Vân nhi lui ra ngoài mười thước, cười nói:
- Bùi môn chủ, gia gia chúng ta đang nằm sấp ở đó. Đánh đi... Ngài yên tâm, cho dù phá Nữ Nhi Các này, các chủ cũng sẽ không trách ngài.
Bùi Thu Minh nhướng mày, ngược lại đột nhiên cảnh giác, tuy rằng tính tình nóng nảy nhưng không phải kẻ ngốc. Nữ tử này luôn miệng gọi gia, chẳng lẽ người này thật sự là người của Nữ Nhi Các? Hơn nữa trong giọng nói giúp đỡ, rõ ràng là ăn chắc hắn!
- Bùi môn chủ, nếu như ngài không dám, có thể mời tông chủ Kim Dương tông cùng đi, hai người cùng lên.
Vân nhi tiếp tục kích thích, thật đúng là ước gì bọn họ đánh nhau. Thánh Võ cấp chiến đấu, khẳng định đặc sắc tuyệt luân, oanh động toàn đảo, đến lúc đó để cho người của Lưu Ly Đảo tận mắt nhìn thấy, nam tử của các chủ Nữ Nhi Các là anh hùng bực nào.
Tần Mệnh bất đắc dĩ, nữ tử này chỉ sợ thiên hạ không loạn a.
Cửu Ngục Vương nằm sấp một lát, chậm rãi đứng dậy, hướng Tần Mệnh nói:
- Tới đây.
Tần Mệnh trong lòng khẽ động, khiêng bá đao, nhìn ra bên ngoài.
- Tới đủ nhanh.
- Cái gì tới?
Bùi Thu Minh kỳ quái, vừa cảnh giác lại tức giận, nhưng chỉ chốc lát sau, hắn lại buồn bực, hai người này hình như căn bản không để hắn vào mắt, người ta không có ý phản ứng với ngươi a. Hắn dùng sức nắm chặt nắm tay, thanh âm răn rắc trong trẻo chói tai, vang lên ở trong phòng, nhưng mà... Tần Mệnh không để ý tới, Cửu Ngục Vương càng không để ý tới.
Vân nhi đều kỳ quái, cái gì đến? Họ có vẻ lo lắng.
Đang lúc Bùi Thu Minh nhịn không được muốn vung quyền, một cánh hoa xuyên qua tường, giống như trường mâu bạo kích bay vào, mang theo bụi mù.
Cánh hoa tươi đẹp ướt át, nở rộ huyết mang, vắt ngang giữa không trung, tập trung vào Tần Mệnh.
Bùi Thu Minh kinh ngạc, cái gì đây? Khí tức thật mạnh mẽ.
Bành! Bành! Bành!
Ba cánh hoa bạo kích, xuyên qua bức tường thật dày, xông vào phòng, huyết khí bắt đầu nồng đậm, lộ ra cảm giác áp bách kinh người.
Lại sau đó...
Rầm rầm loạn hưởng, mấy chục đến hơn trăm cánh hoa liên tiếp lao đến, từ bốn phương tám hướng xông vào Nữ Nhi Các, một đường bắn thẳng, phá hủy từng mảnh Lương Đống cùng sương phòng, tề tụ trong phòng Tần Mệnh.
Hơn trăm vu nữ tề tụ ở bên ngoài Nữ Nhi Các, hồng y như máu, sát khí như thủy triều, ánh mắt các nàng xán lạn, hàn tinh lấp lóe, nhìn vị trí bị cánh hoa mãnh liệt tấn công.
Tìm được rồi? Đuổi theo năm ngày năm đêm, cuối cùng cũng chặn được ngươi!
Quỷ tướng Thủy Mi đang ở trên đảo, Táng Hoa Thuyền sắp tới, lần này, ngươi chắp cánh cũng khó bay!
Xung quanh Nữ Nhi Các đã oanh động, hơn ngàn vạn người từ bốn phương tám hướng chạy tới, phân tán ở đỉnh kiến trúc phụ cận, kinh dị lại khẩn trương, nhìn tòa nhà Hoa Sen xa hoa hào hùng của Nữ Nhi Các, cũng nhìn các vu nữ Vu Điện đằng đằng sát khí.
- Vu Điện đại quy mô lên đảo là bởi vì Nữ Nhi Các?
- Nữ Nhi Các làm chuyện gì chọc giận Vu Điện?
- Ta liền nói rồi, quỷ tướng đích thân đến, khẳng định phải có đại sự phát sinh.
- Nữ Nhi Các, Táng Hoa điện, nữ tử tội gì làm khó nữ tử a.
-Ta còn tưởng rằng đám người điên Phong Lôi Môn chọc giận Vu Điện, làm sao có thể là Nữ Nhi Các? Chẳng lẽ từ nay về sau, Nữ Nhi Các muốn biến mất khỏi Lưu Ly đảo? Sau này chúng ta đi đâu khoái hoạt?
Bên trong Nữ Nhi Các cũng bị kinh động, hỗn loạn từ tầng một lan tràn đến tầng năm, nam nữ lao ra khỏi phòng, kinh hoảng thất thố, một bên sửa sang lại y phục một bên kinh hãi hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Tổ chức thị vệ Nữ Nhi Các hướng dẫn khách nhân rút lui khỏi cửa sau, các chủ tự mình dẫn mọi người hiện thân.
- Nữ Nhi Các cùng Vu Điện chưa bao giờ liên quan, dám hỏi vì sao mà đến?
Làn da như ngưng mỡ, ánh mắt như nước mùa thu, các chủ Nữ Nhi Các xinh đẹp không gì sánh được, nàng mang theo mạng che mặt, che đi gương mặt kiều diễm khuynh thế, cũng che đi thần sắc lạnh như băng.
Một đám đệ tử Nữ Nhi Các phía sau nghiêm trận chờ đợi. Tuy rằng đối phương chỉ có hơn trăm người, nhưng lại làm cho bọn họ khẩn trương cao độ, ngay cả hô hấp cũng dồn dập. Đây là Vu Điện, bá chủ Luân Hồi hải vực, mỗi lần xuất hiện đại quy mô đều nhấc lên gió tanh mưa máu. Bọn họ thật sự nghĩ không ra vì sao Vu Điện lại vây quanh Nữ Nhi Các, bình thường nước giếng không phạm nước sông, chưa bao giờ lui tới liên quan đến nhau.
- Vì một người! Ngay tại Nữ Nhi Các các ngươi!
Một vị vu nữ Địa Võ Cảnh cao giai đứng ở phía trước, mặc dù các chủ Nữ Nhi Các là Thánh Võ cảnh, nhưng cũng không hề sợ hãi, càng không có áp lực.
- Người nào?
Các chủ Nữ Nhi Các là đệ nhất mỹ nữ Lưu Ly đảo, dáng người thon dài phập phồng, váy dài lỏng lẻo vừa phải, phác họa ra từng đường cong động lòng người, nhưng bên ngoài khoác một chiếc áo choàng rộng rãi, che đi ánh xuân mê hoặc người khác.
Xa xa người vây xem càng tụ tập càng nhiều, tuyệt đại đa số vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy các chủ Nữ Nhi Các, nhưng ở trong hoàn cảnh này, bọn họ thật đúng là không có bao nhiêu tâm tình thưởng thức, đều kỳ quái đã xảy ra chuyện gì.