Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 648 - Chương 648 - Tứ Thánh Khí (2)

Chương 648 - Tứ Thánh Khí (2)
Chương 648 - Tứ Thánh Khí (2)

Tần Mệnh ngồi xếp bằng minh tưởng, nuốt đầy sinh mệnh nguyên khí trong Vạn Kiếp sơn, phối hợp với hoàng kim huyết điều trị thương thế. Ngẫu nhiên sẽ hoàn hồn, cảnh giác Lỗ Cửu Dạ phía trước.

Lỗ Cửu Dạ ngửa vào một gốc cây cổ thụ, chơi Thủy Tinh Cầu, hắn hùng tráng vĩ ngạn, khí thế rất thịnh, gương mặt như đao tước phủ bổ góc cạnh rõ ràng, có một cỗ bá vương làm cho người ta kính sợ, còn có một cỗ uy lực thiết huyết. Hắn lẳng lặng nhìn Tần Mệnh, nhìn mặt hắn, nhìn thân trên khỏa thân của hắn, nhìn cánh chim màu vàng thu liễm phía sau, toàn thân đều bao phủ kim quang nhàn nhạt.

Hắn có thể hieur được sự cảnh giác của Tần Mệnh, không có thu hồi cánh chim chính là vì tùy thời có thể rút đi. Nhưng hắn cũng không thèm để ý, mà là lẳng lặng nhìn, yên lặng mà hoảng hốt.

Hắn ta đang nhìn ta? Hay đang kiểm tra ta?

Tần Mệnh không có mở mắt ra, nhưng có thể cảm nhận được ánh mắt Lỗ Cửu Dạ từ đầu đến cuối đều chưa từng rời khỏi người hắn, loại ánh mắt không kiêng nể gì này làm cho hắn rất không thoải mái. Chẳng lẽ Lỗ Cửu Dạ cũng có thể giống Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy linh hồn người? Hoặc là nhìn thấu huyết mạch bên trong gì đó?

Nhân vật đặc thù thường có chút năng lực đặc thù, Tần Mệnh không thể không hoài nghi.

- Lấy Tam Xoa Kích ra.

Tàn Hồn bỗng nhiên truyền thanh cùng Tần Mệnh.

- Làm sao?

- Nó rất có thể là Hoang Thần Tam Xoa Kích!

- Cái gì Hoang Thần Tam Xoa Kích, rất đặc biệt sao?

- Hoang Thần Tam Xoa Kích là thánh khí của Cổ Hải, cùng Vô Cực Độn Tiên Tử, Long Hoàng Trấn Ma Bi, Táng Hải Phần Thiên Kiếm, cũng xưng là tứ đại thánh khí Cổ Hải. Mặc dù không bằng 'Ngũ Đại Yêu Binh', 'Cửu Đại Thần Binh', nhưng cũng là trọng bảo tuyệt thế, không kém Phong Thiên Tà Long Trụ bao nhiêu.

Tần Mệnh thiếu chút nữa đã kinh hãi mở mắt ra, cùng một cấp bậc với Phong Thiên Tà Long Trụ?

- Có thể nhìn lầm không?

Tần Mệnh có thể cảm nhận được sự đáng sợ của Tam Xoa Kích, nếu không phải trong ý niệm mười tám đến Vương Hồn trong hoàng kim tâm phản kích, nói không chừng có thể đem hắn hút khô, nhưng hẳn là còn xa mới bằng Phong Thiên Tà Long Trụ a.

- Thánh khí khác nhau có tác dụng khác nhau, Phong Thiên Tà Long Trụ là loại thánh khí phong ấn, phong ấn ức vạn long lực ở bên trong, cũng có thể phong ấn thiên địa, rất ít thứ có thể phong ấn nó, quanh năm đều hiện ra thánh uy mạnh nhất. Nhưng các thánh khí khác một khi được niêm phong, hoặc gặp điều bất ngờ khác, sẽ rơi vào giấc ngủ, hoặc tạm thời im lặng. Tựa như Tu La đao của ngươi, sẽ theo ngươi trưởng thành dần dần hiện ra chân uy, tầng tầng phá giải, tầng tầng phóng thích.

Ta thật lâu trước đây đã gặp qua Tứ Thánh Khí Cổ Hải, Hoang Thần Tam Xoa Kích là một loại tà ác nhất bên trong, năm đó chủ nhân sáng tạo ra nó đều bị cắn trả, toàn tông ba vạn bảy ngàn người một đêm chết khô, chấn động Cổ Hải. Chỗ nó trấn thủ, ngàn dặm hải vực sinh linh khó gần, một mảnh hoang vu, ngay cả những bá chủ cổ hải cũng nói đến biến sắc.

Tần Mệnh lập tức vung ra, nếu là thật, ai lấy ai chết a.

Tam Xoa Kích dài chừng ba thước, to như cổ tay, không biết là chất liệu gì rèn nên, vô cùng nặng nề, lấy lực lượng của Tần Mệnh nâng nó lên rất áp tay, xác thực là đè ép cả người hắn khí huyết đều đông cứng, hô hấp không thông. Ba nhánh ngã rõ ràng là rèn luyện, khéo léo đoạt lấy vẻ đẹp thiên công, xinh đẹp sắc bén, mỹ cảm bá đạo, đẹp đến bức người, lại là loại mỹ cảm khác, nhìn thật giống như cả người rét run, trong lòng sinh ra cảm giác sợ hãi, giống như đụng một đụng phải sẽ bị chúng nó đâm thủng.

Tam Xoa Kích toàn thân đỏ thẫm, lộ ra huyết mang nóng bỏng, xuyên thấu qua huyết mang có thể nhìn thấy mặt ngoài nó khắc đầy hoa văn quái dị, mặt trên giống như thật sự chảy xuôi máu tươi, sền sệt đỏ thẫm, còn có mùi máu xông vào mũi.

Tần Mệnh nâng nó, giống như là đang cầm một cự thú hoang cổ tà ác, loại cảm giác này chân thật mà mãnh liệt, ngay cả hô hấp cũng không khỏi dồn dập.

- Nó rất tà ác.

Lỗ Cửu Dạ hoàn hồn, nhìn Tam Xoa Kích trong mắt Tần Mệnh.

Lúc ấy xuất hiện rất đột ngột, tất cả mọi người ở đây đều không nhận ra, lúc bừng tỉnh, nó đã xuyên thủng linh lực thuẫn của Tần Mệnh, phá vỡ núi cao, một màn này đến bây giờ còn có thể nhớ lại rõ ràng.

- Nghe nói qua Lang Vân không?

Lỗ Cửu Dạ lắc đầu:

- Hẳn là tán tu, bởi vì cơ duyên nào đó mà trở nên mạnh mẽ.

Đầu ngón tay Tần Mệnh khẽ chạm vào hoa văn Tam Xoa Kích, khi đụng phải máu tươi phía trên, thế giới ý thức chợt một biến đổi, bị màu máu vô tận tràn ngập, hoang vu, tịch mịch, không một gợn sóng, cả thế giới đều là máu, làm cho người ta hoảng hốt. Hắn như điện giật thu hồi đầu ngón tay, ý thức trở về thanh minh, nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi.

- Không sai! Là Hoang Thần Tam Xoa Kích! Chính là nó!

Tàn Hồn kinh hô, cảm xúc dao động vô cùng kịch liệt. Thật không thể tin được, càng là khiếp sợ. Không nghĩ tới a, trăm triệu lần không nghĩ tới, khi còn sống lại lần nữa nhìn thấy Thánh Khí Chí Tà Cổ Hải - Hoang Thần Tam Xoa Kích!

Tần Mệnh thiếu chút nữa liền vứt đi:

- Xác định?

- Chính là Hoang Thần Tam Xoa Kích, không có sai. Đừng lo lắng, nó đã bị loại bỏ.

- Có ý gì?

- Ngươi nhìn nơi giao nhau giữa ngã ba và đòn kích, có khuyết điểm.

Tần Mệnh cẩn thận quan sát, nơi giao tiếp huyết khí rất nồng, giống như là có mấy đoàn huyết linh đang bay vòng quanh, che dấu bộ dáng vốn có. Nhưng nhìn một lát nữa vẫn nhìn ra vấn đề, nơi giao nhau là ba cái đầu lâu tạo hình song song, nhưng ba đầu lâu đã vỡ vụn toàn bộ, còn có chút không trọn vẹn, không ngừng có huyết khí vọt vào bên trong chúng, nhưng đều quay trở lại, không thấm vào được.

Bình Luận (0)
Comment