- Phong Thiên Tà Long Trụ cần lượng lớn máu tươi cung cấp, còn phải là nhân loại có huyết mạch ưu tú. Ngươi có thể tính toán mấy ngàn năm qua bọn họ bắt được bao nhiêu nhân loại? Không ngoài ý muốn, Phong Thiên Tà Long Trụ đã sắp tỉnh lại. Một khi tỉnh lại, Thanh Yêu Tộc không cần phải ẩn nấp ở chỗ này nữa, bọn hắn sẽ thôn phệ lực lượng ức vạn long, trở thành cường giả chí tôn, thăng hoa thực lực toàn tộc.
Lần này nhân tộc triệu tập hai vạn tân binh xông vào Huyễn Linh Pháp Thiên, có thể làm cho Thanh Yêu Tộc ý thức được cơ hội, cho nên mới ngay từ đầu đã tạo ra thú triều, ta nghe nói một lần liền bắt hai ngàn người, hai tháng nay cũng đang điên cuồng bắt giữ. Tuy nhiên có giáo huấn thất bại lần trước, bọn họ tạm thời không dám làm quá đáng, đoán chừng sẽ quan sát tình huống Phong Thiên Tà Long Trụ trước, nếu thật sự có hy vọng tỉnh lại, những người các ngươi ai cũng đừng hòng chạy ra ngoài, nếu như còn chưa đủ, bọn họ sẽ thả các ngươi đi, tiếp tục kiên nhẫn chờ thêm vài năm.
- Ngươi làm sao biết nhiều như vậy?
Tần Mệnh nhìn về hướng đông, Phong Thiên Tà Long Trụ, tân binh cùng máu tươi, âm mưu ngàn năm qua? Tốt thay cho một Thanh Yêu Tộc! Tốt thay cho một bố cục nghìn năm! Không tính là quá tinh diệu, nhưng lại đủ tinh tế đủ quyết đoán, cũng có thể nhịn đủ.
- Những thứ này đại bộ phận là ta suy đoán, một phần là ta nghe thấy, còn có một phần là lúc ta nghiên cứu thiết phiến từ bên trong lấy được bí mật nhỏ, dù sao những chuyện ta nói này hẳn là tám chín phần mười là đúng rồi.
Mảnh vỡ Hắc Phượng lấy được là mảnh vỡ vũ khí của tông chủ Bát Bảo Lưu Ly Tông, bên trong lưu lại rất nhiều tin tức bí ẩn.
- Ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi, bất kể họ bắt ai, quan trọng như thế nào, ngươi không thể cứu lại. Ngươi xem như cái gì không xảy ra, ta vẫn bồi ngươi ở Huyễn Linh Pháp Thiên ba tháng, thám hiểm, tìm kiếm bảo vật, ba tháng sau thì lại nhìn tâm tình của ta, nếu ngươi nhất định phải chọc Thanh Yêu Tộc, vậy chúng ta sẽ không có gì để nói, ngươi đi chịu chết, ta trở về Hắc Thiết cấm khu. Đừng nói ta không đạo nghĩa, là chính ngươi muốn chơi chết ngươi, ta không có lý do bồi ngươi chịu chết.
Hắc Phượng cảm giác Tần Mệnh cùng Mã Đại Mãnh thực lực đều rất mạnh, vận khí hình như cũng không tệ, cho nên mới nguyện ý đi theo bọn họ thám hiểm xung quanh, nói không chừng có thể kiếm chút chỗ tốt, so với nó mạo hiểm khắp nơi còn tốt hơn. Ngay cả mấy ngày trước bởi vì Lục Ngai mà liên lụy đến Thanh Yêu Tộc, nó cũng làm bộ cái gì cũng không hiểu, bởi vì biết Tần Mệnh cuối cùng nhất định sẽ từ bỏ, cũng không tìm được manh mối tác dụng. Nhưng bây giờ thì tốt rồi, tiểu tử này thoạt nhìn giống như là muốn mất đi lý trí.
- Cuối cùng ta hỏi ngươi một câu hỏi.
- Hỏi đi.
- Thanh Yêu Tộc ở chỗ sâu nhất trong nội hải?
- Hình như là vậy, vị trí cụ thể thật không biết. Nhưng nơi đó chiếm cứ rất nhiều hải thú cường hãn, hắt hơi một cái cũng có thể chấn chết ngươi, nếu ngươi muốn xông vào vẫn là sớm chết tâm đi.
- Ngươi dự định làm gì?
Tiểu Quy bò qua lại trên vai Tần Mệnh, từ khi rời khỏi Vương mộ tới nay, đây là lần đầu tiên nó khẩn trương một chuyện nào đó.
Nó may mắn lấy được Tiểu Bạch Hổ, tuyệt đối không có khả năng đưa cho người khác, lại còn là người không chút liên quan nào. Ngẫm lại thành tựu tương lai của Bạch Hổ, lại nhìn tất cả những thứ diễn ra ở hiện tại, kỳ thật cũng không đáng nhắc tới, đó mới là chí tôn trời sinh! Tiểu Bạch Hổ đang ở giai đoạn quan trọng trong việc nuôi dưỡng ý thức, những người gần gũi với nó và nuôi dưỡng nó, sẽ để lại cho nó một ấn tượng rất sâu sắc, đi kèm với cuộc đời của nó. Bạch Hổ chủ sát, tương lai nhất định sẽ sát nghiệt ngập trời, huyết phạt vô độ, hiện tại không lưu lại ấn tượng, tương lai đừng kỳ vọng có thể ở chung bình thường.
Thế nhưng, nơi đó chiếm cứ vô số tộc nhân Thanh Yêu Tộc, hơn nữa sinh tồn ở nơi đó mấy ngàn năm, nói không chừng sẽ có quái vật nào đó tọa trấn. Nếu như không có phong ấn quy giáp, Tiểu Quy sẽ không tiếc cái giá xông vào, nháo đến long trời lở đất, tàn sát Thanh Yêu Tộc đáng ghét này.
Nhưng bây giờ thì sao? Ta phải làm gì đây!
- Xông vào chắc chắn là không được.
Tần Mệnh cau mày.
- Này này, những lời ta vừa nói vô ích như vậy? Các ngươi không nghe hiểu, hay là không nghe rõ.
Hắc Phượng liên tục trợn trắng mắt, nói nửa ngày thế nhưng lại không có chút hiệu quả. Nơi đó là hang ổ của Thanh Yêu Tộc, xông vào đều không được! Cho dù các ngươi một ngàn một vạn lần may mắn thuận lợi lẻn vào, cũng đừng nghĩ còn sống đi ra, càng đừng hòng cứu người ra ngoài.
- Yêu Nhi gì kia hẳn là ngươi tiểu tình nhân của ngươi a, ta thấy ánh mắt tiểu tử ngươi rất cao, nàng hẳn là có chút tư sắc có chút thiên phú, vậy càng đừng nghĩ đến việc cứu đi, nói không chừng đã trở thành nữ nô đang bị tiểu chủ Thanh Yêu Tộc...
Ánh mắt Tần Mệnh đột nhiên lạnh lùng, giống như lưỡi dao quét về phía Hắc Phượng.
Hắc Phượng há miệng, không nói lời nào nữa.
Tần Mệnh nhẹ nhàng thở ra, bình phục cảm xúc:
- Tiểu tổ, ngươi sống hơn vạn năm...
Tiểu Quy nhỏ trực tiếp ngắt lời:
- Đừng mong đợi ta, nếu ta thực sự có thể cứu sẽ không ở đây so sánh.
Hai mắt Hắc Phượng trừng mắt lớn, miệng há lên, gia gia ta ơi, hơn vạn năm? Mười năm ba ba trăm năm ba ba, ngàn năm vương bát vạn năm quy, thì ra truyền thuyết đều là thật?
- Tiểu Hắc.
Tần Mệnh bỗng nhiên nhìn về phía Hắc Phượng.
-.....
Hắc Phượng híp mắt nhìn chằm chằm Tần Mệnh, Tiểu Hắc??
- Huyễn Linh Pháp Thiên có ba đại cấm khu, ngươi đều biết ở đâu sao? Đưa ta qua.
- Ngươi để làm gì?
- Tìm người.