Quái ngư thừa dịp nó không chuẩn bị từ phía sau một miệng cắn xuống , muốn cắn nát Mã Đại Mãnh , kéo vào vũng bùn. Máu và thịt của nhân loại này khẳng định vô cùng mỹ vị , ta cũng không khách khí. Kết quả là... Tiếng răng rắc loạn vang , miệng đầy răng nanh vỡ hơn phân nửa , quái ngư còn bị chấn đến đầu váng mắt hoa , mà Mã Đại Mãnh thì toàn thân phủ lấy áo giáp Hắc Sa không hề tổn hại.
Mã Đại Mãnh chạy như điên về phía trước , nhìn cũng không nhìn , cự phủ trong tay ném về phía trước một cái , bổ về phía sau một cái , trực tiếp chém quái ngư làm hai nửa , giống như là không có xảy ra chuyện gì tiếp tục chạy như điên , cự phủ nhấc lên kình phong cuồng liệt , toàn thân bắt đầu khởi động Hắc Sa , anh võ thần dũng , giống như chiến thần vô địch , đánh đâu thắng đó.
Lăng Tuyết mang theo Yêu Linh tuyết vực xông lên phía trước , tận lực đóng băng vũng bùn xung quanh , ngăn cản Linh Yêu bên trong phục kích.
- Điện hạ! Ta có chuyện quan trọng thương lượng , rút khỏi đầm lầy!
Tần Mệnh đánh ra kiếm mang đầy trời , giống như ngân hà ngang trời , tiêu diệt ba con mãnh cầm khổng lồ:
- Linh bảo trong đầm lầy không cần cũng được!
- Rút lui!!
Đường Thiên Khuyết bị đám người Tần Mệnh chém giết khơi dậy nhiệt huyết đầy người , cưỡi Hắc Minh Huyết Luyện Hổ giết ra trùng vây , liên thủ đám người Tần Mệnh chạy như điên ở phía trước.
Mã Đại Mãnh , Lăng Tuyết còn có Hắc Phượng gia nhập , Tần Mệnh ra sức xông pha , giảm bớt áp lực cho đội ngũ hoàng thất , hơn trăm người trong thời gian ngắn hoàn thành hội hợp , tốc độ toàn lực rút lui.
Tần Mệnh nghiễm nhiên trở thành tiên phong phía trước đội ngũ bọn họ , tung hoành bổ sát , tả xung hữu đột , uy hiếp đám Linh Yêu phụ cận.
Hắc Phượng chở Phàm Tâm cùng Lục Ngai bay trên cao , thiêu đốt hắc viêm ngập trời , thiêu đốt chướng khí cùng độc vụ , càng bắt đầu khởi động nhiệt độ cao đáng sợ.
Hắc Hùng cùng đám Linh Yêu ven đường đều hoảng sợ lui ra , bị lực lượng huyết mạch của Hắc Phượng áp chế , cũng e ngại hắc viêm của nó.
- Tần Mệnh? Sao hắn lại ở đây.
- Hắn đang cõng ai? Cả người bùn đất không thấy rõ.
- Gã tráng hán kia là ai? Sát uy thật mạnh , xung quanh hắn một mảnh đen nhánh là cái gì?
- Nữ tử đó là ai? Bóng trắng bay múa bên cạnh nàng là gì?
- Đó là chim gì? Bộ dáng sao lại giống Phượng Hoàng?
Đội ngũ tân binh phụ cận nghị luận sôi nổi , tất cả đều là nghi vấn , càng là chấn động , đều bị sự cường hãn của bọn người Tần Mệnh làm cho kinh hãi , bày ra sát uy mãnh liệt cơ hồ muốn so sánh với Đường Thiên Khuyết. Nhưng hiện tại không phải lúc thưởng thức cùng cảm khái , đội ngũ hoàng thất đều bối rối rút lui , phía trước rất có thể có Linh Yêu cường hãn chắn đường , bọn họ cũng không cần phải mạo hiểm nữa , nhao nhao tập hợp đến một chỗ , liên thủ chém giết , rút lui.
Tốc độ rút lui so với tốc độ xâm nhập còn nhanh hơn , không tới một canh giờ , bọn họ toàn bộ trở lại trong núi rừng phía ngoài đầm lầy , tuy rằng có đám người Tần Mệnh gia nhập , nhưng vẫn có rất nhiều người chết ở trong đầm lầy.
Sát phạt cường độ cao , thần kinh khẩn trương cực độ , đều làm cho mỗi người mệt mỏi không chịu nổi , ngồi trên mặt đất thở hổn hển , ngay cả đám mãnh hổ cũng nằm sấp ở nơi đó động cũng không muốn động , ngay cả miệng vết thương cũng lười liếm.
Đường Ngọc Chân cùng Đường Ngọc Sương ngồi dựa vào một chỗ , cả người đầy bùn đất , áp sát thân thể , trên mặt đều là máu bẩn , đầu tóc rối tung , rất là chật vật. Các nàng hơi chậm một lát , khôi phục chút khí lực , được mấy vị nữ thị vệ hoàng thất hộ tống đến phụ cận thanh tẩy.
Các nàng đều tham gia ba lần hành động xông vào đầm lầy trước đó, cũng giết rất nhiều Linh Yêu , nhưng không có chật vật như vậy.
Đường Ngọc Chân hơi nhăn nhó , hai má dưới lớp bùn đất đỏ như quả táo xuyên thấu , cũng không tiện kéo lấy tỷ tỷ Đường Ngọc Sương bên cạnh. Ngẫm lại cảnh mình ôm Tần Mệnh liền tim đập nhanh hơn, vẻ mặt đầy ngượng ngùng , thậm chí nàng hoài nghi đó có phải là mình hay không. Tuy rằng trong lòng rất bi thương Hắc Minh Huyết Luyện Hổ vì cứu nàng mà chết , nhưng tràng diện hiện tại càng làm cho nàng khó chịu.
Các nữ thị vệ đi cùng thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Đường Ngọc Chân , bề ngoài bình tĩnh , nhưng trong lòng đều thầm nghĩ đến chuyện trong đầm lầy , nếu không phải tận mắt nhìn thấy , các nàng thật không thể tin được Ngọc Chân công chúa cao quý tú nhã lại nhào vào trong ngực nam tử , lại còn là ở trước mặt nhiều người như vậy. Hơn nữa , nam tử kia rất có thể sẽ trở thành… tỷ phủ của nàng?
Chuyện này náo loạn , xấu hổ rồi.
- Điện hạ , nói chuyện một chút?
Tần Mệnh mời Đường Thiên Khuyết.
Đường Thiên Khuyết cùng Tần Mệnh đi lên đỉnh núi phía trước.
- Chúc mừng ngươi , tiến vào Huyền Võ cảnh lục trọng thiên , cũng cảm tạ ngươi cứu Ngọc Chân.