- Táng Hoa Vu Chủ, ngưỡng mộ đã lâu.
Cửu Ngục Vương cười khẽ, vui vẻ không sợ hãi, ngược lại hào phóng bừng bừng.
- Thủy Mi sống hay chết?
Vu Chủ cách bầu trời trăm thước, giằng co với Cửu Ngục Vương.
- Tạm thời còn chưa chết, nhưng cũng không sống được bao lâu. Ta nắm Thánh Ngục trong tay nhiều năm như vậy, còn chưa từng có ai từ bên trong chạy ra.
- Khí linh ở trên tay ngươi?
- Muốn không? Qua đây lấy!
Cửu Ngục Vương từ trong không gian giới chỉ chiêu ra Thủy Tinh Cầu, toàn thân xanh thẳm, cường quang lóe lênnhư sấm chớp, chiếu sáng bầu trời tối tăm. Bên trong giống như là một đại dương mênh mông vô tận, mãnh liệt dâng trào, thủy nguyên lực tinh khiết xuyên thấu qua phong ấn Thủy Tinh Cầu, tràn ngập giữa biển trời.
Mặt biển yên tĩnh bắt đầu nổi lên sóng cả, sóng biển không có gió tự lên, từ chậm rãi đến mãnh liệt, tạo nên sóng triều trùng trùng điệp điệp, hỗn loạn đụng chạm lấy nhau, càng vỗ về phía bờ biển xa xôi cùng bến tàu.
- Nhất định phải như vậy? Náo loạn quá, muốn kết thúc liền khó khăn.
- Mạng cũng không còn, còn quan tâm đến những thứ đó? Sao, Vu Chủ không dám?
- Khí linh, ta bắt buộc phải có! Các ngươi muốn chơi, ta phụng bồi đến cùng. Còn ai nữa, tất cả ra ngoài đi, ta tiếp toàn bộ.
Thần thức Vu Chủ như triều, bao phủ hải dương, cũng quét về phía Lưu Ly đảo xa xôi, tìm kiếm những vương hầu khác của Thiên Vương Điện.
- Một mình ta là đủ, còn cần những người khác? Khí linh ở ngay trên tay ta, Vu Chủ tới lấy sao?
Tay trái Cửu Ngục Vương nâng Thủy Tinh Cầu lên, phá nứt tầng tầng phong ấn, thánh uy mạnh mẽ xuyên thấu vào Thủy Tinh Cầu, đánh thức khí linh yên lặng bên trong.
Răng rắc, mặt ngoài Thủy Tinh Cầu hiện ra khe nứt rất nhỏ, thanh âm giống như sấm sét bổ không, vang vọng biển trời, thanh âm truyền ra mấy chục dặm, bên trong phát ra uy áp càng ngày càng đáng sợ, giống như là một mảnh đại dương chân thật.
Vu Chủ khẽ nhíu mày lại, nàng tra khắp hải vực xung quanh, cũng tra toàn bộ đảo, thật sự không phát hiện ra khí tức cường thịnh khác.
Quỷ tướng trên Táng Hoa Thuyền cũng không rõ Cửu Ngục Vương muốn làm gì:
- Chẳng lẽ hắn muốn dùng khí linh để uy hiếp? Hắn là dự đoán chúng ta sợ tin tức khí linh bị công khai sao?
- Táng Hoa Vu Chủ, đến đây a? Khí linh ở ngay trên tay ta.
Cửu Ngục Vương đột nhiên hô to, thanh âm như sấm sét. Một cổ khí thế cuồng liệt thấu thể mà ra, hắn đạp không chạy như điên, chủ động giết về phía Vu Chủ.
Cường giả Lưu Ly Đảo nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, thật đánh? Đây có phải là điên không?
Vu Chủ rất bình tĩnh, khí thế lại đang tăng lên, trở nên khủng bố, giống như có hung ma thức tỉnh trong cơ thể nàng, một cổ huyết khí dâng trào, từng mảnh biển hoa hiện ra, nối liền biển trời, muốn phong tuyệt không gian xung quanh. Bàn tay phải của nàng chậm rãi nâng lên, lòng bàn tay và mu bàn tay nở rộ hai đóa hoa máu, xinh đẹp mà yêu tà, màu sắc tươi đẹp kia giống như duy nhất giữa biển trời tối tăm, lại giống như Bỉ Ngạn Hoa bên cạnh Tử Linh cầu, ngụ ý tử vong.
Cửu Ngục Vương cầm khí linh trong tay, vượt qua bầu trời cao, giống như sao chổi, đụng vào Vu Chủ. Mãnh liệt, va chạm mạnh mẽ, trong phút chốc bộc phát ra hào quang chói mắt, tiếng vang như sấm sét, từ xa nhìn lại, giống như là hai tòa thiên sơn va chạm, làm cho Thiên Hải đều nổ vang, ba động vô cùng kịch liệt, chấn nhiếp lòng người.
Một kích này, cường quang vạn trượng, cuồn cuộn mênh mông, huyết quang cuộn trào, lam quang sáng chói, mặt biển mấy ngàn thước trực tiếp nổ tung, sóng lớn ngập trời, sóng thần cuốn lên, cảnh tượng giống như thiên tai. Bến tàu bị nhấn chìm trong nháy mắt, bị sóng thần nghiền nát, các cao lầu và cây cối trên bờ cũng bị phá hủy.
Mọi người hoảng sợ, cỗ lực lượng va chạm này làm cho người ta sợ hãi, ngay cả đám người môn chủ Phong Lôi Môn cũng liên tiếp hít vào.
Cửu Ngục Vương hộc máu bay ngược, bay ra mấy trăm thước mới khó chịu ổn định, hắn chẳng những không có sợ hãi, ngược lại vẻ mặt còn cuồng nhiệt. Thủy Tinh Cầu trong tay vỡ vụn, kịch liệt rung động, khí linh bên trong toàn diện hồi phục, mấy tầng phong ấn cuối cùng cũng rạn nứt, răn rắc không dứt bên tai, mắt thấy sắp xuất hiện.
- Đồ để lại!
Vu nữ giết tới, mang theo một cổ khí tức cái thế, đánh về phía trước, kinh khủng ngập trời! Nàng thần uy lẫm liệt, khó có thể ngăn cản, đừng nói là cường giả trên đảo, ngay cả các vu nữ của Táng Hoa Thuyền cũng cảm giác được một loại khí tức sợ hãi.
Tuy nhiên...
Ông, gần như là cùng một thời gian, Cửu Ngục Vương nơi đó dâng trào lên một mảng lớn lam quang, bộc phát ra lực lượng Uông Dương không gì sánh được. Hắn miệng đầy máu, lại cất tiếng cười điên cuồng, giơ cao khí linh, giống như nâng một tôn thần linh, tay phải hắn hướng về phía trước một bắt, Hoang Thần Tam Xoa Kích từ trong không gian giới chỉ xuất hiện, tiếng ầm ầm vang dội, cường quang đỏ thẫm chiếu rọi biển trời, nhuộm đỏ mây đen.
Hoang Thần Tam Xoa Kích! Khí linh!
Cách mấy năm, lại một lần nữa gặp nhau.
Toàn bộ bộc phát ra cường quang ngút trời, lóe ra năng lượng cổ xưa mà mênh mông, sau đó mãnh liệt va chạm, giao hòa cùng một chỗ.