Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 548 - Chương 548 - Công Chúa Sinh Đôi

Chương 548 - Công Chúa Sinh Đôi
Chương 548 - Công Chúa Sinh Đôi

Đường Thiên Khuyết có một kiện bảo khí đặc thù, có thể xuyên thấu bình chướng phong ấn Huyễn Linh Pháp Thiên nối với tế đàn trong hoàng cung, nhưng quá trình liên lạc vô cùng phiền toái, sẽ tiêu hao rất nhiều linh túy linh thạch, một lần truyền tin tức cũng có hạn. Sau khi hắn trở về gọi hơn mười vị tinh anh hoàng thất liền vội vàng rời đi, hắn cần phải hết sức chăm chú, chuẩn bị tốt cho liên lạc trắng đêm.

Hơn mười vị tinh anh hoàng thất phụ trách toàn bộ quá trình thủ hộ, nghiêm cấm bất luận kẻ nào tới gần quấy rầy.

Tần Mệnh dựa vào ngồi bên tảng đá, nên nói đều đã nói, chờ quyết định của hoàng thất.

- Đường Thiên Khuyết nói như thế nào?

Lăng Tuyết thì thầm hỏi nhỏ.

- Chờ tin tức đi, ngày mai sẽ biết.

Tần Mệnh trong lòng không yên. Bí mật của Phong Thiên Tà Long Trụ hẳn là có thể khơi dậy hứng thú của hoàng thất, uy hiếp từ Thanh Yêu Tộc cũng sẽ làm cho hoàng thất cảnh giác, mặc kệ bọn họ thảo luận như thế nào, cuối cùng đều sẽ động thủ với Huyễn Linh Pháp Thiên, nhưng vấn đề là bọn họ sẽ làm như thế nào? Là phối hợp với bản thân hành động, hay là thực hiện các biện pháp khác? Hoặc là quan sát trước, chờ đợi, điều tra rõ ràng tình huống rồi áp dụng biện pháp đối phó? Tần Mệnh đoán không ra quyết định hoàng thất, chỉ có thể chờ mong Đường Thiên Khuyết có thể từ bên trong phát huy chút tác dụng.

Lăng Tuyết hiểu rõ tính cách của Tần Mệnh, nếu đã nhận định thì sẽ không quay đầu lại. Nhưng nơi đó là lãnh địa Thanh Yêu Tộc gây dựng mấy ngàn năm, Tần Mệnh mạo hiểm đi vào hoàn toàn chẳng khác nào chịu chết, cũng có thể còn chưa đợi nhìn thấy Yêu Nhi đã mất mạng, chứ đừng nói là tiếp cận cùng bừng tỉnh Phong Thiên Tà Long Trụ, nàng không cho rằng Tần Mệnh có thể thành công, nhưng cũng nói không nên lời.

- Ta cùng ngươi đi vào, nhiều người nhiều hy vọng.

- Ngươi và Mã Đại Mãnh đặc trưng đều quá rõ ràng, vẫn là không cần. Đừng lo lắng cho ta, dục vọng muốn sống của ta rất mạnh, khẳng định có thể sống sót chạy thoát.

- Ta không nhìn thấy hy vọng.

Tần Mệnh xoa xoa mặt, lộ ra nụ cười.

- Có một số việc không phải nhìn thấy hy vọng mới cố gắng, mà là cố gắng mới nhìn thấy hy vọng.

Lăng Tuyết kinh ngạc nhìn Tần Mệnh, không nói gì nữa.

- Tần công tử, ta cùng ngươi đi vào đi.

Lục Ngai ngồi qua đến.

- Chúng ta đều đã nói xong, cũng đừng tranh giành, dựa theo kế hoạch ban đầu. Lục công tử, trước khi bình minh ngươi vẽ một bức chân dung của ca ca ngươi, lại cho ta một vật phẩm bên người ngươi, đến lúc đó nếu như nhìn thấy ca ca ngươi, chúng ta rất dễ nhận ra.

- Yêu Nhi đối với ngươi quan trọng như vậy sao?

Mã Đại Mãnh gặm linh quả hoàng thất đưa, hàm hồ không rõ nói.

- Đổi lại là ngươi ở nơi đó, ta cũng cứu.

Mã Đại Mãnh nhếch miệng cười, vỗ vỗ bả vai Tần Mệnh.

- Chỉ có câu này một câu, hai huynh đệ chúng ta một cả đời đã định.

Tần Mệnh dựa vào tảng đá, nhìn bầu trời đầy mây. Trong lòng từng trận căng thẳng, không dám nghĩ nhiều Yêu Nhi đang gặp phải cái gì. Hắn đối với thực lực cùng năng lực sinh tồn của Yêu Nhi đều rất có lòng tin, cho nên mới quyết định tách ra hành động, để cho nàng đi tìm cơ duyên của mình trước, chờ xử lý xong chuyện Tu La điện lại tìm nàng, thật sự không nghĩ tới sẽ biến thành như vậy.

Nhóm tinh anh hoàng thất phân tán vào rừng núi gần đó, hình thành tầng tầng lớp lớp vòng tròn, bảo vệ đám người Tần Mệnh, còn có chủ nhân hai vị công chúa. Hệ thống cấp bậc hoàng thất vô cùng nghiêm khắc, loại quan niệm này sớm đã in ở trong xương cốt của bọn họ, phàm là người của hoàng thất, đều phải đi đường của hoàng thất, làm chuyện hoàng thất, tuân thủ quy củ hoàng thất. Vì vậy, không ai vượt qua, cũng không ai lơi lỏng, tự phát đứng ở đúng vị trí, làm những gì nên làm.

Chỉ là, rất nhiều ánh mắt của mọi người không ngừng bay đến chỗ Tần Mệnh, yên lặng hồi tưởng lại cảnh chiến đấu của đám người Tần Mệnh lúc ở đầm lầy.

Bọn họ rất khó tưởng tượng Tần Mệnh có thể từ Bắc Vực dương danh đến hoàng thành, lại từ hoàng thành nổi danh đến Huyễn Linh Pháp Thiên, hắn thật sự làm được!

Hành động điên cuồng đuổi giết Tiết Thiền Ngọc đã làm cho rất nhiều người bội phục, hôm nay tận mắt nhìn thấy lực chiến đấu của hắn, đều phải nói ‘ta không bằng hắn’.

Hơn nữa bên cạnh Tần Mệnh đang dần dần tụ tập đồng bọn cùng chí hướng, lúc trước chỉ là Yêu Nhi, hiện tại lại có hai người càng biến thái, một Mã Đại Mãnh chinh phục Hắc Thiết cấm khu, một nữ tử thần bí đạt được Yêu Linh tuyết vực, hắn thậm chí còn hàng phục một con Hắc Phượng bán huyết.

Nghe Ngọc Chân công chúa nói, tên gia hỏa nguy hiểm của Bạch Tiểu Thuần cũng có hảo cảm với Tần Mệnh.

Bọn họ bỗng nhiên đều có loại cảm giác nguy hiểm, nếu để Tần Mệnh trưởng thành, tương lai thật có thể độc bá Bắc Vực, lại có tông môn thế gia vọng tộc như Huyết Tà Tông phối hợp, rất có thể sẽ hình thành một lực lượng chống lại hoàng thất. Nhất là tính cách của Tần Mệnh, nhất định cỗ lực lượng kia sẽ có tính xâm lược mãnh liệt.

Đường Ngọc Chân cùng Đường Ngọc Sương ngồi đối diện đám người Tần Mệnh không xa, đều trầm mặc minh tưởng tu luyện. Áo choàng thật dày che khuất vóc người hoàn mỹ, mạng che mặt màu tím cũng che đi dung nhan tuyệt lệ, ánh sáng đỏ rực chiếu lên người các nàng, tỏa ra huỳnh quang tuyệt vời, cũng kéo ra bóng dáng thật dài.

Bình Luận (0)
Comment