Bắt đầu từ bốn khối bảo cốt, hội đấu giá dần dần tiến vào quy cách cao, động đậy giá khởi điểm chính là một trăm hắc kim tệ, hai trăm hắc kim tệ, ngẫu nhiên còn có thể lại thêm ba bốn trăm hắc kim tệ, làm cho người ngồi ở tầng một chỉ có thể nhìn mà không biết làm gì, người tầng hai trở thành chủ lực đấu giá, ngẫu nhiên sẽ hấp dẫn khu khách quý đấu giá.
Hồ Đại Hải, Quách Hùng, Tôn Minh, ba tổ người thay phiên nhau ra mặt quấy rối, kích thích người của khu khách quý tham gia đấu giá, tiêu hao tiền dự trữ của bọn họ.
Tầng một tầng hai cũng có người của Tần Mệnh an bài phụ trách điều động không khí, đều là người thông minh, rất biết khống chế thời cơ.
Hội đấu giá kéo dài từ giữa trưa đến khi trời tối, không khí trong hội trường chẳng những không có yếu bớt, ngược lại càng ngày càng kịch liệt. Trân phẩm bảo bối từng kiện từng kiện bưng ra, càng ngày càng trân quý, không ngừng nhấc lên từng tiếng kinh hô, dẫn tới ánh mắt nóng bỏng, tuy rằng rất nhiều người chỉ có thể nhìn một chút, nhưng được nhìn thấy cũng không tệ.
- Kiện đấu giá thứ hai trăm.
Cổ họng trưởng lão đấu giá đều khàn khàn, uống một ngụm nước lạnh, hắng giọng, xốc nắp hộp trước mặt lên:
- Bá Đao! Bách Trảm!
Một thanh cự đao nặng nề to lớn, hàn quang rạng rỡ, lộ ra bá uy chân thật mà mãnh liệt!
Đao dài ba thước, rộng nửa thước, dày hai ngón tay, phần cuối không phải là độ cong trơn nhẵn, mà là tạo hình đồng căn mà đứt đoạn, khí quyển bàng bạc.
Tạo hình chuôi đao càng khoa trương, giống như long hổ đang giao quấn hỗn đấu, lộ ra một cỗ ngông cuồng.
Đao lớn nằm trong hộp đá, giống như một vị tướng quân uy vũ, ngủ say trong quan tài đá.
Hộp đá vừa mới xốc lên, hội trường liền thành từng mảnh yên tĩnh, thế nhưng không hẹn mà cùng nhìn về phía hộp đá, giống như là bị hấp dẫn, lại giống như bị uy hiếp.
Hội trường đấu giá xa hoa, giống như đột nhiên biến thành quân doanh túc sát, phía dưới tất cả đều là binh vệ, kính sợ nhìn lên tướng quân trên đài cao.
Tần Mệnh đứng dậy, đứng đến cửa sổ, từ trên cao nhìn cự đao trong hộp đá.
Trái tim lại đập thình thịch, cả người nổi lên một luồng nhiệt khác thường.
Thu hút? Si mê?
Liếc mắt nhìn lại, Tần Mệnh bị hấp dẫn thật sâu.
Cỗ bá uy kia, phần nặng nề kia, đều xúc động Tần Mệnh thật sâu, giống như là gây ra cộng hưởng.
Một số người, thích nữ nhân, một số người, thích vũ khí.
Tần Mệnh đã có Đại Diễn Cổ Kiếm cùng Vĩnh Hằng Kiếm, lại có Hoang Thần Tam Xoa Kích, giống như là có được ba vị tuyệt thế mỹ nữ, đối với vũ khí khác đã không có hứng thú, nhưng giờ khắc này nhìn thấy bá đao, hắn đã động tâm, cũng mê luyến.
Trưởng lão đấu giá giới thiệu:
- Bá Đao, Bách Trảm! Nghe nói là có người phát hiện ở một một phần khu cấm địa tại Huyễn Linh Pháp Thiên, tình huống cụ thể không rõ, giá khởi điểm một ngàn năm trăm hắc kim tệ! Mỗi lần tăng giá, không được thấp hơn một trăm!
Hồ Đại Hải dưới ý bảo của Tần Mệnh mở miệng:
- Giới thiệu chi tiết.
- Không có giới thiệu chi tiết, thanh đao này rất không đơn giản, tin tưởng các ngươi có thể cảm thụ được.
- Chính là để cho chúng ta thử vận khí. Vạn nhất đồ có khí thế thì sao? Giá khởi điểm một nghìn năm trăm có phải hơi cao một chút không? Nếu thật sự là một món chí bảo, chủ nhân vì sao không lưu lại? Thiên tân vạn khổ chạy đến Huyễn Linh Pháp Thiên thám hiểm, không phải là vì tìm kiếm cơ duyên sao? Tại sao lại gửi đến Bán Nguyệt Đảo để bán?
Tần Mệnh nói chuyện, Hồ Đại Hải nói truyền ra phía ngoài, vang vọng ở trong hội trường yên lặng, mỗi người đều nghe được rõ ràng.
- Theo như ngươi nói, tất cả mọi người đạt được bảo bối đều phải lưu lại, ai còn đến đấu giá?
- Ngươi hiểu lầm ý của ta, một số bảo bối không cần phải hỏi lai lịch, nhưng một số bảo bối phải hỏi rõ ràng. Hội đấu giá hôm nay đã gần kết thúc, còn lại không đến hai mươi kiện, mỗi kiện đều rất trân quý, cũng sẽ vô cùng đắt tiền, chúng ta cần phải thận trọng. Ta không phải nhằm vào bảo đao này, là nhằm vào tất cả vật phẩm đấu giá phía sau. Sẽ xảy ra chuyện gì nếu có một số trường hợp đặc biệt trong đó? Ví dụ... Có nguyền rủa? Là hàng lậu? Hay bên trong có bí mật khác?
Các trưởng lão đấu giá phớt lờ hắn:
- Đấu giá bắt đầu!
Bầu không khí hội trường rất cổ quái, thế nhưng không ai chủ động kêu giá, đều đang quan sát, cân nhắc. Tuy rằng thanh âm nghi ngờ kia có chút hồ nháo, nhưng cẩn thận ngẫm lại, vẫn là có chút đạo lý như vậy, hơn nữa giá khởi điểm một ngàn năm trăm hắc kim tệ là giá cao nhất cho đến bây giờ, một lần tăng giá cộng thêm một trăm hắc kim tệ, làm cho rất nhiều thương hội ăn không tiêu.
Tựa như thanh âm nghi ngờ kia nói, lần hội đấu giá này đã gần kết thúc, đây là kiện thứ hai trăm, hơn nữa giá cả đã tăng tới một ngàn năm trăm hắc kim tệ, cái này ở các hội đấu giá khác, tuyệt đối là cấp bậc áp trục.
Chỉ còn lại mười chín kiện cuối cùng, muốn cái gì cũng phải suy nghĩ rõ ràng, dù sao tùy tiện một món cũng có thể móc sạch số tiền còn lại của bọn họ, phía sau sẽ không có chơi.
Sắc mặt trưởng lão đấu giá thay đổi, bắt đầu từ kiện thứ hai trăm đều là trân quý nhất, như thế nào vừa mới bắt đầu liền bị kẹt lại? Chuôi bá đao này là bọn họ lựa chọn kỹ càng, lấy ra chấn động toàn trường, cổ động khí thế, cho đấu giá phía sau thêm lửa. Cũng bởi vì mấy câu nói của tên hỗn đản kia, toàn bộ bị hủy?