Di tích của Bát Bảo Lưu Ly Tông nằm trong một khu vực đầm lầy bên ngoài rừng mưa. Nơi đó từng là nơi linh lực nồng đậm nhất trong dãy núi rừng mưa này, cũng là nơi thảm thực vật tươi tốt nhất, nhưng trải qua loạn chiến liên tục năm đó, Bát Bảo Lưu Ly Tông cùng với hơn trăm dặm rừng rậm xung quanh đều bị san thành bình địa, trải qua mấy ngàn năm tiến hóa, biến thành khu vực đầm lầy hiện tại.
Mặt đất lầy lội tung hoành, tản ra mùi hôi thối, dâng lên bọt khí đục ngầu, tùy ý có thể thấy được xương trắng sâm sâm, ở trong bùn đất, ở trong đầm sâu, nhìn thấy mà giật mình. Chướng khí cùng khói độc giống như biển mây thật dày, cơ hồ tiếp giáp với trời, quanh năm bao trùm khu vực đầm lầy trăm dặm. Nơi này cơ hồ một tấc cỏ không mọc, ngoại trừ số ít Linh Yêu đặc thù tùy ý sinh tồn ở bên trong, những người xâm nhập khác cơ bản đều sẽ làm bạch cốt.
Nơi này xứng đáng với cái danh ‘cấm địa’!
Để đạt được di tích của Bát Bảo Lưu Ly Tông, cần phải đi qua khu vực đầm lầy nguy hiểm này.
Cho nên mặc dù rất nhiều tân binh biết nơi này, nhưng cũng không có can đảm vào bên trong mạo hiểm. Chỉ có những kẻ điên liều mạng, hoặc là cường giả tam trọng thiên trở lên, mới không ngừng du ngoạn quyết định thành lập tổ đội xâm nhập vào, hơn nữa còn là sau khi Đường Thiên Khuyết dẫn hai trăm người hoàng thất đi vào.
Nhưng hơn mười ngày trôi qua, bọn họ ba vào ba ra, đều không thể tiếp cận được di tích Bát Bảo Lưu Ly Tông sâu ở bên trong, ngược lại tổn hại hơn hai trăm tân binh, bao gồm cả tám mười tinh anh hoàng thất.
Chướng khí cùng độc khí bên trong vô cùng bá đạo, có thể ăn mòn linh lực thuẫn của bọn họ, cho dù ngươi không chiến đấu, cũng phải thời thời khắc mở ra linh lực thuẫn để chống cự, không cần đến một ngày, sẽ đem linh lực ngươi tiêu hao hầu như không còn. Bên trong có rất ít Linh Yêu hoạt động, nước sâu rắn độc, đầm lầy băng cóc, hồng vân vụ điểu vân vân vân,… số lượng chúng không nhiều lắm, nhưng vô cùng tàn nhẫn, xuất quỷ nhập thần, am hiểu ẩn nấp cùng phục kích.
Buổi trưa hôm nay, vào thời khắc ánh mặt trời mãnh liệt nhất, cũng là thời điểm chướng khí đầm lầy thưa thớt nhất, Đường Thiên Khuyết lần thứ hai suất lĩnh đội ngũ hoàng thất xông vào khu đầm lầy, ba lần trước tuy rằng đều thất bại, nhưng đại khái đã thăm dò được tình huống bên trong, cũng đánh chết rất nhiều Linh Yêu.
- Tạo thành phương trận mũi nhọn, dùng tốc độ nhanh nhất tiến lên. Mục tiêu lần này là xác định vị trí cụ thể của Bát Bảo Lưu Ly Tông!
Đường Thiên Khuyết cưỡi Hắc Minh Huyết Luyện Hổ xông lên phía trước, chiến khí phóng ra ngoài, tiếng rống như sấm rền, thanh âm cuồn cuộn ầm ầm, nhấc lên gió mạnh cuồng liệt, giống như ba con mãnh hổ giương cánh trong suốt, phóng nhanh về phía trước, đụng phải chướng khí độc vụ, thanh lý ra khoảng trống hơn trăm thước.
Hắc Minh Huyết Luyện Hổ cuồng rống mãnh liệt xông lên, khí huyết tựa như liệt hỏa đang thiêu đốt, giống như là ma thú điên cuồng, vô cùng dọa người, ngay cả những Linh Yêu loại hổ khác theo sát phía sau cũng không thể không tụt lại phía sau ba mươi thước, kéo dài khoảng cách mới có thể không bị sát uy ảnh hưởng.
Hơn trăm Linh Yêu giống hổ khác nhau theo sát phía sau, cất tiếng gào thét, liên tiếp nhào ra ngoài, tạo thành phương trận đột kích thật dài, nhanh chóng mà chỉnh tề, nhiệt huyết dâng trào tràn cả trời cao.
Các tinh anh hoàng thất vững vàng khống chế tọa kỵ, tức giận mà không cam lòng, uy mà không ngạo, cùng tọa kỵ dung hợp thành một thể, toàn bộ tinh thần đề phòng uy hiếp có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Cỗ lực lượng cường hãn này xông vào khu đầm lầy lập tức nhấc lên rung động kịch liệt, mạnh mẽ quấy nhiễu chướng khí cùng khói độc trầm tĩnh, giống như cuồng phong đang trùng kích, cuồn cuộn không ngớt.
- Xôn xao...
Phía trước bên trái trong đầm lầy yên tĩnh đột nhiên nổi lên một làn sóng mãnh liệt, dâng lên trời, đục ngầu hôi thối, còn lẫn cả hài cốt hỗn loạn, phun mỏng lên bầu trời. Nhưng ngay khi bầy hổ kinh động, sâu trong vũng bùn có một thứ gì đó màu đỏ như máu đang nhanh chóng tập kích, mượn thủy triều hấp dẫn lực chú ý, nó chạy tới hơn trăm thước, xuất hiện ở phụ cận đội ngũ hoàng thất, phá vỡ mặt ngoài vũng bùn, cuốn về phía một đầu mãnh hổ và tinh anh hoàng thất.
Đó là một cái lưỡi! Một cái lưỡi đẫm máu!
Giống như một con cự mãng đáng sợ, toàn thân đỏ tươi, nhỏ giọt máu tươi, mặt ngoài đầy gai nhọn, mỗi cây gai ngược đều to như ngón cái, sắc bén như dao nhọn. Đầu lưỡi trong nháy mắt giết ra vũng bùn, liền vặn vẹo ngang trời, làm ra tư thế cuồng dã bạo kích, kinh lui những mãnh hổ khác, cũng cuốn về phía mục tiêu của nó.
- Tản ra!!
Các tinh anh hoàng thất đã sớm có sự chuẩn bị, kinh mà không loạn có trật tự rút lui.
Cảnh tượng này đã trải qua ít nhất năm lần, hơn mười người đã chết.
Cùng lúc đó, phía trước phía sau hai hơn mười tinh anh hoàng thất toàn bộ dựng cung, cho đến khi tròn đầy, tiếng rầm rầm rời tay mà ra, mũi tên sắt bén lao đi, nhanh chóng xoay chuyển, có người đốt liệt hỏa, có người phóng thích hàn khí, có người khơi dậy lôi điện, toàn bộ mang theo năng lượng cường hoành, nộ thủ đầu lưỡi.
- A!!
Vị tinh anh hoàng thất và Mãnh Hổ bị đầu lưỡi tàn nhẫn bắt lại, đâm rách linh lực thuẫn cùng da thịt. Mắt thấy sắp bị khống chế, hơn hai mươi mũi tên liên tiếp giết tới, rầm rầm vang lên, nổ tung huyết nhục đầy trời.