Người ở tầng một tầng hai đều ngẩn người, giống như bị đồ vật bên trong hấp dẫn thật sâu.
Đùng!
Trưởng lão đấu giá đóng hộp gấm lại, che lại Thủy Tinh Cầu, áp chế lam quang bên trong.
Mấy ngàn người chớp chớp mắt, đều có chút mê mang, vừa rồi hình như thất thần?
- Bảy ngàn hắc kim tệ!
Thanh âm lầu ba không ngừng vang lên, đa số là đang thăm dò, Vu Điện rốt cuộc có ở đây hay không? Nếu thực sự vắng mặt, ta sẽ lấy nó.
- Tám Ngàn! Cuối cùng có người vung tiền, từ bảy ngàn lên tám ngàn.
- Tám ngàn năm trăm hắc kim tệ! Có người biểu tình ngưng trọng, sờ cằm, thận trọng hạ giá.
Sau khi mức giá này được đưa ra, khu vực khách quý im lặng trong một thời gian dài.
Lại ra giá sẽ tới gần cửa ải vạn tệ, vượt qua phạm vi chịu được của đa số người.
Lần hội đấu giá này tổ chức vội vàng, rất nhiều thương hội cũng không có đủ vốn. Có thể hô ra giá trên sáu ngàn, hơn phân nửa là bao gồm cả bộ phận bảo bối vừa mới bán đấu giá ra kiếm được kia.
Đang lúc có người đoán chừng có nên nhấc tới chín ngàn hay không, Hồ Đại Hải hét ra giá một vạn.
Rất nhiều người kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía khu khách quý, người này rốt cuộc là ai? Hình như đã tiêu bốn năm ngàn hắc kim tệ rồi, lại tới một vạn?
- Một vạn lần một, một vạn lần hai, còn có giá cao hơn sao?
Trưởng lão đấu giá nhịn không được muốn rơi búa xuống, trong lòng hắn khẩn trương lại kích động, rốt cục cũng sắp đem tai tinh này bán đi.
- Một vạn một ngàn!
Vu Chủ cuối cùng đã lên tiếng.
Tần Mệnh lại thay đổi sắc mặt, nhìn chằm chằm vào vách tường, thanh âm này rất quen thuộc, chẳng lẽ là nữ tử Vu Điện kia?
Nàng ở ngay bên cạnh ta sao?
Nàng thật sự là tới vì khí linh?
Vu Chủ lặng lẽ nhìn vào vách tường, vài cánh hoa lặng lẽ bay lên. Đối diện sẽ là ai? Là tới vì khí linh, hay là tiền đại khí thô?
- Tần...
Hồ Đại Hải đang muốn mở miệng, bị Tần Mệnh giơ tay ngăn lại.
Tần Mệnh cau mày, nhìn chằm chằm tường chậm rãi lui về phía sau.
Một vạn một nghìn!
Lại phá kỷ lục!
Lại còn là giọng nói của một nữ tử.
Mọi người tự hỏi làm thế nào nàng có thể ư góp được hơn một vạn trong năm ngày?
Giống như từ đầu đến cuối đều không thấy nơi đó phát ra thanh âm, chẳng lẽ chính là đang chờ tinh cầu cuối cùng?
Trong các phòng khác, còn có hai bên thương hội có hơn vạn hắc kim tệ, nhưng rốt cuộc có đáng giá để tiếp tục cạnh tranh hay không? Tuy rằng quả thật có thể là bảo bối, nhưng không biết vì sao, luôn cảm thấy trong lòng không yên tâm.
- Lợi hại a, ta không theo, ai có tiền người đó theo?
Hồ Đại Hải dưới sự bày mưu tính kế của Tần Mệnh, cố ý bất đắc dĩ hô lên.
Trong phòng không xa, Quách Hùng nhận được ám hiệu này, do Mộng Trúc lên tiếng, cố ý biểu hiện rất lạnh lùng:
- Một vạn một ngàn một trăm, hắc kim tệ.
Phốc xuy! Có người cười ra, đây là cố ý, đây nhất định là cố ý.
Chẳng qua, mãnh nhân này từ đâu xuất hiện a, trong tay thật sự cất hơn vạn hắc kim tệ?
Những người trong các phòng khác im lặng, chúng ta không theo, ngươi tự chơi đi.
Vu Chủ nhìn vào vách tường, cánh hoa đang muốn vẫy ra bỗng dừng lại.
Chẳng lẽ đoán sai?
- Một vạn một ngàn một trăm hắc kim tệ, lần một, lần hai... Có ai khác trả giá cao hơn không?
Trưởng lão đấu giá giơ búa gỗ lên, chờ tăng giá.
Vu Chủ lẳng lặng đứng rất một một lát, ngọc chỉ nhẹ, rút cánh hoa.
- Còn có người ra giá cao hơn không?
Trưởng lão đấu giá cuối cùng quát hỏi.
Vu Chủ cuối cùng nhìn vào vách tường, im lặng không nói.
Tần Mệnh nhìn chằm chằm vách tường, ngưng thần chờ đợi.
Trong các phòng khác, tất cả các phòng sau khi chần chừ, cuối cùng đã từ bỏ.
- Một vạn một ngàn một trăm hắc kim tệ, lần thứ ba.
- Đùng!
- Thỏa thuận!
Thanh âm trưởng lão đấu giá nâng cao, trùng trùng điệp điệp rơi búa xuống, tuyên bố lần hội đấu giá này chính thức chấm dứt.
Hậu trường, môn chủ Hải Đấu Môn môn cùng các trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, không thấy dấu hiệu Vu Điện ra tay, hẳn là không tới, hoặc là không xác định đó là khí linh.
Trưởng lão đấu giá cao giọng hô:
- Tất cả các giao dịch sẽ được giao dịch ở phía sau, vật phẩm phía trước, mười kiện là một nhóm, hai mươi miếng phía sau, một kiện là một nhóm, thay phiên giao hắc kim tệ.
Tần Mệnh hạ thấp giọng, trịnh trọng nhắc nhở:
- Vạn Bảo Thương Hội phải dốc toàn lực xóa bỏ chuyện này, càng không nên liên lụy tới ta.
- Thật sự không cần ta làm gì?
Hồ Đại Hải trong lòng khẩn trương, thật sợ Tần Mệnh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
- Ta có thể ứng phó.
Người trong hội trường lục tục rời đi, chen chúc hỗn loạn, ầm ĩ ầm ĩ, người chụp được vật phẩm lục tục đến hậu trường giao tiền, nhận bảo bối.
Một canh giờ sau, Tần Mệnh mang theo Vân Tước Hiệu cùng Bá Đao Bách Trảm, biến mất trong bóng tối.
Bốn người Quách Hùng cầm khí linh, rời khỏi hội đấu giá.
- Nhìn chằm chằm bọn họ, xem rốt cuộc là ai.