Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 764 - Chương 764 - Bảo Cốt (1)

Chương 764 - Bảo Cốt (1)
Chương 764 - Bảo Cốt (1)

Trưởng lão dứt khoát lưu loát, trực tiếp vỗ tay. Kịch hay ở phía sau, hắn hận không thể hiện tại đem khí linh bán đấu giá ra ngoài.

- Kiện thứ hai, Tam Văn Thanh Chi! Linh chi trân quý sinh trưởng ở sâu trong Tuyết vực, đường vân đại biểu cho tuổi tác, một trăm năm kết một đường vân, ba đường vân đại biểu ba trăm năm, Thanh Linh Chi trong tay ta đã sinh trưởng ba trăm năm, dược hiệu nồng đậm, có thể chữa thương, có thể làm thuốc, có thể rèn luyện linh lực. Đánh giá là trung phẩm cấp, nhưng đến từ Tuyết Vực Huyễn Linh Pháp Thiên, giá trị so với những nơi khác cao hơn. Nghe nói, nó còn nuốt long lực, chỉ là nghe nói, chúng ta không thể chắc chắn, do chính các ngươi tìm vận may. Giá khởi điểm, mười lăm hắc kim tệ.

- Mười lăm? Cũng bởi vì có thể có long lực, trực tiếp so với Thanh Linh Chi khác đắt gấp đôi?

- Quá vô trách nhiệm, có hay không, trực tiếp nói rõ ràng a, một câu có thể tính là có ý gì.

- Ta ra mười tám!

- Điên à? Thật không có mắt nhìn a.

- Ta sẵn sàng đặt cược, ngươi có quản được không?

- Ta ra hai mươi hắc kim tệ!

Giá cả ngay lập tức được xào lên, chỉ vì hai chữ long lực. Nếu như thật sự có long lực, gốc Thanh Linh Chi này giá trị nhất định sẽ đạt tới thượng cấp, thậm chí vọt tới cực phẩm, hơn nữa có thể xuất hiện dược hiệu thần kỳ hơn.

Cuối cùng, giá cả hai mươi lăm hắc kim tệ, làm cho Vọng Hải Điện quả thực rung động một phen, thật đúng là có người ngốc a. Chính là bởi vì Hải Đấu Môn tra không ra, cho nên mới nói một câu có thể, dùng để kích thích, tuyên dương không khí.

- Kiện vật phẩm đấu giá thứ ba, đan dược, Thanh Thần Băng Linh Đan, trung phẩm linh dược...

Đấu giá tiếp tục, từng kiện bảo bối được đưa đến đài đấu giá, thắp sáng không khí hội trường.

Những người tính tình hào sảng này dần dần quên mất chuyện Vu Điện, giẫm lên ghế, lôi cả búa, hô to kêu loạn, xắn tay áo liên tục gào thét, còn có người khoa trương trực tiếp đánh chiêng đánh trống, ầm ĩ đến không thể giải thích.

Tần Mệnh xem như đã có kiến thức, đây đâu phải là hội đấu giá, chợ cũng không náo nhiệt như vậy.

- Vật phẩm đấu giá thứ một trăm năm mươi lăm —— Bằng Cốt!

- Bốn kiện Bằng Cốt!

- Bằng Cốt đã được tôi luyện qua, có thể trực tiếp sử dụng!

Trưởng lão lấy ra bốn kiện Bằng Cốt, rót vào linh lực.

Trong phút chốc, tiếng kêu sắc bén vang vọng hội trường, kịch liệt chói tai, ẩn chứa hung uy nồng đậm, đè xuống tiếng tranh cãi ồn ào. Bốn đầu hư ảnh Kim Bằng từ bên trong bảo cốt dâng lên, vỗ cánh gào thét, uy phong lẫm liệt, quang ảnh màu vàng chiếu sáng hội trường, hai tròng mắt lóe ra hung quang, nhìn xuống toàn trường.

- Kim Bằng Bảo Cốt!

Tần Mệnh nhìn bốn khối bảo cốt, trong lòng rất không nỡ, nhưng vì khí linh Hoang Thần Tam Xoa Kích, hắn bất chấp tất cả!

Trong hội trường an tĩnh, đều bị hung uy của Kim Bằng trấn trụ, có người sợ hãi, có người kinh ngạc, có người tham lam, đều nhìn chằm chằm bốn đầu Kim Bằng bay lên trời.

Hội đấu giá tiến hành đến bây giờ, đây không thể nghi ngờ là bảo bối chói mắt nhất.

Mọi người trong khu khách quý cũng đều bị nâng cao hứng thú, phàm là người có chút nhãn lực, đều có thể nhìn ra bốn khối bảo cốt này trân quý.

Thanh âm trưởng lão Hải Đấu Môn hòa với linh lực truyền khắp mọi ngóc ngách trong toàn trường.

- Mỗi khối bảo cốt, giá ba trăm hắc kim tệ! Bốn khối bảo cốt, có thể bán đơn lẻ, cũng có thể bán toàn bộ.

- Giá khởi điểm ba trăm hắc kim tệ?

- Có cần phải đắt như vậy không?

- Náo loạn cái gì! Bảo bối trước đó, giá khởi điểm mới một trăm hắc kim tệ, ngươi này bưu quá nhanh.

- Thương hội nào đưa tới? Lừa bịp người a!

Dưới đây lại một lần nữa ồn ào, cái giá này đối với những người vừa mới lộ ra tham lam, không thua gì một chậu nước lạnh tạt vào mặt.

Ba trăm hắc kim tệ một khối bảo cốt?

Bốn khối không phải là một nghìn hai trăm hắc kim tệ sao?

Lại vẫn còn là giá ban đầu?

Ngay cả các vị khách trong khu khách quý cũng do dự, giá cả quả thật có chút đắt. Một lúc ném nhiều tiền như vậy, họ không dám tùy tiện quyết định, huống chi bây giờ mới đến món thứ một trăm năm mươi lăm, phía sau còn có rất nhiều bảo bối trân quý.

Đột nhiên ai đó hét lên:

- Nhìn kìa! Bốn bảo cốt này dường như có đặc điểm riêng, bằng ảnh trong chính giữa có kiếm ảnh, một con hai cánh sống động như thật, một con móng vuốt sắc bén lộ ra hung kình, một con giống như còn sống. Chẳng lẽ chúng lấy từ các vị trí khác nhau trên cơ thể Kim Bằng, đã bị rèn luyện thành vũ khí đặc thù? Bốn khối bảo cốt, có thể hình thành trận pháp hay không?

Người này là Tần Mệnh an bài, cố ý vào thời điểm thích hợp nói ra những lời rất có nhãn lực.

Qua hắn đề cập như vậy, những người khác cũng đều chú ý, trái tim vừa lạnh lại nóng lên.

Người này lại hô to:

- Rót thêm linh lực! Chúng ta hãy nhìn rõ ràng!

Trưởng lão đấu giá sốt ruột, không nói nhảm nhiều, rót linh lực vào, dung nhập vào bốn khối bảo cốt.

Bang bang!

Một hư ảnh Kim Bằng chợt tụ liễm, hóa thành trường kiếm màu vàng kim, vắt ngang trời cao, kim quang nồng đậm như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, kiếm khí sắc bén rung động không gian đài đấu giá.

Răng rắc!

Kim Bằng gào thét, vang vọng hội trường.

Một đầu Kim Bằng hóa thành móng vuốt sắc bén, hàn quang sâm sâm, khí tức sắc bén đập vào mặt. Một đầu Kim Bằng tụ thành hai cánh, giơ cao hướng lên trời, mũi cánh đối kích, giống như hai thanh đại đao màu vàng, khí thế bức người.

Bình Luận (0)
Comment