Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 765 - Chương 765 - Bảo Cốt (2)

Chương 765 - Bảo Cốt (2)
Chương 765 - Bảo Cốt (2)

Một đầu Kim Bằng còn lại phía dưới, nhìn xuống toàn trường, đôi mắt hung mãnh giống như hai vòng xoáy vàng, làm cho người ta không rét mà run.

Bốn khối bảo cốt tự động bay lên trời, phảng phất muốn hòa thành một thể.

Mọi người xung quanh đài đấu giá đều hít vào khí lạnh, trong mắt đầy kinh ngạc cùng tham lam.

Tất cả những người đặt câu hỏi về giá cả đều im lặng.

- Bắt đầu.

Tần Mệnh nhắc nhở Hồ Đại Hải.

Hồ Đại Hải kích động hô to:

- Ta muốn! Ta muốn nó! Đưa ta tất cả tao! Một ngàn ba trăm hắc kim tệ! Ta trực tiếp thêm một trăm hắc kim tệ! Đưa nó cho ta!

Tiếng kêu vừa kích động vừa lo lắng này phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, cũng khơi dậy hứng thú của rất nhiều người.

Trong phòng khách quý gần đó, có người cũng động lòng, kích thích đuổi theo hét lên:

- Một nghìn ba trăm năm mươi! Hắc kim tệ!

- Một nghìn bốn trăm hắc kim tệ!

Phòng bên cạnh hét lên.

- Ta ra một nghìn năm trăm!

Đây là Quách Hùng hô hào.

- Đều điên hết rồi sao? Lên từng chút thôi a, một nghìn năm trăm năm mươi!

Các phòng thượng hạng đều náo nhiệt, không ngừng hét giá, ồn tới ồn lui.

Tầng một và tầng hai mọi người đều nhếch miệng, đúng là có tiền ah, tăng giá năm mươi một trăm, đó là hắc kim tệ a, năm mươi hắc kim tệ là năm mươi ngàn kim tệ a!

Tầng hai có người đột nhiên cười nhạo:

- Mất mặt xấu hổ! Mấy chục mấy trăm hắc kim tệ đều luyến tiếc, đây là nhục nhã đối với bảo cốt!

Cách đó không xa cũng có người cười nhạo:

- Những phòng thương hội này thật sự không có chút quyết đoán! Bốn khối bảo cốt này nếu như lại rèn luyện, uy lực còn có thể tăng lên, mặc kệ sau này rơi vào trong tay ai, đều sẽ thực lực đại tăng. Tiền, không có có thể kiếm được, bảo bối có thể mong không thể cầu. Nếu như ta có một chút, đi liền trực tiếp ra một nghìn tám!

Bên cạnh có đồng bọn nói:

- Đồng ý! Nếu đã nguyện ý muốn, liền lấy ra chút quyết đoán tranh a, đập đập lấy lấy, tăng giá mấy chục mấy chục. Nếu như đầu Kim Bằng này còn có linh hồn, nhìn có người lấy chút hắc kim tệ này đến mua nó, còn không tức điên rồi sao?

Ba người này, là Tần Mệnh an bài!

Người tầng một tầng hai sợ thiên hạ không loạn, đều bắt đầu kêu gào theo, chúng ta không mua được, cũng không thể để cho các ngươi mua thoải mái.

Hồ Đại Hải ngay sau đó hô to:

- Bốn khối này, ta muốn! Một nghìn chín trăm hắc kim tệ, muốn thì lấy tiền, không có tiền thì đừng đặc biệt loạn.

Hồ Đại Hải thiếu chút nữa hô ra hai ngàn, nhưng dưới ý bảo của Tần Mệnh, áp đến một ngàn chín, cho những người khác chút cơ hội biểu hiện. Trực tiếp đến hai ngàn, sẽ dọa một một số người, vì vậy... Để lại không gian cho những người khác điền vào.

Quả nhiên, lời hắn vừa mới phát ra, trong phòng một thượng hạng không chút suy nghĩ, trực tiếp đi theo một câu:

- Hai ngàn! Hai ngàn hắc kim tệ!

Đã hai nghìn rồi à? Đặc sắc rồi! Hơn một ngàn người tập thể quay đầu, hướng về phía phòng Hồ Đại Hải, chờ mãnh nhân bên trong tiếp tục tăng giá. Đây chính là khoảnh khắc đặc sắc nhất trong buổi đấu giá hôm nay, bọn họ đều muốn xem bốn khối bảo cốt rốt cuộc có thể nâng đến giá cả gì.

Trong căn phòng vừa mới hô ra hai ngàn, người hô to kinh hãi toát mồ hôi lạnh. Hét lên, không nên kích động như vậy, hai ngàn mua bốn khúc xương?

Cũng may cái tên đối diện kia càng ngốc, chờ hắn tăng giá, ta liền không nâng tới, để cho những người khác chơi đi.

Nhưng...

Chờ một lát lại chờ thêm một lát, trong phòng đối diện vẫn chưa có động tĩnh.

Hàng ngàn người nhìn chằm chằm vào căn phòng của Hồ Đại Hải, còn người thì sao? Hét lên, tất cả đang chờ đợi a.

Trưởng lão cầm chùy cũng chờ lên giá, hô a, ta đều hăng hái rồi.

- Ừm...

Trong phòng Hồ Đại Hải nghẹn nửa ngày, nghẹn ra một câu ‘Ừm’, còn kéo dài âm.

Ừm đại gia ngươi, những người khác chờ không kịp. Ngươi ngược lại hét giá a, vừa rồi nóng bỏng đâu?

Người hô hai ngàn kia không bình tĩnh, thế nào, không kêu nữa?

- Bảo cốt tặng người có duyên, nếu vị bằng hữu kia muốn như vậy, ta vẫn là không tranh nữa.

Hồ Đại Hải ha ha một cười, ngồi xuống.

Không tranh giành?

Mọi người không nói gì, lại đồng loạt xoay chuyển sang phòng gọi hai ngàn.

- Hai ngàn lần một! Hai ngàn lần hai! Hai ngàn lần ba! Thỏa thuận, tiếp theo!

Trưởng lão liên tục hô ba tiếng, trực tiếp rơi chùy xuống.

- Bành...

Tiếng gõ vang vọng trong hội trường, rất nhiều người biểu lộ đặc sắc, sao lại cảm giác được cái tên kia là bị đùa bỡn? Bốn khối bảo cốt quả thật trân quý, nhưng hai ngàn hắc kim tệ? Hai trăm vạn kim tệ? Có chút khoa trương a.

Người gọi hai ngàn kia thẹn quá hóa giận, hắn tuy rằng không thiếu tiền, nhưng hai ngàn hắc kim tệ là cái khái niệm gì a, một năm thu nhập a, cứ như vậy không còn nữa?

- Nhìn chằm chằm vào căn phòng đó cho ta!

- Hai ngàn hắc kim tệ! Xinh đẹp! Tần Mệnh không kiềm chế được kích động, trước kia đối với tiền tài không có khái niệm, hôm nay mới hiểu được tiền thật sự là thứ tốt a.

- Ta nghe ra thanh âm, cái tên bị lừa kia là của Kim Hải Thương Hội, cũng chính là thương hội thường xuyên khi dễ chúng ta.

Hồ Đại Hải càng kích động, kiếm được đại tiện nghi, còn được xả giận.

Đám người Quách Hùng âm thầm lắc đầu, Tần Mệnh này nhìn rất đứng đắn, làm việc cũng đủ hố a.

Bốn khối bảo cốt kia nhiều nhất một ngàn năm trăm hắc kim tệ, thật sự bị đẩy lên hai ngàn!

Bình Luận (0)
Comment