Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 573 - Chương 573 - Thuần Nô (2)

Chương 573 - Thuần Nô (2)
Chương 573 - Thuần Nô (2)

Các nàng đều là thiên chi kiêu nữ cao cao tại thượng, là nữ thần rất nhiều nam tử theo đuổi che chở, trước kia luôn cảm thấy tương lai của mình sẽ rất quang minh rất sáng lạn, nhưng hiện tại thì sao? Ai sẽ cứu chúng ta?

Một số người khóc, một số người ngây người, những người khác chuẩn bị tự vẫn.

Thị nữ Ngưỡng Thiên Cừu đứng trong phòng, ôm Tiểu Bạch Hổ, lạnh lùng nhìn các nàng, phòng ngừa các nàng làm chuyện ngu ngốc.

Trong phòng rất yên tĩnh, trong viện cũng rất yên tĩnh, các nàng mơ hồ có thể nghe được thanh âm Ngưỡng Thiên Cừu thù lăng nhục Triệu Dung, giống như ác ma nhe răng cười phiêu phiêu bên tai các nàng, kích thích nội tâm các nàng sắp sụp đổ.

Yêu Nhi thất thần ngồi một lát, bỗng nhiên đứng lên, đi về phía thị nữ.

- Đi đâu?

Thị nữ mắt lạnh như đao, nhìn chằm chằm Yêu Nhi, trong con ngươi dựng thẳng lóe ra lãnh mang không giống nhân loại.

- Dẫn ta đi Tiên Đằng viên, ta muốn tận mắt nhìn thấy Tần Mệnh.

Yêu Nhi suy nghĩ trước nghĩ sau, vẫn không muốn tin tưởng Tần Mệnh bị bắt.

- Lùi lại! Ngươi không có điều kiện để mặc cả!

- Để cho ta nhìn thấy Tần Mệnh, để cho hắn còn sống rời đi, nếu không ta thà chết không theo.

Thị nữ cố ý nhìn Yêu Nhi, bĩu môi hừ cười:

- Ngươi thật sự cho rằng mình có chút tư sắc là có thể muốn làm gì thì làm sao? Ngươi có thể lựa chọn đánh cược một phen, đánh cược Tần Mệnh không ở chỗ này, ngươi muốn chết như thế nào thì tùy tiện chết như thế. Nhưng ta muốn nhắc nhở ngươi, nếu đặt cược sai thì sao, ngươi chết ai còn có thể cứu Tần Mệnh? Hắn sẽ bị treo trên cây, dày vò sống không bằng chết.

Trong đôi mắt yêu dị lắc lư hận ý:

- Gọi chủ nhân ngươi lại đây, ta cùng hắn nói chuyện.

- Không cần, chờ tiểu chủ hưởng dụng xong nữ tử kia, tiếp theo chính là ngươi. Các người... ha ha... Có thể chậm rãi nói chuyện trên giường.

Thị nữ không để ý tới Yêu Nhi nữa, ôm hổ con mê man chậm rãi đi trong phòng.

- Kim Bằng hoàng triều còn không biết trong Huyễn Linh Pháp Thiên có Thanh Yêu Tộc, càng sẽ không nghĩ tới người mất tích là bị bắt nơi này làm lương thực. Trong lòng bọn họ, các ngươi là bất hạnh chết, chết ở chỗ nào đó trong rừng mưa, chết dưới răng nanh của Linh Yêu nào đó, cho nên, không có ai đến cứu các ngươi, những thân nhân của các ngươi cũng sẽ dần dần quên đi các ngươi. Các ngươi hẳn là may mắn vì ta đã chọn các ngươi, giữ lại các ngươi, bằng không hiện tại các ngươi đã bị treo trên cây, bị dây mây bao bọc thành kén.

Bắt đầu từ khi Kim Bằng hoàng triều khai phá Huyễn Linh Pháp Thiên, Thanh Yêu Tộc chúng ta đã thấy được cơ hội, bắt đầu bố trí, bí mật bắt giữ những tân binh hoàng triều xông vào thám hiểm. Có bao nhiêu người đã được treo trên cây đó trong hàng ngàn năm? Ngay cả Thanh Yêu Tộc chúng ta cũng không đếm được. Ngươi có biết trong đó cảm thấy thế nào không? Dày vò, tuyệt vọng, bóng tối, thống khổ...

Các ngươi sẽ ở trong kén cây cô độc mà sống, bị gai nhọn cắm đầy toàn thân, sẽ có sinh mệnh nguyên khí làm cho thân thể các ngươi vĩnh viễn còn sống, nhưng lại không ngừng nuốt huyết khí cùng linh lực của các ngươi, để cho các ngươi ở giữa nửa ngủ nửa tỉnh, muốn chết cũng không được. Cảm giác thế nào? Sống không bằng chết! Một ngày... Hai ngày... Một tháng... Hai tháng... các ngươi sẽ sống trong bao lâu? Ít thì năm năm, nhiều thì mười năm! Cẩn thận tính toán xem là bao nhiêu ngày đêm, bao nhiêu canh giờ!

Thị nữ đi qua trước mặt mọi người, nhắc nhở họ về thực tế tàn nhẫn.

Sắc mặt các thiếu nữ trắng bệch, cả người rét run, giống như đã cảm nhận được thống khổ đầy mình, còn có cuộc sống treo lơ lửng ngàn mét trên bầu trời. Khi các nàng bị áp giải đến đảo, đều từng bị dây mây buộc lại, loại cảm giác này ký ức vẫn còn mới mẻ, hiện tại nhớ tới không rét mà run.

Ít thì năm năm, nhiều thì mười năm?

Các nàng tình nguyện tự vẫn, cũng không muốn sống không bằng chết treo ở đó, bị xem như chất dinh dưỡng mà sử dụng.

- Các ngươi... Thật tàn nhẫn...

Có một thiếu nữ ôm hai đầu gối, thê lương rơi lệ, ca ca nàng chết ở trong hành động Huyễn Linh Pháp Thiên lần trước, hiện tại nhớ tới, thật sự đã chết sao? Hay là bị treo ở Tiên Đằng Viên làm thức ăn?

Thị nữ liếc nàng một cái, khinh thường hừ lạnh, tiếp tục đi qua đi lui trước mặt các nàng: - Ngẫm lại đồng bọn của các ngươi, hiện tại đã treo ở nơi đó, còn các ngươi thì sao? Đang ngồi ở đây, vẫn còn có cơ hội để tận hưởng cuộc sống, các ngươi nên cảm ơn ta đã cho các ngươi một cơ hội, cũng nên nắm bắt thật tốt.

Các thiếu nữ cúi đầu, mím môi đỏ, hoảng hốt ngồi ngây ngốc.

Đồ chơi, thức ăn! Chọn cái nào? Không có con đường khác sao?

- Nhắc nhở các ngươi một chút, đừng tưởng rằng theo tiểu chủ là có thể yên tâm vô lo, không tới mấy ngày, Thanh Yêu Tộc chúng ta sẽ tiến hành bắt giữ tất cả tân binh hoàng triều của Huyễn Linh Pháp Thiên, bên trong không thiếu nữ tử xinh đẹp, ta sẽ lại tuyển ra hai mươi hai người cho tiểu chủ, gom đủ ba mươi. Tiểu chủ bắt đầu cảm thấy mới mẻ, nhưng rất nhanh sẽ chơi chán, còn thích, tiếp tục giữ lại, chán ghét, sẽ được đưa cho những tộc nhân khác làm đồ chơi.

Bình Luận (0)
Comment