Cảnh giới Tần Mệnh đã thăng lên lục trọng thiên làm cho hắn giật mình , từ trận ác chiến đầm lầy mà nói , Tần Mệnh cũng không có xuất hiện tình huống cảnh giới bất ổn , bày ra sức chiến đấu thậm chí có thể gần với thất trọng thiên. Chứng tỏ không phải là cưỡng ép thúc đẩy , mà là đủ cơ duyên thúc đẩy thuận lợi thăng cấp. Chẳng lẽ là lần lôi điện mà Ngọc Chân nói , Tần Mệnh nhân họa được phúc?
Tần Mệnh thoáng hé miệng , trầm xuống có lời muốn giải thích với Đường Thiên Khuyết về quan hệ thật sự của hắn và Đường Ngọc Chân.
- Xung quanh Mã Đại Mãnh có một cỗ năng lượng tương tự như trọng lực. Bên cạnh Lăng Tuyết cô nương có một linh thể , bọn họ đều là cơ duyên mới đạt được?
Đường Thiên Khuông có thể nhìn ra Mã Đại Mãnh và Lăng Tuyết bất phàm , nhất định là chiếm được đại cơ duyên.
- Mã Đại Mãnh chinh phục Hắc Thiết cấm khu, dung hợp cát đen ở đó. Lăng Tuyết ở trong tuyết vực chiếm được Yêu Linh tuyết vực , là một loại linh thể sinh ra ở sâu trong tuyết vực.
Đường Thiên Khuyết chậm rãi gật đầu , đối với Yêu Linh tuyết vực không có khái niệm , cũng không hiểu rõ , nhưng hiểu được ý nghĩa của việc chinh phục Hắc Thiết cấm khu, từ xưa đến nay , trong hoàng thất có rất nhiều cường giả từng có ý đồ chinh phục Hắc Thiết cấm khu , cuối cùng đều biến thành xương khô bên trong , Đường Thiên Khuyết có suy nghĩ muốn khiêu chiến , kết quả cuối cùng vẫn là từ bỏ. Đúng như các tộc lão nói , Hắc Thiết cấm khu không phải là cơ duyên , là đánh cược! So với cửu tử nhất sinh càng nghiêm trọng hơn , và một một khi đi vào không có đường quay trở lại , hữu tử vô sinh.
- Ta cùng Đường Ngọc Chân sự không có gì , chỉ là ở chung qua vài ngày. Ừm... Thật sự không có gì...
Tần Mệnh vừa mở miệng giải thích liền câm miệng , giống như có loại cảm giác càng miêu tả càng tô đen.
- Ngươi nói có chuyện quan trọng cần thương lượng?
Trên khuôn mặt lạnh lùng cứng rắn căng thẳng của Đường Thiên Khuyết nhìn không ra biểu tình gì , cũng không để ý Tần Mệnh giải thích.
Mặc kệ đường Ngọc Chân và Tần Mệnh có quan hệ gì , cuối cùng cũng sẽ không được gì. Nội bộ hoàng thất đã bắt đầu suy nghĩ đến hôn ước , nếu tương lai muốn hòa bình xử lý sự vụ Bắc Vực , thông gia không phải là thủ đoạn căn bản nhưng là thủ đoạn cần thiết , là phụ trợ không tồi , mà đối tượng lựa chọn thông gia chính là Đường Ngọc Sương phản cảm Tần Mệnh.
- Hoàng thất dưới tình huống nào thì mới có thể phá vỡ Huyễn Linh Pháp Thiên?
Tần Mệnh vứt bỏ những ý nghĩ lộn xộn kia, việc cấp bách trước mắt là cứu Yêu Nhi cùng hổ con. Kế hoạch của hắn có cơ sở thực hiện hay không, cần phải xem Đường Thiên Khuyết.
- Lần này hạn chế là trăm ngày, nếu như dò xét thuận lợi, sẽ kéo dài thêm năm mươi ngày. Đến lúc đó, hoàng thất sẽ liên thủ với lão tổ các tộc, một lần nữa mở ra Huyễn Linh Pháp Thiên, tiếp dẫn chúng ta trở về.
- Ta đang nói là phá vỡ! Toàn diện phá hư Huyễn Linh Pháp Thiên !
Đường Thiên Khuyết nhíu mày, nhìn Tần Mệnh:
- Không có khả năng! Ý nghĩa tồn tại của Huyễn Linh Pháp Thiên không chỉ là tìm kiếm bảo tàng, mà còn là một địa điểm tu luyện, làm cho thế hệ trẻ không thể một đời có thể cảm nhận được hiện thực tàn khốc cùng khuyết điểm của mình, để cho người có thân thế bình thường có cơ hội thay đổi vận mệnh.
Huyễn Linh Pháp Thiên còn là vũ khí đặc thù của hoàng thất, có thể dùng nó xử lý rất nhiều sự vụ riêng tư, thậm chí dùng để khống chế các thế gia, bên trong có rất nhiều bí mật liên quan.
- Ta nói nếu như, vứt bỏ tất cả, chỉ là nếu.
- Lý do?
Nếu như là những người khác, Đường Thiên Khuyết đã quay đầu bỏ đi, không cần thiết phải nói chuyện, nhưng hắn rất thưởng thức Tần Mệnh, không chỉ là thực lực, mà còn là phần thành thục không phù hợp với tuổi tác, theo lý thuyết Tần Mệnh không nên hỏi loại vấn đề hoang đường này.
- Huyễn Linh Pháp Thiên quả thật có nhân loại, hơn nữa số lượng vô cùng lớn. Chủ nhân chân chính của Huyễn Linh Pháp Thiên là bọn họ, mà không phải hoàng thất các ngươi. Người chân chính vận hành Huyễn Linh Pháp Thiên, cũng không phải hoàng thất các ngươi, mà là bọn họ! Những năm gần đây, mỗi lần Huyễn Linh Pháp Thiên chấm dứt thí luyện, người mất tích cũng không phải tất cả đều là chết, có ít nhất một phần mười người là bị bọn họ bắt đi, biến thành chất dinh dưỡng. Ngay cả thú triều trong ngày Huyễn Linh Pháp Thiên bắt đầu mở ra, đều là bọn họ đang vận hành.
Hoàng thất các ngươi tự cho là đang khai phá bảo tàng trong Huyễn Linh Pháp Thiên, kỳ thật là bọn họ đang dùng bảo tàng hấp dẫn nhân loại bên ngoài một nhóm lại một nhóm tiến vào, cung cấp cho bọn họ nguồn thực phẩm cuồn cuộn không ngừng. Nơi này căn bản không phải là bảo địa thám hiểm gì, mà là một nhà ăn, là nhà ăn tràn đầy thức ăn hấp dẫn, toàn bộ hệ thống sinh tồn nơi này đều là cục diện ngàn năm của bọn họ.
Đường Thiên Khuyết càng nhíu chặt lông mày:
- Ngươi đang nói cái gì vậy?
- Ta biết trọng bảo tông chủ Bát Bảo Lưu Ly Tông lấy được là cái gì, tên là Phong Thiên Tà Long Trụ! Thanh Yêu Tộc đã thủ hộ nó mấy ngàn năm, một mực ý đồ đánh thức nó, đạt được ức vạn long lực bên trong, mà chất dinh dưỡng đánh thức nó chính là huyết mạch nhân loại không ngừng mới lạ.