- Để cho hắn lẳng lặng đi.
Mọi người nhìn theo hắn rời đi, nhẹ giọng thở dài.
- Ồ, ngươi tại sao bát trọng thiên?
Hắc Phượng từ trên cao bay xuống, đang chuẩn bị kích thích Tần Mệnh, bày ra bát trọng thiên kiêu ngạo của mình, kết quả phát hiện khí tức Tần Mệnh lại cùng nó không sai biệt lắm.
- Ngươi cũng bát trọng thiên? Không bình thường a.
- Cái gì không bình thường, lúc rời ngươi đi Hắc gia ta liền thất trọng thiên.
Hắc Phượng buồn bực, vốn tưởng rằng có thể áp chế Tần Mệnh, hiện tại ngược lại, lại cùng trình độ. Chẳng qua, hắc hắc, huyết mạch của ta được huyết tinh cùng long lực của Ngân Hoàng Thiên Chuẩn trước sau gột rửa, lại đến một cấp độ thuần khiết, hơn nữa long lực vừa mới hấp thu, lại cùng phượng mạch trong cơ thể sinh ra cộng hưởng, mở ra một bí kỹ truyền thừa hoàn toàn mới, so với yêu hỏa hắc liên của nó càng mạnh hơn. Nếu thật sự làm thêm một trận nữa, nó có lòng tin thắng Tần Mệnh.
- Kim Bằng hoàng triều đang càn quét Huyễn Linh Pháp Thiên, phong ấn nơi này cũng bắt đầu yếu đi, không bao lâu nữa sẽ biến mất, đến lúc đó Huyễn Linh Pháp Thiên cùng ngoại giới đả thông, sẽ có nhiều người tiến vào thám hiểm. Ngươi đã sẵn sàng để ở lại, hoặc đi theo ta?
Tần Mệnh một lần nữa nhìn Hắc Phượng, thoạt nhìn càng anh vũ, ánh mắt càng sắc bén, trước kia chính là Hắc Phượng bán huyết, hiện tại trải qua nhiều lần tẩy rửa, huyết mạch hẳn là sẽ mạnh hơn. Loại bảo bối này có được thì không thể buông tay nữa.
Yêu Nhi ngạc nhiên nhìn Hắc Phượng, quả nhiên rất giống Phượng Hoàng trong truyền thuyết, dáng người thon dài, hai cánh rộng, lông đuôi thật dài hoa lệ phiêu phiêu, toàn thân đều dấy lên hắc viêm nồng đậm, tản ra nhiệt độ nóng rực, nó kiêu ngạo ngẩng đầu ưỡn ngực, con ngươi đen dâng lên vòng xoáy yêu dị, nhìn thế nào cũng xinh đẹp, tuy rằng cánh chim không đẹp như Phượng Hoàng, nhưng lông vũ màu đen như kim loại càng có kết cấu, thoạt nhìn càng anh võ thần tuấn. Người bình thường có thể không chịu nổi hung uy của nó, nhưng những người có thể chống lại nó sẽ say mê nó, khát vọng chiếm hữu nó.
Yêu Nhi liếc mắt một cái liền thích Hắc Phượng.
Hắc Phượng giả vờ nghiêm túc suy nghĩ một hồi, tiếc nuối lắc đầu:
- Chúng ta không thích hợp.
- Không sao, ta có đủ loại.
- Phốc phốc...
Mọi người nhịn không được cười ra tiếng.
- Ta cảm thấy, giữa nhân cùng yêu chung sống với nhau là cần phải có cơ sở cảm giác, ở một chỗ đều cảm thấy thoải mái, ở chung với có thể vui sướng a. Đúng không?
Hiện tại huyết mạch Hắc Phượng càng mạnh, tự nhiên sẽ không nguyện ý trở thành phụ thuộc nhân loại, hơn nữa, Tần Mệnh quá điên cuồng, lại dám tự mình đi khiêu chiến Phong Thiên Tà Long Trụ? Theo nó thấy, loại nhân loại trong xương cốt lộ ra tinh thần tìm đường chết này tuyệt đối không thể đi cùng hắn quá gần, bằng không ngày nào đó khẳng định bị hắn liên lụy đến, chết cũng không biết chết như thế nào. Nhưng tràng diện hiện tại đối với mình bất lợi, đám người Tần Mệnh người đông thế mạnh, hơn nữa có rất nhiều cường giả nhân loại đang càn quét trong rừng rậm, nếu mình nói quá thô bạo không đi, khẳng định không có kết quả gì tốt.
- Là lý lẽ này.
Tần Mệnh nhìn Hắc Phượng, cười nhạt gật đầu.
Hắc Phượng cười gượng hai tiếng:
- Thật ra ta rất ngưỡng mộ ngươi, thật sự, vô cùng vô cùng tán thưởng ngươi, nam tử nên có năng động như ngươi, ngươi thiên phú rất mạnh, tương đương cùng ta, phẩm chất của ngươi cũng không tệ, dám vì bằng hữu vào sinh ra tử, ta rất khâm phục. Nhưng với tất cả sự tôn trọng, ngươi là có một chút điên rồ, quá thích mạo hiểm, vì vậy chúng ta thực sự không phù hợp.
Nói xong vội vàng nói thêm:
- Những nơi khác đều thích hợp, chính là một điểm như vậy, ngươi điên cuồng làm cho ta sợ hãi.
- Cứ một điểm như vậy liền bỏ cuộc? Thật không may, chúng ta có thể tìm ra giải pháp phù hợp.
- Đây là tính cách, không sửa được.
Hắc Phượng lắc đầu.
- Tính cách không sửa được, người có thể sửa a.
Tần Mệnh kéo Yêu Nhi đến trước mặt, cười nhìn Hắc Phượng.
Yêu Nhi kinh hỉ nhìn Tần Mệnh, lại nhìn về phía Hắc Phượng.
Cho ta sao?
Đám người Đường Thiên Khuyết họ đều rất kinh ngạc, thật tặng Yêu Nhi làm lễ vật? Đủ hào phóng a, đây chính là Hắc Phượng bán huyết, rơi vào trong tay ai cũng sẽ không dễ dàng buông tay.
- Có ý gì?
Hắc Phượng từ trên cao nhìn xuống đánh giá Yêu Nhi, dùng thưởng thức của nó mà xem, đây là một nữ tử xinh đẹp, hơn nữa còn là loại vô cùng xinh đẹp. Tuy nhiên, tặng ta như một lễ vật cho tình nhân của ngươi? Ngươi thật là lớn gan a, coi ta là gì? Không sợ lão tử ăn hai cẩu nam nữ các ngươi.
- Vì tốt cho ngươi. Không bao lâu nữa chúng ta sẽ rời đi, ngươi có dám ở lại không? Ta nghĩ rằng trong một vài ngày, ngươi sẽ bị bắt bởi các Thánh Võ khác, và họ không thể nói chuyện tốt như ta. Nếu ngươi muốn đi theo chúng ta, sau đó vỗ mông rời đi, ha ha, chúng ta cũng không phải dễ bắt nạt như vậy.
Yêu Nhi cũng nói:
- Đi theo ta đi, bây giờ ngươi còn chưa trưởng thành, thế giới bên ngoài lại rất hung hiểm, rất dễ dàng gặp phải nguy hiểm, ngươi cần có người chiếu cố.
Hắc Phượng cứng miệng vài cái, vẫn là do dự, hiện tại Huyễn Linh Pháp Thiên đã biến thiên, ở lại khẳng định không được, muốn rời đi khẳng định phải dựa vào đám người Tần Mệnh.
Nữ tử nói không sai, nó hiện tại còn nhỏ, còn chưa đủ cường đại, đối với thế giới bên ngoài rất xa lạ, nếu như bị nhân loại âm hiểm nào đó nhìn chằm chằm, kết quả sẽ rất thảm.