Đại Diễn Cổ Kiếm ở trên cao run rẩy, kiếm khí sôi trào ngưng tụ thành ba con linh tước ở phía trước mũi kiếm, vỗ cánh bay lên, xoay tròn tốc độ cao, trong nháy mắt, mũi kiếm bạo ra một đạo tinh mang chói mắt, giống như tia chớp xẹt qua không trung, tập kích Hắc Phượng, theo sát phía sau, ba con Linh Tước lột xác thành Phượng Hoàng, giương cánh dài năm sáu thước, phát ra tiếng Phượng minh chói tai, hoa lệ trường không, Đại Diễn Cổ Kiếm rung động kịch liệt hơn, kiếm khí sôi trào càng đáng sợ hơn, giống như là một cỗ cuồng triều mãnh liệt, ba con Linh Phượng gào thét với khung trời, vỗ cánh quay cuồng. Kéo lấy kiếm khí mênh mông cuốn qua tầng mây, giống như sông lớn nổi sóng dữ, lại giống như rồng lượn giữa trời cao, giết chạy tới Hắc Phượng.
Hắc Phượng lần thứ hai triển khai nhanh chóng, mạo hiểm mở ra đạo tinh mang kia, nhưng ba con Linh Phượng kéo lấy kiếm triều lại làm cho nó chân chính cảm nhận được uy hiếp.
Hơn nữa, ba linh thể kia đúng là hình ảnh của Phượng Hoàng, không phải là ngưng hóa đơn giản thành đường nét như vậy, mà là có linh tính kỳ diệu, đúng như Tần Mệnh nói, có lẽ, kiếm thuật chính là dùng Phượng Huyết rèn luyện mà thành.
Hắc Phượng giận dữ, há mồm phun ra đóa hoa sen màu đen.
- Đó là bảo bối gì vậy?
Mọi người kinh hô, đóa hắc liên kia trong nháy mắt xuất hiện liền trở thành tiêu điểm ở nơi đây, giống như ánh mặt trời màu đen đang thiêu đốt, mang đến cho người ta áp lực mãnh liệt, tim cũng đập mạnh.
- Là trọng bảo mà nó lấy được?
- Hay là nó thân thể ngưng kết thành?
- Hắc Phượng thật đáng sợ.
Hắc Sắc Liên Hoa ở trên cao kịch liệt xoay tròn, liên tục phóng đại, trong phút chốc, hắc viêm mãnh liệt trên cao càng đáng sợ, hắc hỏa ngập trời, nướng lấy hắc liên, mà hắc liên cũng bắt đầu xoay tròn, từng cánh hoa bóc tách, nhanh chóng bắn ra, mỗi đóa hoa đều giống như một biển lửa áp chế, chân chính vặn vẹo không gian, chúng nó giống như đang ở trong không gian, trong nháy mắt mà đến.
Ầm ầm!!
Cánh hoa đầu tiên đụng vào kiếm triều, nhất thời bộc phát ra âm thanh chấn thiên động địa, chấn động đến rất nhiều người theo bản năng rụt cổ lại, cánh hoa vỡ vụn, bị kiếm triều chấn vỡ vụn, lại phóng thích ra hỏa diễm vô tận, bao phủ kiếm triều, cắn nuốt ba con linh phượng.
Tam Phượng gáy vang, cứng rắn từ trong ngọn lửa giết ra, giống như là dục hỏa trọng sinh, kinh ngạc mà rung động, chúng nó sát uy càng thịnh, kéo lấy kiếm triều mênh mông, trải qua một thời gian dài không tan, trải dài trăm thước.
Nhưng...
Cánh hoa thứ va chạm, cánh hoa thứ ba tập kích, oanh oanh liệt liên tục hơn mười cánh hoa liên tiếp va chạm tới, giống như đạn pháo ngăn cản Tam Phượng cùng kiếm triều, mỗi lần va chạm đều giống như sóng lớn vỗ bờ, nhấc lên hắc hỏa đầy trời, càng mang đến rung động mãnh liệt.
Rốt cục, khi ba đầu Linh Phong lao ra hơn ba trăm thước, bị cánh hoa liên tục triệt để đánh nát, ngay cả kiếm triều cũng ở trên cao không khống chế được, giống như cuồng phong bão táp quét ngang bốn phía.
Trận quyết đấu tuyệt luân, bí pháp chí cường va chạm, làm cho rất nhiều người nhìn quá nghiện, càng làm cho rất nhiều người ảm đạm cười khổ, chênh lệch a chênh lệch, nếu như mình chống lại Hắc Phượng, có lẽ ngay cả một sức lực chống cự cũng không có, mà Tần Mệnh thế nhưng lại cùng nó mặt đối mặt đánh nhau.
- Nhìn nơi đó...
Có người chỉ vào trên cao kêu lên đầy sợ hãi.
Thì ra trong lúc kiếm triều sụp đổ, Hắc Phượng lại vòng tới phía trên Tần Mệnh, hai cánh thu liễm, nhanh chóng bổ nhào xuống, giống như là tia chớp đen khổng lồ, xé rách không gian, tức giận lao đến Tần Mệnh, lúc toàn trường ngẩng đầu, móng vuốt của Hắc Phượng đã thò ra phía trước, mũi nhọn làm cho người ta không rét mà run.
- Quả nhiên tới rồi!! Muốn chết!!
Tần Mệnh kinh mà không loạn, ngược lại giống như là đã sớm có chuẩn bị, tại một khắc hắc trảo đánh xuống kia, Tần Mệnh tránh cũng không tránh, súc thế chờ phát động quyền phải ngút trời liên tục bắn ra, vừa chuẩn vừa hung ác, thẳng đến một cái móng vuốt sắc bén trong đó.
Trọng quyền xuất kích, bá đạo vạn quân.
Không thua gì uy lực của Trọng Chùy Thần Binh luân không mà lên, đả kích ở chính giữa lợi trảo, cự lực hoành tráng mà bàng bạc xuyên thấu qua cánh tay hội tụ tại nắm đấm, hung hăng xông vào sâu trong Hắc Phượng. Không chỉ như thế, bên trong tay trái Tần Mệnh lại ẩn nấp chuôi Tu La đao. Đổi lại là trước kia, muốn bá đạo cùng Tu La đao phối hợp xuất kích không chỉ khó khống chế, càng khó che dấu, nhưng theo Tu La đao cùng Lôi Thiềm cùng với Hoàng Kim Huyết cộng minh, cùng với tán thành thân thể, Tần Mệnh thi triển càng thêm thuận buồm xuôi gió, thông thuận tự nhiên.
Bang!!
Kèm theo tiếng nổ lớn, giống như kim sơn va chạm vào nhau, chân phải của Hắc Phượng bị hung hăng ngăn chặn, cự lực vạn quân cùng Tu La đao trước sau bén nhọn chui vào trong cơ thể nó, cùng lúc đó, Tần Mệnh nâng tay phải vung Đại Diễn Cổ Kiếm, không để ý đến móng vuốt khác của Hắc Phượng đang kéo, bạo phát lên trời, chém về phía thân thể Hắc Phượng.
Phốc xuy!
Chân trái của Hắc Phượng xé mở lá chắn linh lực của Tần Mệnh, xé rách da thịt bả vai, thiếu chút nữa ngay cả xương cốt cũng bị cắt ra, lợi kiếm của Tần Mệnh cũng cắt ra ngực Hắc Phượng, bổ bay một lượng lớn lông vũ như lá sắt. `