- Sát tính quá nặng, ràng buộc quá nhiều, hắn không đi ra khỏi tòa điện này.
Một số người khẳng định.
Sâu trong Thiên Vương Điện, các trưởng lão đều chú ý tình huống của Tần Mệnh, một thiên tài thiên phú đầy cấp quá trân quý, hơn nữa phẩm hạnh lại không tệ, nếu tổn hại ở chỗ này, thật sự là có một chút tiếc nuối.
- Đó không phải là sát niệm, trong lòng Tần Mệnh có những ràng buộc khác.
Thương Lan Vương kỳ quái, không hiểu Tần Mệnh.
- Thời gian đã đến!!
Thanh âm uy nghiêm của mười vị lão nhân truyền khắp Tâm Ma điện, vô tình tuyên bố kết quả cuối cùng.
Đường Thiên Khuyết lắc đầu, đáng tiếc.
Mọi người thông qua thở phào nhẹ nhõm, cũng đều nhìn về phía những người còn chưa thức tỉnh, đáng tiếc, nhưng thời gian đã đến, khảo hạch đã kết thúc.
- Còn chưa tỉnh sao?
Kim Thổ lắc đầu, tiếc nuối.
Nhưng...
- Hắn tỉnh rồi!
Nguyệt Tình khẽ nói, nhẹ mỉm cười.
- Chàng đã trở lại.
Tần Mệnh cầm đèn, mở mắt ra, ý thức dần dần khôi phục, hắn nhìn Nguyệt Tình trước mặt, ngàn lời vạn ngữ, đều hội tụ thành một câu:
- Cảm ơn nàng, vẫn luôn ở đây.
Hắn thức dậy, thức tỉnh rồi, đèn đã tắt!
Bị mắc kẹt trong khoảnh khắc cuối cùng.
- Ngươi a, nhất định phải cho treo như vậy.
Bạch Tiểu Thuần lắc đầu mà cười.
Tỉnh rồi sao? Ngọn lửa cứ như vậy dập tắt? Ngọn lửa vượng như vậy, nói tắt liền tắt? Có phải quá đột ngột hay không? Nhiều người nghi ngờ nhiều hơn.
Vũ Văn Hồng Nghị chất vấn:
- Là thời gian đến trước, hay là Tần Mệnh tỉnh lại trước.
Một vị lão nhân thản nhiên nói:
- Thiên Vương Điện chọn vương của mình, không chịu bất kỳ chế độ quản lý nào, càng không cần cùng bất luận kẻ nào giải thích! Ta tuyên bố, thông qua!
Một lão nhân khác nhìn những người khác vẫn còn chưa tỉnh:
- Kém mấy hơi, chấp nhận được, kém quá nhiều, chỉ có thể thật xin lỗi.
Tần Mệnh đứng dậy, hít sâu, nhẹ nhàng thở ra.
Một canh giờ ngủ say, lại giống như một cuộc hành trình của trái tim.
Hình như hắn đã buông xuống rất nhiều, suy nghĩ rất nhiều, cũng giống như thoải mái hơn rất nhiều.
Tâm Ma Điện kiểm duyệt chính thức chấm dứt, ba mươi ba người thất bại, không thể từ trong Tâm Ma thức tỉnh, bên trong lại có Lỗ Cửu Dạ!
Tâm ma của Lỗ Cửu Dạ kỳ thật cũng không nghiêm trọng, bản thân cũng không có quá nhiều chấp niệm, nhưng mà, hắn thủy chung không thể từ trong tâm ma đào thoát, ngược lại ở bên trong càng lún càng sâu, thống khổ không chịu nổi.
Phần tâm ma này không phải cái gì khác, chính là cảm giác đặc thù bị Hồn Nguyên khởi động trong Vạn Kiếp Sơn.
- Không nên a, Lỗ Cửu Dạ rất kiên cường, làm sao có thể ngã ở chỗ này.
Thường Tĩnh Vũ đều thông qua, kỳ quái Lỗ Cửu Dạ bị tâm ma gì lại làm cho thất bại.
Có rất nhiều người biểu hiện nổi bật, cũng bị mắc kẹt trong cơn ác mộng.
Nhưng khảo hạch của Thiên Võ điện chính là tàn khốc như vậy, không thông qua chính là không thông qua, cho dù là kỳ tài Ôn Thiên Thành có được tam khí hải như vậy, cũng bị ngăn cản ở Âm Hồn Điện.
Bốn mươi ba người rời khỏi Tâm Ma điện, bước vào điện thứ năm - Luyện Dung điện!
Luyện Dung Điện từ bên ngoài thoạt nhìn giống như là một lò luyện thật lớn, trên thực tế chính là lò luyện, bên trong thiêu đốt ngọn lửa hừng hực, cuồn cuộn sôi trào, nhiệt độ cao thực đục cốt.
Không có ai có thể đơn điệu chống cự nhiệt độ nơi này, nó căn bản cũng không phải là Huyền Võ cảnh có thể chịu đựng được.
Bọn họ những người này sau khi tiến vào liền ý thức được mình không chịu nổi nhiệt độ cao này, linh lực thuẫn cũng bắt đầu một tầng một tầng biến mất, nhiệt độ cao cuồng liệt thiêu đốt mỗi người, cách linh lực thuẫn đều có thể cảm nhận được sóng khí nóng bỏng.
Nhưng ai cũng không muốn kéo xuống giá đỡ tìm kiếm hợp tác, ngược lại hy vọng trước tiên đào thải mấy người, sau đó mới cân nhắc biện pháp.
Chính là loại do dự này, chỉ trong nửa canh giờ ngắn ngủi đã tạo thành tám vị thí luyện giả bị thương nặng, chủ động từ bỏ.
Thường Tĩnh Vũ bị thương nghiêm trọng! Mang theo bi phẫn, mang theo không cam lòng, rời khỏi Luyện Dung điện.
Về sau, ba mươi lăm người chia làm sáu đội ngũ, mỗi người phóng thích linh lực, hình thành bình chướng khác nhau, tầng tầng thủ hộ.
Luyện Dung Điện sẽ kéo dài ba ngày ba đêm. Để tồn tại, để kiên trì, họ phải từ bỏ tất cả các định kiến, cùng nhau chống lại nhiệt độ cao tàn bạo, và hấp thụ năng lượng từ nhiệt độ cao, bổ sung cho các linh lực tiêu thụ.
Cho đến lúc này, bọn họ mới chú ý tới trong Luyện Dung Điện kỳ thật tràn ngập năng lượng khổng lồ, hơn nữa trải qua ngọn lửa quanh năm thiêu đốt, trình độ tinh khiết của năng lượng có thể nói là cực hạn, thế giới bên ngoài vô cùng hiếm thấy.
Mỗi đội ngũ năm sáu người, luân phiên hấp thu, lại đều có ít nhiều lợi ích. Những năng lượng tinh khiết này có tác dụng không thua gì một số linh thảo bảo dược.
Tiến vào một ngày, cảnh giới tám trọng thiên của Tần Mệnh lại một lần nữa phát triển, không biết là do những linh lực này, hay là tâm ma tu luyện. Từ thời điểm Lôi Đình cổ thành, hắn cũng đã đạt tới bát trọng thiên đỉnh phong, lúc ấy là bị hắn mạnh mẽ áp chế. Nhưng lần này, rốt cuộc không thể áp chế được nữa, trừ phi hắn không hấp thu linh lực bên trong, không thi triển võ pháp.
Điều này rõ ràng là không thể.
Tần Mệnh không có biện pháp, chỉ có thể ngồi tu luyện, trùng kích Huyền Võ Cảnh cửu trọng thiên.
Nguyệt Tình và Bạch Tiểu Thuần thay thế Tần Mệnh nên chia sẻ một bộ phận trách nhiệm, thủ hộ hắn an toàn đột phá.
Nhưng mà, chính là tình huống nhỏ bé như vậy, lại phá vỡ cân bằng trong Luyện Dung điện còn chưa duy trì được bao lâu.