Tuy rằng Nguyệt Tình đã có Nữ Vương truyền thừa, nhưng Tần Mệnh hiểu được tâm tình của Nguyệt Tình, không kém chí hướng của hắn, cũng khát vọng đi ra thế giới xa hơn, cho nên, nhiều một phần trọng bảo nhiều hơn một phần trợ lực.
Tần Mệnh cũng thật lòng hy vọng tương lai có thể mang theo Yêu Nhi, Nguyệt Tình, vượt xa cổ hải, hướng tới thế giới mới.
Trước đây, hắn chỉ muốn đi một mình, một mình đi thẳng, bây giờ có người yêu, trái tim thay đổi, hắn hy vọng sẽ có thể cùng mang theo các nàng.
- Tiếp theo chàng sẽ làm gì?
Nguyệt Tình cất vòng tay lại.
- Trước tiên bế quan tu luyện, nghiên cứu Đại Diễn kiếm điển, tăng lên Kim Cương Hỗn Nguyên Đạo, sau đó bồi dưỡng Bạch Hổ. Bảy tháng sau, ta muốn đi Vạn Kiếp sơn.
Tần Mệnh nói cho Nguyệt Tình chuyện về Thiên Vương Điện tại Vạn Kiếp Sơn, đó là chuyện quan trọng nhất trước khi hắn rời đi, cũng là chuyện quan trọng nhất trước khi hắn đi về phía Cổ Hải.
Càng suy nghĩ, hắn càng cảm thấy nên đi.
- Ta bồi chàng.
- Được.
Tần Mệnh cười khẽ, bỗng nhiên gãi gãi đầu, đỏ mặt:
- Lại ôm một cái?
- Không biết đủ.
- Hắc hắc.
Tần Mệnh cùng Nguyệt Tình lại thẹn thùng ôm nhau, có chút khó hiểu, mang theo chút chật chội.
Nhưng hình ảnh này dưới ánh trăng, lại rất đẹp.
Cảm nhận nhiệt độ cơ thể của nhau, hưởng thụ phần ngây ngô, nhẹ nhàng rúc vào, ôn nhu cười khẽ, bọn họ không có lời ngọt ngào gì, cũng không có hứa hẹn đặc biệt gì, chỉ có tiếng lòng nỉ non, có được ngươi, thật tốt.
Ngày hôm sau, Tần Mệnh hảo hảo bồi người nhà, còn cùng Hô Diên Trác Trác tán gẫu nửa ngày, đi theo Đồ Vệ thị sát phòng vệ tường thành, lại mang theo Tiểu Dĩnh đi dạo khắp nơi, thuận tiện mang theo nàng đến chỗ Đường Ngọc Chân chào hỏi . Sau đó kêu gọi mọi người tụ tập cùng một chỗ, đem bảo tàng cướp được từ chỗ Thanh Yêu Tộc lần lượt phân phát xuống .
Bảo kiếm cổ xưa, Ô Kim Thương, Hàn Băng Đao, vân vân, lần lượt phân phát cho bọn người Đồ Vệ, còn có chút võ pháp phức tạp, tiểu vật thần bí, dù sao mỗi người đều có phần, bao gồm cả bọn thị vệ bình thường đều phân ra linh quả cực phẩm cùng một ít bảo bối bọn họ coi trọng .
Trong này có rất nhiều bảo bối là loại vô cùng hiếm thấy, thậm chí còn có linh tính, toàn bộ là từ trong bảo khố Thanh Yêu Tộc cướp bóc ra . Tần Mệnh không có tàng trữ riêng, càng không keo kiệt, có thể phân chia toàn bộ đều phân ra ngoài, cảm tạ bọn họ mấy năm nay vì Tần gia trả giá, cũng hy vọng bọn họ có thể lần nữa làm ra đột phá, trở nên mạnh hơn, bảo vệ Tần gia tốt hơn .
Một đám người kích động đến mặt đỏ lên, ngay cả lão thành chủ cũng chưa từng hào phóng như vậy .
Theo lý thuyết, Tần Mệnh chiếm được nhiều bảo bối như vậy, hẳn là xây dựng thành kho báu, coi như là tài nguyên dự trữ tương lai của phủ thành chủ, nhưng hắn lại phát đi toàn bộ, còn đưa cho Hô Diên gia tộc cùng Thiết gia rất nhiều, ngay cả lão nhân Tần gia cũng đau lòng .
Lý Linh Đại lại rất vui mừng với cách làm của Tần Mệnh, nếu không phải bọn người Đồ Vệ tận chức tận trách thủ hộ Tần gia, nói không chừng bọn họ đã sớm chết ở trong mỏ, nào còn có cuộc sống tốt đẹp như ngày hôm nay .
- Có một vị khách muốn gặp ngươi, có hứng thú không?
Sau khi trời tối, Hô Diên Trác Trác bỗng nhiên tìm được Tần Mệnh, nhìn ra được hình như hắn có chút chần chờ .
- Khách nhân nào?
Tần Mệnh đang cùng Tần Dĩnh cùng dì bọn họ nói chuyện phiếm .
- Từ trên biển tới .
Hô Diên Trác Trác giới thiệu tình huống của khách .
Vạn Bảo thương hội là đoàn thể thương hội lớn nhất Bắc Vực, phạm vi kinh doanh không chỉ ở khu vực trấn thành phồn hoa, còn có rất nhiều thôn xóm xung quanh dãy núi, cùng với khu vực ven biển mênh mông, hợp tác thương hội lớn nhỏ vô số kể .
Vị khách nhân này là hội trưởng của một thương hội trên biển, trước kia chỉ là ngẫu nhiên hợp tác, không có liên hệ quá sâu, nhưng bắt đầu từ năm nay, bọn họ nhìn thấy Hô Diên gia tộc dựa vào Lôi Đình cổ thành, có bối cảnh kiên cường hơn, liền bắt đầu tăng cường liên hệ, mở rộng hợp tác, nửa năm gần đây liên tiếp làm thành mấy đơn đại thương . Sau đó vì hợp tác sâu hơn, hội trưởng của bọn họ tự mình đi tới Bắc Vực, muốn đến khảo sát tình huống Lôi Đình cổ thành .
Hô Diên gia chủ lúc đầu có chút do dự, dù sao Lôi Đình cổ thành hiện tại còn rất bài ngoại, các điều kiện đều yếu ớt, không có chuẩn bị tốt nghênh đón khách nhân bên ngoài . Nhưng sau khi tự mình gặp mặt, Hô Diên gia chủ phát hiện vị hội trưởng kia chỉ mang theo mấy vị cận vệ, có lẽ sẽ không mang Thánh Võ tiến vào Lôi Đình cổ thành, cho nên liền đáp ứng .
Nguyên bản hết thảy đều rất thuận lợi, hai bên tán gẫu rất vui vẻ, trong lúc đó lục tục hoàn thành mấy đơn hàng lớn, nhưng hôm nay, bọn họ đột nhiên nói muốn gặp Tần Mệnh .
Hơn nữa, Hô Diên gia chủ trải qua thời gian gần đây ở chung, mơ hồ phát hiện vị hội trưởng kia hình như cũng không phải dẫn đầu, người chân chính phụ trách là một vị thị vệ trong đó, cũng chính là vị thị vệ kia hôm nay nói là muốn gặp Tần Mệnh .
- Thương hội bọn họ có lai lịch gì?
- Chúng ta cũng là mấy năm nay mới bắt đầu có hợp tác, không phải hiểu rõ quá sâu, nghe nói là một thương hội vô cùng khổng lồ trên biển, vẫn luôn hợp tác với chúng ta là một phân hội của tổng hội, chủ yếu phụ trách giao dịch trên đất liền .
- Ngươi cảm thấy tại sao họ muốn gặp ta?
- Nghĩ đơn giản, bọn họ muốn cùng Hô Diên gia tộc chúng ta tăng cường hợp tác, cần phải gặp thành chủ Lôi Đình cổ thành, hơn nữa tin tức Huyễn Linh Pháp Thiên trì hoãn không mở náo loạn huyên náo, duy chỉ có ngươi đi ra, bọn họ tò mò cũng là hợp tình hợp lý . Nhưng suy nghĩ phức tạp có thể không đơn giản như vậy .