Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 524 - Chương 524 - Hắc Liên Đốt Trời

Chương 524 - Hắc Liên đốt trời
Chương 524 - Hắc Liên đốt trời

- Mạnh bao nhiêu?

- Tốt hơn ngươi.

- Mạnh bao nhiêu?

- Nó vẫn là một con non, không mạnh hơn ngươi nhiều.

- Con non? Ngươi xác định?

Phàm Tâm âm thầm lên tiếng, hắc điểu này cho nàng áp lực quá lớn, chưa bao giờ từ trên người Linh Yêu nào đó cảm nhận được hung tính đáng sợ như vậy.

- Nhân loại, hoặc là quy thuận ta, hoặc là ta ăn các ngươi.

Hắc Phượng thét dài một tiếng, giống như là kim loại va chạm, thanh âm cực hạn lành lạnh chói tai, trong rừng rậm từng mảnh yên tĩnh, Linh Yêu thực lực mạnh hơn đều ngoan ngoãn liên tục lui đi, hiển nhiên không muốn trêu chọc hung vật này.

Rất nhiều tân binh nhao nhao trốn đi, kinh ngạc nhìn hắc hỏa đầy trời, có thể từ bên trong cảm nhận được nhiệt độ đáng sợ, con hắc điểu này là tới thủ hộ Hắc Thiết cấm khu sao, hay là chạy tới vì đám người Mã Đại Mãnh.

- Ngươi bao nhiêu tuổi?

Tần Mệnh bỗng nhiên hỏi.

- Ngươi cho ta bao nhiêu tuổi?

Mắt phượng đen lộ ra hung quang.

- Ngươi vị thành niên?

- Cái rắm!! Gia gia ta mười tuổi rồi!

- Mười tuổi dám xưng gia gia, ta mười bảy dám xưng tổ tông.

- Oanh!! Thật là một nhân loại kiêu ngạo, hôm nay cho dù ngươi cầu xin tha thứ, ta cũng phải ăn ngươi.

- Ai ăn ai còn chưa biết đây.

Tần Mệnh cười lạnh.

Các tân binh trong rừng rậm liên tiếp hít vào, đây là bị điên a, Tần Mệnh muốn đơn đấu với con hắc điểu này?

Bọn họ trốn càng kỹ, sợ hắc điểu bị Tần Mệnh chọc giận sau đó bắt đầu lạm sát vô tội.

- Ngươi muốn làm gì? Đừng làm bậy a.

Phàm Tâm khẩn trương nhắc nhở Tần Mệnh.

- Ngươi nhìn nó giống như chim kia đang hướng về phía chúng ta, không cho nó chút nhan sắc nhìn một chút, nó sẽ không bỏ qua.

- Ngươi tới thật?

Tần Mệnh hét lớn một tiếng, khí huyết cả người sôi trào, linh lực, huyết dịch, đều ở trong kinh mạch mạch máu toàn thân chạy với tốc độ cao, đem thân thể đốt lên lóe ra kim quang.

Đại Diễn Kiếm Điển thức thứ hai, Thiên Thu Vô Tung, thiên phong bất lạc trần, vạn kiếm phá không mãn giang hồng.

Tần Mệnh chủ động xuất kích, chấn kiếm chỉ trời, một tiếng ‘ong’ vang dội, Đại Diễn Cổ Kiếm phảng phất như thức tỉnh một từ trong trầm mặc, bộc phát ra cường quang trùng thiên, kiếm khí ngập trời, như sóng biển phun trào. Uy lực kiếm thuật theo thực lực tăng trưởng mà tăng vọt, năm đó Linh Võ cảnh cũng đã có thể thi triển uy lực không tầm thường, hiện tại Huyền Võ cảnh lục trọng thiên, kiếm triều càng mạnh, sát uy càng thịnh, giống như là thác nước ngân hà đổ vào bầu trời dài, chiếu sáng rừng mưa, xua tan bầu trời đen tối.

Hắc Phượng hét dài một tiếng, ánh mắt khiếp người, vọt lên cực nhanh, bay tới hướng bầu trời, không thể không nói tốc độ của nó là quá nhanh, giống như trong nháy mắt đã di chuyển ra ngoài trăm thước, đánh mở kiếm triều:

- Tốt thay cho một tiểu tử nhân loại cuồng ngạo, lại dám chủ động khiêu chiến, ta thành toàn cho ngươi.

- Có bản lĩnh đừng né tránh.

Tần Mệnh xách kiếm ngút trời, cánh chim bay lên, tốc độ tăng lên đến cực hạn.

Đại Diễn Kiếm Điển thức thứ ba, Vân Thâm Cửu Trọng Vụ, Kinh Đào Ngư Long Nộ!

Tần Mệnh hét to, sát khí ngập trời, trên không trung cường thế xuất kích, Đại Diễn Cổ Kiếm phát ra kiếm minh kịch liệt, bạo phát ra kiếm khí nặng nề, liên miên không dứt, giống như thủy triều sáng đỏ trên cao không ngừng tuôn trào, trước sau chín tầng cuồng triều, dễ như trở bàn tay càn quét về phía trước.

- Có chút năng lực, nhưng không đủ nhìn.

Hắc Phượng thế nhưng chủ động chạy tới, cuồn cuộn lên hắc viêm đầy trời, từ hội tụ bốn phương tám, hóa thành hỏa triều, liên miên không dứt chạy tới, kiếm triều cường thế mãnh liệt, ầm ầm, trên cao phảng phất sôi trào, hắc viêm cùng kiếm triều liên tục va chạm, từng tầng từng tầng, chín tầng liên kích, rung động trên cao, vặn vẹo không gian.

Trọng kiếm thứ chín bị tiêu diệt, Tần Mệnh từ trong hỗn loạn giết ra, cánh chim màu vàng cho hắn tốc độ cùng lực trùng kích cực hạn, lợi kiếm cắt ngang, lạnh thấu xương, tập kích Hắc Phượng. Hắc Phượng cũng từ trong hắc viêm giết ra, lợi trảo mạnh mẽ kéo về phía trước, muốn kéo đầu Tần Mệnh, toàn thân nó đều là màu đen, ngay cả lợi trảo cũng là tối đen như mực, nổi lên ô quang.

Bang!!

Tiếng tranh minh kịch liệt bạo phát tầng tầng lớp lớp gợn sóng, Đại Diễn Cổ Kiếm cùng lợi trảo kịch liệt run rẩy, tần suất chấn động cao.

Tay phải Tần Mệnh vỡ vụn, cổ kiếm thiếu chút nữa thoát tay bay đi, bị lực lượng phản xung mạnh mẽ đẩy lui, từ trên cao gào thét rơi xuống, nhưng thế công của Hắc Phượng cũng bị cứng rắn ngăn chặn, vỗ cánh bay lên không trung, kéo lên mấy chục thước mới có thể thoát khỏi lực lượng thật lớn.

Tần Mệnh trước khi sắp rơi xuống đất đã mạnh mẽ khống chế thân thể, va chạm mạnh với cánh rừng, đụng nát cành cây phóng lên trời.

Các tân binh trong rừng mưa nhao nhao động dung, kinh ngạc Hắc Phượng cường hãn, càng thán phục thực lực của Tần Mệnh, trách không được có thể đuổi giết Tiết Thiền Ngọc, hắn không chỉ là cuồng dã, quả thật có tài có sức, vận dụng kiếm thuật làm cho rất nhiều người tự than không bằng, chênh lệch quá lớn.

Ngay cả đám Linh Yêu cũng kinh động, không ngờ lại có nhân loại dám đơn đấu với Hắc Phượng? Thật không thể tin được a.

- Hắc điểu, cho ngươi thấy một thứ, nói không chừng chính là dùng tổ tông các ngươi luyện thành.

Tần Mệnh nhanh chóng bay lên trời, lại triển khai uy lực Kiếm Điển.

Đại Diễn Kiếm Điển thức thứ tư, Sinh Tử Lưỡng Thương Mang, tam tước tranh huy nhất kiếm phương!

Kiếm khí ngút trời, kiếm uy mênh mông.

Bình Luận (0)
Comment