Nếu như cho các nàng thêm vài ngày nữa, có thể suy nghĩ kỹ càng, tra ra hung thủ, nhưng từ hôm qua đến bây giờ mới một ngày một đêm, thời gian quá ngắn.
- Chúng ta mất tích mười bốn người.
Một vu nữ sợ hãi lên tiếng, đội ngũ năm mươi người của họ đã tập hợp lại. Nhưng ngoại trừ Lâm Vân Hàn và Tử U ra, còn có mười bốn người tìm không thấy. Không có gì ngoài ý muốn, hẳn là cũng chết trên đảo.
- Lâm Vân Hàn trước khi mất tích đã nói gì?
- Hắn hình như biết mục tiêu là ai, còn phái người đi mời Y Tuyết Nhi sư tỷ.
- Có nói qua thân phận mục tiêu không?
- Hắn dường như không quá chắc chắn, vì vậy...
Các vu nữ cúi đầu.
Y Tuyết Nhi nói:
- Sư tôn, mục tiêu giết người lại tống đầu, rõ ràng chính là đang khiêu khích, là đang cười nhạo chúng ta. Ta đoán, hắn đã không còn ở Lưu Ly đảo nữa.
Ánh mắt Thủy Mi lóe lên:
- Hắn có thể vẫn còn ở đây. Hắn giết người lại tặng đầu người. Có thể là Lâm Vân Hàn đoán đúng thân phận của hắn, nhưng hắn không xác định những người khác của chúng ta có phải cũng biết hay không. Hắn sẽ ở đây chờ đợi, phục kích, xác minh!
- Sư tôn nói phải.
- Phân ra hai người, dẫn Táng Hoa Thuyền tới gần Lưu Ly đảo. Những người khác toàn bộ lên đảo, phóng thích cánh hoa phân tán tìm kiếm, một khi gặp phải phục kích, lập tức phóng thích cánh hoa.
Thủy Mi hạ lệnh, nâng cánh hoa đạp không mà lên, đi về phía Lưu Ly đảo.
Hai vị vu nữ Địa Võ Cảnh cao giai điều thuyền rời đi, vọt vào hải triều mênh mông.
Các vu nữ còn lại toàn bộ điều khiển thuyền cập bến, bắt đầu từ bến tàu, phân tán quét sạch. Các nàng đề phòng cao độ, đã làm xong chuẩn bị chịu chết. Đối phương ngay cả Tử U cũng có thể chém giết, thực lực có thể tưởng tượng được, cho nên nếu như gặp phải phục kích, việc đầu tiên các nàng không phải là phản kích hay chạy trốn, mà là phải phóng thích cánh hoa, nhắc nhở những người khác.
Không lâu sau, Lưu Ly Đảo chấn động.
- Quỷ tướng Vu Điện - Thủy Mi dẫn ba trăm vu nữ lên đảo.
- Mười năm qua, Vu Điện lần đầu tiên đại quy mô hàng lâm Lưu Ly đảo.
- Ba trăm vu nữ, toàn bộ nâng đỡ Hoa Linh, đó là biểu tượng của Táng Hoa Vu Chủ.
- To gan suy đoán, quỷ tướng chỉ là tiên phong, Vu Chủ sẽ đích thân đến Lưu Ly đảo.
- Vu Điện muốn làm gì? Xâm chiếm đảo Lưu Ly?
- Tông môn nào trêu chọc Vu Điện sao??
Bất luận là người bình thường, hay là đội ngũ dong binh, đoàn thể kẻ săn giết, đều bị tin tức bất thình liệt này làm cho kinh hãi, Vu Điện hàng lâm quy mô lớn như thế, khẳng định phải có hành động trọng đại, không chừng sẽ có một trận đại chiến.
Các tổ chức thế lực Lưu Ly Đảo lần lượt nhận được tin tức, đều sợ không nhẹ. Một quỷ tướng Thủy Mi đủ để quét ngang Lưu Ly Đảo, mang đến ba trăm vu nữ thì phải làm cái gì? Đồ sát sao?
Tên nào không biết sống chết trêu chọc đám sát tinh này!
Nữ Nhi Các!
- Tiểu ca ca, Vân nhi không hấp dẫn như vậy sao? Ngươi đều lười nhìn người ta một cái?
Vân nhi đi vào phòng, phong tình vạn chủng, lại có chút u oán, đôi mắt to ngập nước điềm đạm đáng thương nhìn Tần Mệnh ngồi xếp bằng trước mặt.
Tựa như oán hận, quá mê người.
- Có việc gì??
Tần Mệnh nhàn nhạt trả lời.
- Không có việc gì người ta không thể đến ngồi một chút sao?
Vân nhi da thịt mềm mại trắng nõn, trắng đến chói mắt, mềm mại đến mê người, hết lần này tới lần khác lại xinh đẹp động lòng người, thật sự là vưu vật hiếm có. Mặc dù ở Nữ Nhi Các mỹ nữ như mây này, nhưng tư sắc xinh đẹp của nàng, cùng với khí chất quyến rũ, da thịt trắng nõn, cũng có thể làm cho người ta nhìn qua khó quên, bao nhiêu nam tử đều hận không thể bỏ hào phóng vạn kim mua nàng đêm đêm vui vẻ.
Cửu Ngục Vương đang hưởng thụ sự níu kéo của hai vị nữ tử, nằm sấp lười biếng nói:
- Nghe ca ca khuyên một câu, đừng cố kềm chế, mở một phòng hưởng thụ, ở hải vực quá nguy hiểm, không chỉ phải học cách sinh tồn như thế nào, còn phải học cách thả lỏng. Vân nhi này dù thường xuyên tiếp khách, nhưng vẫn là một thân xử nữ, có thể bắt được nàng hay không, phải xem bản lĩnh của ngươi.
Vân Nhi thiên kiều bá mị chớp chớp mắt, mê hoặc đến trêu người.
Tần Mệnh lắc đầu, tiếp tục điều dưỡng tu luyện. Hắn đã cấm sắc, Yêu Nhi cùng Nguyệt Tình đều nhắc nhở hắn, không thể trêu chọc nữ tử nữa, càng phải học cách cự tuyệt. Tần Mệnh không rõ ràng mức độ bên trong, cũng không có tâm tư phỏng đoán những thứ này, dứt khoát đụng phải nữ tử đều phải bảo trì khoảng cách. Huống chi, trực giác nói cho hắn biết, nữ hài tử này không đơn giản.
Cửu Ngục Vương cười khẽ:
- Thôi. Tiểu đệ này của ta đã có thê tử, có ba người.
- A?
Vân Nhi đánh giá Tần Mệnh, cười nói:
- Tiểu ca ca mới mười chín tuổi, liền có ba thiếu nữ xinh đẹp rồi? Nhất định là thiên hương quốc sắc, chim sa cá lặn đi, khó trách chướng mắt những nữ tử phong trần chúng ta này.
- Làm sao ngươi biết ta mười chín tuổi?