Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 521 - Chương 521 - Thua Hoàn Toàn

Chương 521 - Thua hoàn toàn
Chương 521 - Thua hoàn toàn

- Tần Mệnh, nhắc nhở lần cuối, lui ra!

Giọng Hình Gia vang vọng ở trong bóng núi mấy ngàn thước, hình như có mấy trăm ngàn Hình Gia đang nói chuyện ở các phương vị khác nhau, trải rộng khắp các góc, ông ông loạn vang, nhiễu loạn thần trí Tần Mệnh, nếu đổi thành người khác không đủ định lực, chỉ sợ hiện tại cũng đã hoảng hốt.

- Không cần, muốn chiến liền chiến, hôm nay ta bảo định Mã Đại Mãnh.

- Ha ha, đừng trách sư huynh ra tay tàn nhẫn! Ngươi trước? Hay là ta trước?

Trong mê ảnh, Hình Gia đã khống chế được hai ngọn núi thấp, cách không chậm rãi nâng lên không trung, mái tóc dài của hắn múa loạn, ánh mắt sắc bén, toàn thân khí lãng mãnh liệt, kích thích sương trắng, càng ngày càng dày, trăm ngàn ngọn sơn ảnh không ngừng biến hóa vị trí, tốc độ càng ngày càng nhanh, làm cho người hoa mắt, nguy hiểm cùng sát khí bắt đầu khởi động.

- Ta trước đi.

Tần Mệnh hít một hơi thật sâu, vậy mà nhắm mắt lại.

- Ngươi làm gì! Giữ vững tinh thần!

Phàm Tâm kinh hô, ta đứng ở phía sau ngươi, ngươi cũng không thể thất thần, nghiêm túc một chút, nghiêm túc một chút a đại ca!

Tu La... Sát giới...

Tần Mệnh câu thông Tu La đao, mở ra sát giới niêm phong bên trong.

Tuy rằng chỉ là khe hở rất nhỏ, nhưng trong phút chốc, khí hải yên lặng lại chợt oanh động, hắc đao với sát khí vô tận bao trùm không trung khí hải, cuồng phong vô tận, kịch liệt mãnh liệt, loạn run đan điền khí hải, chấn đến Tần Mệnh đều khí huyết dâng lên.

Hắc khí ô áp đè đầy trên khí hải, bên trong giống như có vô số cường nhân mãnh liệt ác chiến, sinh mệnh vô tận đang hò hét chạy như điên, kinh loạn khí hải, càng đánh thức Lôi Thiềm bên trong.

Lôi Thiềm nhúc nhích cơ thể, một tiếng ếch kêu, như thạch phá thiên kinh, ầm ầm khí hải, lôi triều vô biên từ thâm u bạo phát, toàn diện oanh kích khí hải, nhấc lên sóng lớn đầy trời, vô biên vô hạn, đụng chạm lấy hắc triều trên không trung.

Bang!!

Răng rắc!

Tu La đao tranh minh, Lôi Thiềm rống nhẹ, cũng khiến cho huyết dịch hoàng kim cộng hưởng, không khống chế được mà trở nên nóng bỏng.

Những cảnh tượng kịch liệt mà rung động này chỉ xảy ra trong khí hải của Tần Mệnh, không có ai nhìn thấy, cũng không có ai có thể tưởng tượng được. Nhưng mà, theo ba loại chí bảo thức tỉnh, khí tức Tần Mệnh hoàn toàn thay đổi, lãnh khốc mà uy nghiêm, toàn thân nổi lên lôi điện dày đặc, cánh chim ầm ầm mở rộng, chỉ thẳng vào không trung, lôi quang cùng kim quang hội tụ đan xen, làm nổi bật hắn anh võ phi phàm, tựa như thiên thần hàng lâm.

Một làn sóng hắc khí từ thể nội Tần Mệnh phá thể mà ra, tiếng ong ong vang cả không gian, quét ngang bốn phía tám phương, cuồn cuộn khắp bầu trời cùng mặt đất, hắc khí cũng không nồng đậm, lại hung mãnh cực độ, trong phút chốc chật ních lĩnh vực Sơn Ảnh.

Không đợi mọi người hiểu chuyện gì đang xảy ra, tất cả núi thấp và sương mù trắng đều bị quét sạch, dọn dẹp sạch sẽ, ngay cả một chút sương mù cũng không còn lại.

Phía trước bên trái, cách đó trăm thước, Hình Gia đang hết sức chăm chú, âm thầm súc thế, chuẩn bị phát động cường kích, hai ngọn núi đá đã bay lên trời, súc thế chờ phát động, nhưng mà... Sau khi hắc phong cuốn qua đi, bọn họ cứ như vậy đột nhiên bại lộ...

Giống như kẻ trộm trong bóng tối đột nhiên bại lộ dưới ánh sáng mạnh mẽ.

Toàn trường kinh ngạc, ngay cả Hình Gia cũng ngẩn người.

Tần Mệnh đột nhiên mở hai mắt ra, lôi mang xích sáng chợt hiện ra ở đáy mắt, cứ như kèm theo sấm sét chân thật. Hắn từ đỉnh núi sải bước bạo phát, vỗ cánh bay nhanh, trong chớp mắt liền xuyên qua hai ngọn núi đá, tập kích Hình Gia.

Hình Gia đột nhiên bừng tỉnh, khống chế hai ngọn núi đá đánh vào nhau, muốn ngăn chặn Tần Mệnh. Nhưng vội vàng đánh trả cuối cùng vẫn là muộn, trong khi hai ngọn núi đá mạnh mẽ đối kích, Tần Mệnh đã giết đến trước mặt hắn, một tay bóp lấy cổ hắn, năm ngón tay cắm sâu vào trong thịt, đè ép mạch máu.

- Hình Gia sư huynh, còn muốn tiếp tục sao?

Những ngọn núi khắp nơi trở nên yên tĩnh, kết thúc? Chỉ thế đã xong rồi sao?

Chờ mong cũng chờ mong, khẩn trương cũng khẩn trương, chuẩn bị tập kích cũng đã làm xong, còn chưa bắt đầu đã kết thúc?

Hình Gia cảm giác vô cùng không chân thật, Sơn Ảnh lĩnh vực đáng tự hào của hắn lại bị dễ dàng phá vỡ?

Giờ này khắc này, hai ngọn núi kia va chạm kịch liệt mang theo kình phong đập vào mặt, thổi đến Tần Mệnh cùng hắn, y phục cùng tóc dài đều hung hăn loạn vũ, nhưng Tần Mệnh không chút nhúc nhích, tay phải bóp lấy cổ hắn càng ngày càng chặt, tùy thời có thể bẻ gãy cổ hắn.

Hắn theo bản năng muốn khống chế thạch sơn đả kích Tần Mệnh, nhưng mâu mà Tần Mệnh hơi ngưng tụ, bên trong lôi mang bắn tung tóe, lạnh lùng nhắc nhở hắn không nên làm chuyện ngu ngốc.

Hình Gia cùng thời gian đều như ngưng đọng, tất cả mọi người thất thần nhìn núi thấp giữa không trung đụng vào một, còn có Tần Mệnh cùng Hình Gia bị gió mạnh thổi qua ở phía trước núi thấp.

Còn trận đấu giữa hai người đang chờ đợi thì sao?

Nhất là những người ở vương phủ Bắc Vực, biểu tình so với ăn ruồi chết còn khó coi hơn.

- Chờ ngươi chân chính dung hợp Kim Ngư lại đến đấu với ta đi.

Tần Mệnh buông tay phải ra, lui về phía sau hai bước, gõ gõ núi đá giữa không trung, không nói gì, đi thẳng về phía núi thấp.

Rất nhiều người ngơ ngác nhìn bóng lưng Tần Mệnh, biểu tình phức tạp.

Ánh mắt Hình Gia đột nhiên lạnh lẽo, một thanh âm gầm nhẹ, đẩy núi đã bạo kích về phía trước.

Bình Luận (0)
Comment