Bành!!
Móng vuốt màu trắng rơi xuống, xé rách y phục của hắn, không thể đả thương, nhưng mặt đất nhất thời nổ tung, xuất hiện một cái hố sâu đáng sợ, gập ghềnh còn trải rộng vết nứt.
Mẫu thân ta ơi!
Bùi Phụng hốt hoảng chạy trốn, bị kinh hãi mồ hôi lạnh.
Bạch Hổ cường thế, hung mãnh công kích, không ngừng gào thét, liên tục đánh đến, cuồng bạo quét ngang, đuổi theo Bùi Phụng giết vào đám người. Thể chất Bạch Hổ vô cùng cường tráng, đao thương khó vào, ngay cả đuôi hổ cũng là vũ khí, một thiếu niên né tránh không kịp, trực tiếp bị đuôi hổ chặn ngang quét đứt, nửa người trên còn nửa người dưới còn, ở giữa đã không còn!
Loại cuồng mãnh này, làm cho tất cả mọi người ở đây hít vào khí lạnh, loạn thành một mảnh, chạy trốn khắp nơi.
- Rống!!
Bạch Hổ thét dài, tiếng rống nhấc lên cuồng phong, giờ khắc này nó lại đạp gió mà đi, cách mặt đất ba năm thước, đuổi kịp Bùi Phụng tránh né.
- Súc sinh! Quản ngươi là Bạch Hổ hay Hắc Hổ, lão tử hôm nay muốn ăn ngươi.
Bùi Phụng nổi giận, đường đường là thiếu môn chủ Phong Lôi Môn ta, lại bị một con hổ yêu đuổi theo liên tục bò, chật vật chạy trốn, lại còn là trước mặt đệ tử tông môn khác.
Không thể nhịn, không thể tha thứ!
Bùi Phụng ngồi xổm tại chỗ, cả người sôi trào lên sóng khí màu đen, mãnh liệt dâng lên, giống như lửa thiêu đốt.
- Ông ông ông!
Một chiếc chuông lớn màu đen giống như từ trong lò luyện sinh ra, xuất hiện bên trong khí lãng màu đen, ầm ầm âm bao phủ Bùi Phụng, thủ hộ toàn diện.
Trong ngoài đều là hắc khí lượn lờ, mãnh liệt lao nhanh, tràng diện kinh người.
Bạch Hổ giết tới, nhấc móng vuốt đánh về phía chuông đen. Giờ khắc này, Bạch Hổ cả người bạch quang nóng rực, lợi trảo giống như bành trướng gấp mấy lần, khí thế dọa người. Đây là bí kỹ truyền thừa, lực lượng bạo kích mạnh hơn bình thường gấp mười lần!
- Đến đây, súc sinh!
Bùi Phụng tự tin, gào thét điên cuồng.
Oanh, Bạch Hổ vỗ lợi trảo vào trên chuông lớn màu đen, phát ra một tiếng động trời thật lớn, thanh âm truyền đến mấy chục dặm, mặt đất dưới nó nhanh chóng nứt ra, cự thạch bay lên, bụi đất giống như thủy triều mãnh liệt lao về phía trước.
Giống như cả núi rừng đều run rẩy.
Những nam nữ còn lại vừa lui lại lui, cả kinh đến miệng cũng mở ra.
Bọn họ tuy rằng cười nhạo Bùi Phụng, nhưng rất rõ ràng thực lực của Bùi Phụng, Địa Võ Cảnh nhất trọng thiên hàng thật giá thật, lại bị đầu hổ yêu đánh chật vật chạy trốn, bị ép vận dụng võ pháp thủ hộ mạnh nhất Phong Lôi Môn bọn họ. Mấu chốt là, khí tức đầu Hổ Yêu này cũng không phải Địa Võ Cảnh a.
Bạch Hổ bị chuông đen đẩy lui, sau khi rơi xuống đất chân phải khẽ run rẩy, chảy ra máu tươi.
Nhưng...
Rắc rắc, rắc rắc, tiếng vỡ giòn tan liên tiếp vang lên, vang vọng trong sương mù cùng bụi bặm.
Biểu tình ngông cuồng của Bùi Phụng cứng đờ trên mặt, không thể tưởng tượng nổi nhìn chiếc chuông lớn màu đen, vỡ vụn? Từng vết nứt đang lan rộng. Hắn không thể tin được vào mắt của mình, có thể nói là phòng ngự vô địch cùng cấp, bị hổ yêu cảnh giới không bằng ta phá vỡ?
- Bắt lấy nó!! Nó thật sự có huyết mạch Bạch Hổ!
Bùi Phụng giật mình tỉnh giấc.
- Ngao rống!
Bạch Hổ gầm thét, sóng âm hữu hình hữu chất, còn có khí tức sát phạt vô tận, như sóng thần mênh mông phô thiên cái địa, tựa như sóng lớn vỗ bờ.
Trong phạm vi mấy trăm thước, mặt đất vỡ vụn, bị xốc lên ngút trời, cuồng loạn va chạm, tất cả cây cối nhổ rễ, nát bấy ở giữa không trung, có bảy vị nam nữ bất ngờ không kịp đề phòng, bị chấn nát tại chỗ, mưa máu tung bay, còn lại thống khổ ai kêu, ôm đầu lảo đảo lui về phía sau.
Răng rắc!
Chuông lớn màu đen của Bùi Phụng vỡ vụn ngay tại chỗ, nổ thành sóng khí màu đen, bị vô tình thổi tan. Bùi Phụng ngược miệng phun máu, quay cuồng bay ra ngoài.
Bạch Hổ đập mạnh xuống mặt đất, không đợi sóng âm tản hết, liền nhào về phía Bùi Phụng.
Thẳng tiến không lùi, sát phạt ngập trời.
Bùi Phụng đang lắc đầu đứng lên, bỗng nhiên giật mình cảm thấy trận nguy hiểm, không chút suy nghĩ, cuống quít vung ra một đạo Phong Lôi Phù.
Đây là bí thuật độc môn của Phong Lôi Môn, càng là một vũ khí, giống như là luyện vũ khí luyện đan dược, đem Phong Lôi Lực trong thiên địa ngưng tụ vào trong huyền thiết đặc biệt, thời khắc nguy cấp, có thể phóng thích kích hoạt, có thể nở ra lực lượng phong lôi với uy lực tuyệt luân.
Đây là hắn dùng để bảo mệnh, thời khắc mấu chốt mới sử dụng.
Bùi Phụng há mồm phun máu, nhuộm đỏ phong lôi phù, cũng kích hoạt năng lượng áp chế bên trong.
Ầm ầm bạo vang, đinh tai nhức óc, quanh quẩn núi rừng hỗn loạn.
Một mảnh cường quang nở rộ, chiếu sáng sương bụi, vô số lôi điện cùng phong nhận phun ra phía trước, giống như đột nhiên mở ra không gian thần bí, bên trong sấm chớp cuồng bạo, cuồng phong gào thét, đập vào mặt, cảnh tượng tai nạn trong nháy mắt bao phủ Bạch Hổ.
Bạch Hổ tuy mạnh, nhưng chung quy cảnh giới có hạn, bị vô tình đánh lui.