Tần Mệnh âm thầm hít vào, không tới không biết, thì ra bọn họ đã bắt nhiều người như vậy!
Trách không được không đụng phải Ôn Thiên Thành, trách không được không đụng phải nhân kiệt cùng yêu nghiệt khác.
Một số người đã bị bắt.
Không biết huynh muội Hoa Đại Chuy thế nào.
Tử Mạch cùng Quản Ngọc Oánh đi lạc khỏi Phàm Tâm không biết thế nào.
- Ném Tần Mệnh vào khoang thuyền.
Ngưỡng Thiên Cừu phân phó.
Từ chiều đến tối, từ đêm đến sáng, các tân binh liên tục được đưa đến đây, buộc dây thừng và ném vào khoang thuyền.
Đến chiều, tù nhân thứ năm mươi bị áp giải.
Là Bạch Tiểu Thuần!
Ngưỡng Nguyên Thú hình như có chút địa vị, tộc nhân Thanh Yêu Tộc đều hướng hắn đơn giản hành lễ, ngay cả mấy vị lão nhân cũng hướng hắn gật gật đầu, xem như chào hỏi.
- Đây là Bạch Tiểu Thuần, người thứ hai trong thập bát yêu nghiệt.
Ngưỡng Nguyên Thú cả người đều là bị thương, cố ý làm. Bọn họ là tộc nhân ra ngoài săn bắn, trừ phi là trọng thương, bằng không phải tiếp tục săn bắn. Hắn muốn cùng Bạch Tiểu Thuần trở về tộc, nhất định phải làm thành bộ dáng trọng thương.
- Làm không tệ.
Ngưỡng Thiên Cừu nhàn nhạt nâng tầm mắt, tùy ý khen một câu.
Ngưỡng Nguyên Thú hướng Ngưỡng Thiên Cừu hành lễ, xoay người muốn rời đi.
- Nguyên Thú công tử đi đâu?
Một lão nhân gọi ông lại.
- Ta còn có thể bắt thêm mấy tên.
Ngưỡng Nguyên Thú hùng tráng thô cuồng, khí thế hùng hồn, giống như một con dã thú.
- Không cần, trở về trong tộc nghỉ ngơi đi.
Thanh Yêu Tộc không thể cho phép xuất hiện ngoài ý muốn, thoạt nhìn Ngưỡng Nguyên Thú bị thương rất nặng, vạn nhất bị nhân loại khác bắt được, vậy thì nguy hiểm.
Ngưỡng Nguyên Thú muốn chính là hiệu quả này, cố ý do dự một lát, vẫn là chờ Ngưỡng Thiên Cừu phát ngôn, mới miễn cưỡng lưu lại, tự mình kéo lấy Bạch Tiểu Thuần, ném vào trong khoang thuyền.
Bạch Tiểu Thuần tựa vào bên cạnh Tần Mệnh, sâu kín thở dài:
- Chịu tội rồi.
Tần Mệnh cười khổ:
- Nhịn một chút.
Khi sương mù bao trùm hơn trăm dặm mặt biển, ba con Ngưu Đầu Giao tráng kiện kéo chặt xiềng xích, phát ra tiếng gầm chấn tai, mang theo thuyền lớn xâm nhập vào nội hải.
Nội hải mênh mông vô cương, sinh tồn số lượng hải thú khổng lồ, thực lực phổ biến rất mạnh, còn trải rộng rất nhiều đảo nhỏ, giống như mã não xanh biếc điểm xuyết hải dương, có mãnh thú qua lại, cũng có linh cầm bay lượn. Thoạt nhìn rất bình tĩnh, kỳ thật nguy cơ bốn phía. Với thực lực của các tân binh nhân tộc Huyền Võ Cảnh căn bản không dám xâm nhập, đây cũng là nguyên nhân Thanh Yêu Tộc có thể sinh tồn mấy ngàn năm ở nội hải mà không bị phát hiện.
Ngưu Đầu Giao lôi kéo thuyền lớn đi thuyền ở biển sâu, không ngừng phát ra tiếng gầm gừ thâm trầm, uy hiếp hải thú cùng mãnh cầm ở phụ cận.
Đám Linh Yêu sinh tồn ở nội hải nhao nhao lui ra, hải vực phụ cận gió êm sóng lặng, ngay cả bóng dáng của hải thú cùng mãnh cầm cũng không nhìn thấy, cam đoan đi lại không trở ngại, cũng cam đoan sẽ không có ai âm thầm giám thị.
Đám người Tần Mệnh bị phong ấn trong khoang thuyền, không có một ai phản ứng.
Tần Mệnh và Bạch Tiểu Thuần ở bên nhau, tinh tế thảo luận.
Ba ngày đi biển, một hòn đảo khổng lồ dần dần xuất hiện ở cuối tầm mắt, giống như một lục địa nhỏ, ngang dọc trong màu biển xanh thẳm, trên bầu trời hòn đảo xoay quanh vô số mãnh cầm, cũng có mãnh cầm khổng lồ hoạt động, chúng sinh tồn trên đảo, cũng là thủ hộ của đảo, giám sát xung quanh đảo.
Bên trong không thiếu Thanh Bằng, Bích Nhãn Kim Ưng, Thanh Vân Tước và các mãnh cầm siêu cường khác, còn có mãnh thú đáng sợ như Địa Long, Băng Tuyết Bạo Hùng, Phần Thiên Tê, gần hải vực còn có thâm hải cự sâu cự sâu lui tới, đem hòn đảo mênh mông rộng lớn thủ hộ chặt chẽ, bất luận là ai muốn bí mật lẻn vào đảo, hoàn toàn không có khả năng thực hiện. Không cần Thanh Yêu Tộc hạ lệnh, chúng nó có thể xé tên xông vào thành mảnh nhỏ.
Ngưu Đầu Giao cách đảo hơn mười dặm liền chậm lại. Không ngừng có mãnh cầm từ trên cao lao xuống, bay tầm thấp xoay quanh cần thuyền lớn, mấy trăm vị tộc nhân Thanh Yêu Tộc lăng không rơi xuống, cẩn thận kiểm tra thân thuyền, bảo đảm bên trong không có uy hiếp.
Sau khi kiểm tra tầng tầng lớp lớp, thuyền lớn chậm rãi cập bến, do tộc nhân đang chờ bên bờ áp giải tù binh, xâm nhập vào đảo, đội ngũ Thanh Yêu Tộc trên thuyền toàn bộ lui về thuyền lớn, trở về thung lũng ven biển, tiếp tục dẫn xuống đám tiếp theo.
Năm mươi tù binh Tần Mệnh giống như hàng hóa, sắp xếp lên xe ngựa, kéo đi vào đảo.
Ngưỡng Thiên Cừu sốt ruột nhìn hổ con của hắn, không để ý tới Tần Mệnh nữa, dưới sự dẫn dắt của tộc nhân Thanh Yêu Tộc rời đi.
Tiên Đằng Viên!
Một cái đại thụ ba ngàn năm tuổi, giống như một ngọn núi nguy nga, cao hàng ngàn thước, cắm vào tầng mây trên bầu trời, trông cực kỳ tráng lệ, đủ để làm cho bất cứ ai cũng phải rung động. Rễ của đại thụ trải rộng trên hàng chục dặm dưới lòng đất,gần như trở thành phần một của hòn đảo. Nó vô cùng tráng kiện, đường kính đáy đã đạt tới hơn năm trăm thước, dây mây rậm rạp chằn chịt trong trong ngoài ngoài quấn quanh đại thụ, cũng có rất nhiều cành cây giống như cây to tráng kiện kéo dài.
Đại thụ nở rộ ánh sáng vô tận, rực rỡ, thần huy chiếu rọi, ngày đêm không ngừng nghỉ.
Phong Thiên Tà Long Trụ ở bên trong đại thụ, bị nó tầng tầng lớp lớp bao bọc, hoàn toàn không nhìn thấy bộ dáng chân thật.