- Thỏa thuận? Sao lại thành giao rồi?
- Hắn lấy đâu ra chín ngàn hắc kim tệ?
- Hải Đấu Môn các ngươi nợ người ta bao nhiêu tiền cá?
- Nói rõ ràng a, hắn lấy đâu ra chín ngàn hắc kim tệ, có phải Vạn Bảo Thương Hội không muốn bán nữa, tìm một tên như vậy đến lừa gạt người khác?
- Chính là vậy a! Nãi nãi ngươi làm đậu đường, dỗ dành cháu trai sao?
Phía dưới ồn ào nghiêng trời, trong khu khách quý cũng đang náo loạn, những người ra giá đến bảy ngàn tám ngàn đều là thật lòng muốn bắt được, mắt thấy vịt đến miệng liền bay rồi, còn bay không rõ ràng như vậy, ai có thể chịu được.
Trưởng lão đấu giá không thể không giải thích:
- Chín ngàn hắc kim tệ sẽ đúng giờ chuyển vào Vạn Bảo Thương Hội, sẽ không thiếu một tệ! Chúng ta có thể tạm thời lập chứng từ trước, chứng từ liền đại biểu cho chín ngàn hắc kim tệ, Vạn Bảo Thương Hội có thể đợi lát nữa đến Hải Đấu Môn lấy, cũng có thể trực tiếp lấy chín ngàn hắc kim tệ dùng, kế tiếp đấu giá ba kiện trọng bảo.
Trong lúc nói chuyện, hắn viết xong giấy tờ, giơ lên trong tay, đặt lên bàn.
Vẫn có người không phục, nghiêm trọng hoài nghi bên trong có mèo vờn chuột!
Một lão già bán hải sản đã lấy đi Tịch Diệt Linh Tháp trị giá chín nghìn hắc kim tệ? Ai lại sẽ tin điều đó.
Tầng một tầng hai có người lẩm bẩm:
- Sau khi giải tán cướp hắn ta!
Tần Mệnh lúc đầu còn chưa yên tâm, nhưng trưởng lão đấu giá đều viết chữ trước mặt mọi người, chín ngàn hắc kim tệ đã có hiệu lực, chẳng khác nào trong tay hắn có gần một vạn ba ngàn hắc kim tệ, đối với khí linh đấu giá kế tiếp là bắt buộc phải có.
Hậu trường!
- Môn chủ, vì sao?
Các trưởng lão Hải Đấu Môn nóng mắt, chín ngàn hắc kim tệ a, không rõ ràng ném đi? Đau thịt! Đau tim!
- Ta nợ hắn.
Nợ hắn? Ngài mua cá của hắn rồi? Các trưởng lão thiếu chút nữa thốt ra.
- Môn chủ, hắn là một người bán cá, lấy Tịch Diệt Linh Tháp làm gì? Đóng gói cá. Hơn nữa, hắn cũng không giữ được a, ra ngoài không giữ được để cho người ta cướp?
- Hắn không giữ được, không ai có thể bảo vệ được. Không cần phải xen vào nữa, coi như ta đã tống hắn đi rồi.
Môn chủ thái độ rất kiên quyết.
Các trưởng lão trao đổi ánh mắt, vô lực lắc đầu.
Lâm Vân Hàn cách vách bắt đầu lo lắng:
- Vạn Bảo Thương Hội có chín ngàn hắc kim tệ, có tư cách đấu giá trọng bảo kế tiếp, bọn họ có thể cùng chúng ta cướp đoạt khí linh hay không?
- Mặc kệ là ai ở hội đấu giá lấy được khí linh, cuối cùng đều là của ta! Ngươi có thể rời đi trước, liên hệ với Táng Hoa Thuyền, sẵn sàng.
Vu Chủ khẽ vén tấm màn, nhìn lão đầu trong góc kia, càng nhìn càng cảm thấy kỳ quái, người thường? Không giống!
- Hiểu!
Lâm Vân Hàn kích động, không hổ là Vu Chủ. Thời điểm nên cẩn thận rất cẩn thận, cẩn thận không có tác dụng liền trực tiếp buông tay mà làm!
- Ngươi không hiểu! Không đến vạn bất đắc dĩ, không được bại lộ thân phận, ta là bảo ngươi thông báo cho Táng Hoa Thuyền chờ lệnh, không phải để cho Táng Hoa Thuyền hàng lâm Bán Nguyệt Đảo.
Vu Chủ không thể không cẩn thận, nếu không thật sự náo loạn, để cho người ta biết thân phận của nàng, cũng sẽ bại lộ tình huống khí linh. Đến lúc đó cho dù chiếm được khí linh, cũng không giữ được bao lâu.
Lâm Vân Hàn như hiểu không hiểu, khom người rời đi.
- Ba kiện tiếp theo, hai kiện là trọng bảo Hải Đấu môn trân quý, một là được người khác ủy thác.
- Kiện trọng bảo thứ nhất, võ pháp Địa Cấp thượng phẩm, Tà Ảnh Kiếm Pháp! Võ pháp truyền thừa kẻ săn giết truyền kỳ hải vực - Hoàng Tuyền, mặt trên không chỉ có giải thích chi tiết kiếm pháp, còn có kinh nghiệm đi lại hải vực của hắn.
- Hoàng Tuyền đã chết năm mươi năm, nhưng mãi đến mấy năm gần đây, Tà Ảnh Kiếm Pháp này mới tái hiện trên đời. Hải Đấu Môn chúng ta nguyện ý bán ra, đem nó giao cho hải vực, cũng chờ mong hải vực có thể sinh ra Hoàng Tuyền thứ hai.
Địa Cấp thượng phẩm võ pháp!
Tà Ảnh Kiếm Pháp!
Huyền thoại săn giết Hoàng Tuyền!
Ba từ ngữ đi ra, trực tiếp kích nổ hội trường đấu giá, mọi người kích động cả người phát sốt.
Không có thất vọng!
Giá khởi điểm năm ngàn hắc kim tệ? Đáng giá quá!
- Hoàng Tuyền, tuyệt đối được xưng là nhân vật truyền kỳ trong Hải Vực Săn Sát Giả, sáng tạo ra vô số kỳ tích, đã làm rất nhiều sự kiện kinh thế hãi tục, tà tính, ngoan cường, sát phạt quả quyết, không ai nhớ rõ tên thật của hắn, chỉ biết danh hiệu của hắn là Hoàng Tuyền. Tà Ảnh kiếm pháp của hắn càng làm cho rất nhiều tổ chức tông môn nghe được mà mất mật, ngay cả hải vực cũng sợ hãi.
Đáng tiếc, Hoàng Tuyền mất sớm, thời điểm huy hoàng nhất ba mươi mấy tuổi ngoài ý muốn. Kiếm pháp và võ pháp của hắn đều mất tích sau đó, năm mươi năm qua chưa từng xuất hiện.
Không nghĩ tới Hải Đấu Môn lại tìm được, hơn nữa còn lấy ra công khai bán ra. Có thể tưởng tượng được, chờ tin tức truyền ra hải vực, nhất định sẽ nhấc lên rất nhiều sóng gió. Quan trọng nhất là, phía trên lại còn có kinh nghiệm du ngoạn hải vực của Hoàng Tuyền, cái này càng trân quý.