Tần Mệnh bây giờ là một bảo vật, không chỉ chính mình phong vương, vị hôn thê còn phong vương. Kim Thổ và Lãnh Vô Phong bởi vì phong Vương Hầu cùng thời với Tần Mệnh, nhất định sẽ cùng Tần Mệnh đồng tiến đồng lui, hơn nữa thân phận hai người không tầm thường, một là truyền nhân duy nhất một của U Minh Vương, một là tộc nhân của Thiên Vương Điện. Hoàn toàn có thể tưởng tượng, năng lượng mà Tần Mệnh có được hiện tại khủng bố đến mức nào. Một khi hoàng thất cùng Tần Mệnh cãi nhau, các hoàng triều khác nhất định sẽ vô cùng nguyện ý tiếp nhận Tần Mệnh, không tiếc khai chiến đều phải tiếp dẫn Tần Mệnh cùng toàn thành rời đi. Nếu Tần Mệnh có quan hệ thân thiện với hoàng thất, chẳng khác nào Kim Bằng hoàng triều có được một lực lượng siêu cường, mọi người xung quanh phải xem xét lại quan hệ với Kim Bằng hoàng triều.
Cho nên, sự kiện đàm phán lần này đã không còn là chuyện gia đình của Tần Mệnh nữa, mà là liên lụy đến rất nhiều công việc.
Những ngày này, có lẽ nhiều người ăn không ngon ngủ không ngon, chờ đợi một kết quả. Hiện tại tốt rồi, đàm phán đã kết thúc, chuyện thông gia không bao lâu nữa sẽ công khai —— Bất tử vương Tần Mệnh từ nay về sau sẽ là con rể Kim Bằng hoàng triều! Hoàng thất sẽ đối xử tử tế với Lôi Đình cổ thành, đối xử tử tế với Bắc Vực, mà Tần Mệnh cùng Lôi Đình cổ thành sẽ duy trì hoàng thất Kim Bằng.
Ở một mức độ nào đó mà nói, điều này cũng một lần nữa nâng cao địa vị và ảnh hưởng của Tần Mệnh ở Bắc Vực và thậm chí cả hoàng triều.
Từ nay về sau, phóng tầm mắt ra khắp Bắc Vực, cái tên Tần Mệnh này chính là một tiêu chuẩn, Lôi Đình cổ thành sẽ trở thành viên minh châu sáng chói nhất Bắc Vực.
Sinh ý của Hô Diên gia tộc bọn họ cũng sẽ ở Bắc Vực thậm chí hoàng triều càng làm càng lớn.
Tần Mệnh nói:
- Hô Diên gia chủ, ta muốn mời ngài giúp ta một việc.
- Nói gì vậy chứ, người trong nhà không nói hai nhà, có cái gì cần ta làm cứ việc mở miệng.
- Giúp ta điều tra tình hình ở hải vực.
Tần Mệnh sẽ rời khỏi Kim Bằng hoàng triều vào thời điểm thích hợp, ra hải vực xông vào lưu lạc. Nhưng hắn đối với nơi đó hiểu biết cơ hồ là bằng không, chứ đừng nói là Cổ Hải xa xôi hơn, cho nên muốn mượn thương hội Hô Diên gia tộc ở hải vực, thu thập chút tư liệu.
Hô Diên Trác Trác hai tháng trước cũng đã vào hải vực, tiếp quản việc làm ăn của gia tộc chúng ta trên biển. Hô Diên gia chủ có thể đem Vạn Bảo Thương Hội làm đến lớn nhất Bắc Vực, dựa vào không chỉ là tài nguyên gia tộc tích lũy, mà còn có tầm mắt cùng năng lực bố cục của hắn.
Hiện tại Bắc Vực bởi vì Huyễn Linh Pháp Thiên xuất hiện, các loại cơ hội kinh doanh khắp nơi nở hoa, ảnh hưởng cùng tài phú của Vạn Bảo Thương Hội khẳng định có thể ở trước có trên cơ sở càng lên một tầng lầu, nhưng mà, tương lai làm sao đây? Tiếp theo sẽ đi đâu? Vạn Bảo Thương Hội là giới hạn ở Bắc Vực sao? Chắc chắn là không. Ngươi có muốn mở rộng sang Trung Vực và các vực khác không? Cũng không thích hợp, hắn còn chưa chuẩn bị tốt khai chiến cùng thương hội các nơi, cũng không có đủ cơ sở phong phú.
Thương trường như chiến trường, không phải mãnh long không sang sông.
Trừ phi Vạn Bảo Thương Hội đủ cường đại, nếu không cùng thương hội cự đầu các vực khác khai chiến chỉ tiêu hao nguyên khí, cho dù lấy được thắng lợi, cũng đều chỉ là thắng nhỏ, thắng hiểm.
Hơn nữa, nếu như Vạn Bảo thương hội nổi bật quá mạnh, khuếch trương trắng trợn, tất sẽ bị các thương hội khác liên thủ ngăn cản, khó khăn trùng trùng điệp điệp.
Cho nên sau khi liên tục nhiều lần hội nghị gia tộc, Hô Diên gia chủ lực bài chúng nghị luận, tiếp nhận ý kiến của Hô Diên Trác Trác, tạm thời tránh khỏi phong mang thương hội ngoại vực, hướng hải vực phát triển, tích súc càng nhiều năng lượng càng đầy đủ.
Hải vực tuy rằng hỗn loạn, nhưng nhu cầu đối với tài nguyên và bảo tàng trên đất liền vô cùng khổng lồ, nhất là hiện tại Huyễn Linh Pháp Thiên hàng lâm Bắc Vực, đông đảo thương hội hải vực đều sẽ nhìn chằm chằm khối tài nguyên này, cũng sẽ nguyện ý hợp tác cùng Thương Hội lớn nhất Bắc Vực - Vạn Bảo Thương Hội. Còn có nguyên nhân quan trọng hơn, Hô Diên gia tộc dựa vào Lôi Đình cổ thành mà tồn tại, nhất định phải vì Tần Mệnh làm chút chuyện.
Hô Diên Trác Trác rất hiểu Tần Mệnh, cũng biết tương lai Tần Mệnh phát triển ở hải vực, cho nên Hô Diên Trác Trác nhiều lần đề nghị, tập trung tài nguyên và lực lượng, mở rộng thị trường hải vực. Không kỳ vọng có thể cung cấp cho Tần Mệnh bao nhiêu trợ giúp, ít nhất có thể cho hắn một nơi dừng chân, có thể thu thập báo cáo cần thiết.
- Ta nói, ngày hôm qua không thấy Hô Diên Trác Trác, thì ra là chạy đi hải vực. Hô Diên gia chủ, các ngươi có tâm rồi.
- Nên làm! Trác Trác có sức xông xáo, hải vực rất thích hợp với hắn, ta đã đem việc làm ăn nơi đó toàn quyền giao cho hắn.
- Hải vực rất nguy hiểm, phải làm tốt bảo hộ.
- Yên tâm đi, ta an bài Hồ Đại Hải mang theo năm trăm tinh anh tiến vào hải vực, nghe theo Trác Trác chỉ huy, còn có bằng hữu của ngươi, Mã Đại Mãnh, cũng đi theo đến hải vực.
- Đại Mãnh cũng đi?
Tần Mệnh còn tưởng Mã Đại Mãnh đang bế quan.
Hô Diên gia chủ cười nói:
- Hắn và Trác Trác rất hợp nhau.
- Giúp ta truyền lời với Hô Diên Trác Trác, trọng điểm điều tra Lâm Vân Hàn.