Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 767 - Chương 767 - Hắc Giao Chiến Thuyền (1)

Chương 767 - Hắc Giao Chiến Thuyền (1)
Chương 767 - Hắc Giao Chiến Thuyền (1)

Người của tầng một tầng hai ôm vai xem kịch, loại cấp bậc này hoàn toàn không phải bọn họ có thể tham dự, giao cho người thương hội đấu giá đi.

Tần Mệnh nhẹ giọng nhắc nhở Hồ Đại Hải:

- Tỏ thái độ.

Hồ Đại Hải ho khan hai tiếng, hướng ra ngoài hô:

- Ta thật sự không phải hồ nháo, như vậy đi, ta thêm một trăm... Không, chuyện này trách ta, ta liền thêm ba trăm, thế nào? Một ngàn tám trăm hắc kim tệ.

Có người trong phòng khách quý đang muốn mở miệng theo giá, bị một câu ba trăm của hắn nghẹn lại. Ngươi thêm một trăm, ta thêm một trăm, điều này đã là khá nhiều, ngươi trực tiếp thêm ba trăm, ta thêm không phải là gần hai ngàn?

- Cũng đừng theo, tên hỗn đản này luôn quấy rối, lần này để cho hắn đập vào tay.

Trong phòng khách quý rất nhiều người bị Hồ Đại Hải lừa gạt qua lần, đang ôm hận trong lòng.

Một người không theo, hai người không theo, đa số đều không đi theo, những người còn lại nhìn tất cả mọi người cẩn thận, còn tưởng rằng bên trong thật sự có chuyện gì, kết quả cũng câm miệng.

Thương hội lấy ra bá đao này thật gấp gáp đến điên rồi, bọn họ vì đạt được Bá Đao trả giá rất lớn, hy sinh năm vị cường giả Địa Võ cảnh, mang theo tính mạng của hơn trăm người, nhưng lời này không thể nói ra trước mặt mọi người a, sở dĩ lấy ra bán đấu giá, cũng là vì lo lắng dẫn tới trả thù, nhưng lời này càng không thể nói ra.

Vốn tưởng rằng chỉ dựa vào khí thế bá đao là có thể khơi dậy không khí, giá trên trời bán ba ngàn hắc kim tệ cũng không cần nói, cũng không uổng công bọn họ tử thương nhiều người như vậy.

Nhưng...

Bị kẹt a?

Bị kẹt ở một nghìn tám trăm?

Trưởng lão phụ trách đấu giá rất muốn kích thích không khí, nhưng nghĩ đến sắp tới khí linh, sốt ruột đem cái kia bán đi, cho nên trực tiếp vỗ tay:

- Một ngàn tám trăm hắc kim tệ, thành giao!

- Xinh đẹp!

Tần Mệnh kích động vỗ tay, hít hơi thật sâu. Bá đao, Bách Trảm! Của ta!

- Xin chúc mừng! Xin chúc mừng! Hồ Đại Hải hạ thấp thanh âm, cũng không thể để cho người ta nghe được.

- Làm tốt lắm!

Tần Mệnh vỗ vai Hồ Đại Hải.

Hồ Đại Hải cười khổ:

- Ta chỉ là nghe chỉ huy, vẫn là Tần công tử ngươi lợi hại. Tâm tư này thật sự là... quá tuyệt rồi...

Hắn càng bội phục Tần Mệnh, từ lúc hội đấu giá bắt đầu đến bây giờ, đều là Tần Mệnh chỉ huy hắn, cũng đang dùng ám hiệu nhắc nhở bọn người Quách Hùng, toàn bộ quá trình đùa bỡn tâm lý, không ngừng đùa bỡn thủ đoạn, mơ hồ khống chế xu thế đấu giá. Hắn vốn tưởng rằng Tần Mệnh thiên phú cùng võ pháp lợi hại, không nghĩ tới đầu cũng dùng được.

- Là Hải Đấu Môn sốt ruột chấm dứt, người phụ trách đấu giá không phản kích không điều tiết, bằng không chúng ta sẽ không thoải mái như vậy.

Tần Mệnh vốn không muốn đấu giá, không nghĩ tới đụng phải một món bảo bối như vậy. Sau này đi lại hải vực, có thể thỉnh thoảng dùng đao, thỉnh thoảng dùng kiếm, thuận tiện che giấu thân phận.

- Mua cái này, tiền của chúng ta liền khẩn trương.

Bọn họ có không tới bốn ngàn hắc kim tệ, bán đấu giá bảo cốt kiếm được hai ngàn, mấy kiện bảo bối khác, bán hơn một ngàn một chút, nhưng hiện tại một lần liền ném một ngàn tám, còn lại hơn năm ngàn.

- Liền nhìn Tịch Diệt Linh Tháp!

Tần Mệnh đưa đến hội đấu giá một kiện bảo bối khác, chính là Tịch Diệt Linh Tháp! Vì để lấy được khí linh, Tần Mệnh xem như đã hạ vốn, thiếu chút nữa là bán máu rồi.

Có Bá Đao Bách Trảm nhắc nhở, mấy món đồ tiếp theo, mọi người đều rất tỉnh táo, thận trọng ra giá, cạnh tranh lý tính.

Người ở tầng một tầng hai không còn trực tiếp tham gia, cũng thỉnh thoảng gây rối một vài lần.

Trưởng lão đấu giá tuy rằng không hài lòng với không khí hiện trường, nhưng cũng không điều tiết dẫn dắt, từng kiện tiếp từng kiện đấu giá, tranh thủ nhanh đến cuối cùng.

- Vật phẩm thứ hai trăm mười hai, Hắc Giao chiến thuyền...

Bầu không khí hội trường chợt ngưng đọng, tất cả mọi người giống như bị định lại ngay tại chỗ, nhìn chằm chằm đài đấu giá.

Trưởng lão đấu giá ho nhẹ hai tiếng, nói tiếp:

- Hắc Giao chiến thuyền còn xót lại thuyền nhỏ, Vân Tước Hiệu!

- Ngươi đi luôn a! Ta còn tưởng rằng các ngươi đem chiến thuyền Hắc Giao biến mất tìm ra.

- Dọa ta nhảy dựng, nếu chiến thuyền Hắc Giao xuất hiện ở chỗ này, khu vực biển sâu còn không điên.

- Chiến thuyền Hắc Giao, tên đã lâu lắm rồi, nhớ năm đó cũng là tung hoành Nội Hải mọi việc đều thuận lợi, chủ nhân của nó lại càng hào hùng muốn hùng bá Nội Hải, đáng tiếc, bao nhiêu năm trôi qua, Hắc Giao chiến thuyền cùng chủ nhân của nó đều mai danh ẩn tích.

- Có người nói chiến thuyền Hắc Giao bị hủy, có người nói bị Luân Hồi hải vực bắt, có người nói chủ nhân của nó điều nó đi về phía Cổ Hải xa xôi.

- Một đại truyền kỳ a, cứ như vậy biến mất.

- Rất nhiều người muốn có được chiến thuyền Hắc Giao, nhưng tìm khắp Cổ Hải cũng không tìm được tung tích của nó. Cũng có người nói a, chiến thuyền Hắc Giao lâm vào U Linh Hải Vực, rốt cuộc cũng không ra được.

Bầu không khí hội trường đấu giá lần thứ hai được điều động, mọi người nghị luận sôi nổi, đều mang theo chút cảm khái.

- Hắc Giao chiến thuyền là cái gì?

Tần Mệnh hỏi Hồ Đại Hải.

Hồ Đại Hải lắc đầu, hắn đến hải vực chưa tới một năm, biết còn ít đồ.

Một vị thị vệ đi cùng bọn họ nói:

- Tần thành chủ, ta nghe nói qua.

- Nói một chút.

Bình Luận (0)
Comment