đường chết à? Ha ha.
- Tần Mệnh ở nơi đó, vây lại cho ta, giết!
- Chờ một chút, có phải hắn đang đùa giỡn quỷ kế gì không?
- Trước mặt thực lực tuyệt đối, quỷ kế gì cũng đều là trò cười.
Viêm gia, Tiết gia, Lăng Tiêu Tông, cùng với đội ngũ ngũ vương Bắc Vực lần lượt chú ý tới Tần Mệnh bay trên cao. Bọn họ đang muốn tìm kiếm bóng dáng Tần Mệnh, kế hoạch là ở Huyễn Linh Pháp Thiên sơ kỳ liền bắt được hắn, kết quả hiện tại ngược lại, chính mình đưa tới cửa! Vậy còn chờ gì nữa, vây quanh, ngược đãi hắn!
- Tần Mệnh? Hắn điên rồi!
- Cái này không rõ ràng để cho đám người Viêm gia bọn họ phát hiện ra hắn sao?
- Hắn lại muốn làm gì? Cố ý khoe khoang rằng hắn ta có cánh?
- Rất nhiều khế ước thú của Tiết gia là mãnh cầm a, hắn không rõ ràng sẽ chịu chết sao?
- Hắn là cảm giác kẻ địch của mình còn ít người sao?
Hoa Đại Chuy và rất nhiều người giật mình nhìn lên cao, lo lắng cho hắn, càng không hiểu hắn muốn làm gì. Hiện tại việc cấp bách là xông vào sâu hơn trong rừng rậm mới đúng, tản ra xa xa, tránh tiếp xúc.
- Tần Mệnh! Vào Huyễn Linh Pháp Thiên xem ngươi cuồng thế nào!
- Tần Mệnh tặc tử, chịu chết đi!
Hơn mười con mãnh cầm từ trên không bay tới, có người của Tiết gia khống chế khế ước thú của mình, cũng có người của Lăng Tiêu Tông cùng vương phủ cưỡi Linh Yêu thuần hóa. Mang theo Linh Yêu tiến Huyễn Linh Pháp Thiên cũng không vi phạm quy định, cho nên có vài người liền mang vào.
Tần Mệnh lơ lửng trên cao thật lâu, gần như đánh thức tất cả mọi người, cất tiếng hô to:
- Mọi người nghe này, nơi này là cạm bẫy, xung quanh tất cả đều là thú triều! Mọi người nghe đây... Mọi người nghe đây... Phía trước là thủy triều thú, chúng ta bị bao vây!
Thanh âm trà trộn vào linh lực, ở trên cao vang vọng khắp nơi, theo Tần Mệnh phi nước, đổ về phía rừng rậm.
Cái gì? Thú triều?
Rất nhiều người bất ngờ bừng tỉnh, trách không được rừng rậm rất yên tĩnh, vừa rồi còn đang lẩm bẩm.
- Ngươi lại muốn chơi trò gì?
- Đừng nói nhảm với hắn, ai cũng không cứu được ngươi.
- Giết cho ta! Giết!
Trong rừng rậm, trên cao, kẻ thù của Tần Mệnh đều hô to.
- Mọi người lắng nghe! Phía trước các ngươi đều là thú triều, lập tức dừng lại, năm mươi người một tổ, liên thủ xông giết, ngàn vạn lần không nên hành động một mình! Mọi người lắng nghe! Liên thủ phá vòng vây! Năm mươi người một nhóm! Liên thủ phá vòng vây! Tập trung một hướng, về phía đông!! Tất cả mọi người, về phía đông! Về phía đông!!
Quy mô thú triều hẳn là không nhỏ, lưu lại là một chết, trốn đi là một chết, chỉ có thể kiên trì phá vòng vây, tốt nhất là khoảng năm mươi người hình thành một tổ, tuyệt đối không thể quá nhiều người, nếu không mục tiêu quá lớn, dễ dàng bị trọng điểm vây quét. Hơn nữa phải tận lực xông lên cùng phương hướng, khả năng phá vòng vây đi ra ngoài mới có thể lớn hơn.
Tần Mệnh liên tiếp hô to đều là cuồng loạn, vô cùng sốt ruột, rốt cục khiến cho mọi người chú ý, rất nhiều người lập tức nằm sấp trên mặt đất, lắng nghe thanh âm, hoặc là trèo lên đỉnh cây, nhìn từ xa.
Ầm ầm! Mặt đất đang rung động, từ mơ hồ đến rõ ràng, người phía trước đã bắt đầu cảm nhận được rõ ràng, giống như là động đất kịch liệt bao trùm khu rừng, từ xa xa mênh mông cuộn lại. Lại nhìn từ xa, tầng mây đầy màu sắc đang phô thiên cái địa phi nước đại tới đây, hội tụ đến nơi này.
Sắc mặt mọi người trắng bệch, thú triều? Thật sự là thú triều?
Tiết Thiền Ngọc cưỡi Thất Thải Huyễn Điệp xoay quanh trên cao, cũng thấy được đám mây ngũ sắc phía trước đang nhanh chóng hàng lâm, thanh âm rắc rắc dày đặc như màn mưa oanh động chân trời, đã càng ngày càng rõ ràng.
Thực sự là thú triều? Không thể nào.
Thời gian cùng vị trí Huyễn Linh Pháp Thiên mở ra đều là ngẫu nhiên, chưa từng cố định qua, đám Linh Yêu trong Huyễn Linh Pháp Thiên làm sao có thể dự đoán trước được? Hơn nữa... Ai có thể tổ chức một đợt thú triều có quy mô như vậy? Phóng mắt nhìn xung quanh, bất luận là tầng mây hay là rừng rậm, đều giống như là bị lấp đầy, mênh mông hướng nơi này hội tụ.
Điều này đòi hỏi quy mô khủng khiếp như thế nào để tạo ra một thanh thế như vậy?