Náo nhiệt nơi này không giống với náo nhiệt ở trấn thành trên đất liền, trên đất liền phồn hoa, nơi này là dã tính, từ người đến vật, từ bố cục đến phong cảnh, đều lộ ra một cỗ dã tính nguyên thủy, trên đường phố không ngừng có người chiến đấu, thậm chí ngay cả việc đánh phá cửa hàng cũng có. Hoàn cảnh nơi này rất náo nhiệt, nhưng người ở đây cũng không có mấy người nhiệt tình, đều nhìn chằm chằm mọi người qua lại.
Tần Mệnh không bao lâu, đã bị theo dõi, tham luyến Bạch Hổ bên cạnh hắn, hơn nữa từng đám từng nhóm, liên tiếp xuất hiện, trên con đường này vừa mới thu thập xong một đám, đến một con đường khác còn phải tiếp tục thu thập, đi mười con phố, đánh mười lần.
Nơi này nhiều nhất chính là tửu lâu cùng hoa lâu, những dong binh cùng sát giả tu luyện trên biển, đều thích phóng túng trong quán rượu sau khi làm nhiệm vụ mạo hiểm một hồi, đến trong hoa lâu điên cuồng một phen.
Ngoại trừ những thứ này, chính là các loại phân hội thương hội, trong ngoài người ra người vào, có vài thương hội phụ trách thu mua bảo bối, có người chuyên môn bán ngược, có người vừa thu vừa bán, còn có một ít chuyên môn phụ trách tuyên bố nhiệm vụ dong binh cùng nhiệm vụ săn giết người.
Tần Mệnh di chuyển đến trời tối, ngay cả một phần ba hòn đảo cũng không đi xong, cũng không tìm được phân hội Vạn Bảo Thương Hội, hỏi người khác? Không ai trả lời! Đưa tiền? Họ chỉ ra một cách mù quáng!
Bất quá Hải Đấu Môn với tư cách là đảo chủ Bán Nguyệt Đảo rất dễ tìm, ngay ở vị trí giữa đảo, nằm trong rừng rậm rậm rạp, được hơn mười ngọn núi cao vây quanh, trong rừng rậm rải rác rất nhiều mãnh thú.
Tần Mệnh tìm được một vị trí an toàn, lấy ra Hoang Thần Tam Xoa Kích.
Tam Xoa Kích vừa mới xuất hiện liền nổi lên một cỗ huyết khí khủng bố, thiếu chút nữa đem Tần Mệnh chấn động, kéo hắn bay về phía trước hơn mười thước, mới bị mạnh mẽ giữ lại, hắn vội thu hồi vào không gian giới chỉ.
Mà sâu trong rừng rậm, đột nhiên nổi lên một luồng cường quang màu lam ngút trời, ngay cả cả rừng rậm, thậm chí Bán Nguyệt Đảo, đều khẽ rung động, hòn đảo náo nhiệt vào giờ khắc này nhanh chóng an tĩnh, tất cả ánh mắt đồng loạt hướng về phía sâu trong đảo, tập trung vào cỗ cường quang màu lam thông suốt thiên địa kia, giống như là thủy triều cuồn cuộn trùng kích bầu trời, mênh mông mãnh liệt, không ngừng lao nhanh.
Nhưng biến cố ngoài ý muốn này kéo dài rất ngắn, sau đó chợt tiêu tán, giống như vừa nhìn thấy ảo ảnh.
Sâu trong Hải Đấu Môn, trong mật thất bí ẩn nhất, môn chủ cùng các vị trưởng lão thiếu chút nữa ngồi trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch.
- Có chuyện gì với nó vậy?! Ai có thể cho ta biết!
Môn chủ giống như ác lang phát điên, đi qua đi lại trong mật thất.
Một quả cầu thủy tinh đang lơ lửng giữa không trung, nở rộ ánh sáng màu lam mênh mông, bắt đầu khởi động thanh âm hải triều chân thật, ầm ầm không ngừng, giống như bên trong phong bế một mảnh đại dương mênh mông.
Các trưởng lão đầu đầy mồ hôi, nhìn hộp gấm giống như nhìn hạt giống tai nạn, kinh hồn bạt vía.
Bọn họ hai năm trước lấy được nó, thử các loại biện pháp hấp thu năng lượng bên trong, kết quả cái gì cũng không dẫn ra được, nhưng lại không dám mạnh mẽ hấp thu, để tránh gây ra động tĩnh lớn, dù sao thứ này liên lụy quá rộng, một khi bị phát hiện, tuyệt đối là kết cuộc diệt môn, nói không chừng ngay cả Bán Nguyệt Đảo cũng sẽ biến mất trong hải vực.
Cũng may thứ này coi như an ổn, vẫn bình tĩnh ở nơi đó, an phận lưu lại trong thủy tinh đặc chế. Nhưng bắt đầu từ mấy ngày trước, thứ trong hộp gấm đột nhiên không an phận, hai ngày trước thiếu chút nữa đã bay đi, bọn họ thêm tầng tầng phong ấn, tốt xấu gì cũng khống chế được.
Còn bây giờ thì sao?! Nó lại thế nào?!
- Chẳng lẽ là ai đang triệu hoán nó?
Một lão nhân lau mồ hôi lạnh trên trán, cẩn thận nói.
- Triệu hoán? Là có ý gì? Chẳng lẽ có ai chiếm được Hoang Thần Tam Xoa Kích, đang tìm kiếm khí linh?
Môn chủ nghe được thì kinh hồn bạt vía, ai có thể đạt được Hoang Thần Tam Xoa Kích? Chắc chắn là một siêu nhân vật! Chẳng lẽ đã nhận ra khí linh này, một đường tìm được nơi này?
Những trưởng lão khác trong lòng phát khổ, mặt tái xanh, như là đã thấy được tai nạn giáng xuống Bán Nguyệt Đảo. Khi bắt được viên khí linh này, đã mạo hiểm cực lớn, cũng là chờ mong có thể được hồi báo hậu hĩnh, nhưng hai năm qua, chẳng những cái gì cũng không có được, ngược lại mỗi ngày mỗi ngày đều lo lắng đề phòng, sợ ngày nào đó bị các bá chủ Cổ Hải tìm tới cửa.
- Làm sao bây giờ? Ta phải làm gì đây! Đều nghĩ biện pháp a!
Môn chủ gầm thét, tức giận nóng nảy chấn động không gian, cả tòa mật thất đều lay động.
- Có... Có có có...
Một trưởng lão trực tiếp lắp bắp, dùng sức ho khan, mới định thần lại:
- Ta nghe nói, mấy tháng gần đây, Táng Hoa Thuyền hoạt động ở một vùng biển gần đó, các ngươi nói, có phải là Vu Điện phát hiện ra khí linh này hay không?
- Vu Điện?