Rất nhiều người đều đang nghị luận, vị Cửu Ngục Vương này hình như cùng các chủ Nữ Nhi Các rất thân mật, mà người bên cạnh Cửu Ngục Vương là ai? Không ngờ lại có đôi cánh màu vàng, cũng đứng ở phía trước.
Bành! Bành!
Sắc trời dần tối, phương xa bay tới mây đen, nhìn như thong thả, lại giống như vượt qua không gian đến gần Lưu Ly đảo. Mây đen cuồn cuộn, hắc khí tràn ngập, bảy cự quỷ như ẩn như hiện, một đôi mắt giống như là u hỏa màu xanh biếc, xuyên thấu mây đen, nhìn xuống đại dương mênh mông, lại tựa như oán linh tà ác, bễ nghễ sinh ra. Nhiệt độ giữa biển trời đều như giảm xuống, trong không khí lộ ra một cảm giác âm lãnh.
Táng Hoa Thuyền vượt biển mà đến, ngang qua bầu trời! Toàn bộ là màu máu tanh, lá cờ phiêu bạt, tiếng chuông vang vọng, giống như một chiếc thuyền ma thực sự, từ địa ngục đến đây.
Uông Dương bình tĩnh. Gió biển tan đi, làn sóng tĩnh lặn.
Mọi người xung quanh bến tàu cả người rét run, thanh âm lúc trước còn nhao nhao nghị luận cũng đều bình tĩnh. Có vài người quay đầu bỏ chạy, chui vào trong rừng sâu núi thẳm, ngay cả những người trước đó to gan tụ tập ở phía trước cũng lui về phía sau.
Đó là Táng Hoa Thuyền trong truyền thuyết! Một vũ khí đáng sợ!
Táng Hoa Thuyền kỳ thật chính là Táng Hoa Điện, bên trong tụ tập lượng lớn vu nữ, còn có hai vị quỷ tướng. Cho nên nơi Táng Hoa Thuyền đi qua, tuyệt đối không có ai dám chắn đường, đều sẽ chạy trốn xa xa, bằng không có chết không sống, ngay cả Cổ Hải xa xôi cũng nghe nói qua hung danh của Táng Hoa Thuyền.
Vu Chủ Táng Hoa thật sự đến!
Y Tuyết Nhi và các vu nữ rốt cục cũng dám lộ diện, nhao nhao rời khỏi đảo, vòng qua Cửu Ngục Vương trên bầu trời, vọt tới hướng Táng Hoa Thuyền.
Vu Chủ đã đứng ở mũi thuyền, nhìn chằm chằm vào hai người ở bầu trời xa. Nàng không nhận ra Cửu Ngục Vương, nhưng nhận ra Tần Mệnh, một người tập kích nàng trên Bán Nguyệt Đảo, tuy rằng lúc ấy đeo mặt nạ, hiện tại lại mọc cánh, nhưng vẫn bị nàng nhận ra.
Chẳng lẽ khí linh thật sự là bị hắn cướp đi?
- Bẩm Vu Chủ! Sư tôn ta đã chết!
Y Tuyết Nhi lên thuyền, quỳ xuống trước mặt Vu Chủ.
- Cái gì?
Hai vị quỷ tướng hai bên trái phải biến sắc, chết rồi? Ánh mắt các nàng lạnh lùng như điện, nhìn về phía nam tử ở xa. Đó là ai, vậy mà có thể giết chết Thủy Mi?
- Hắn là Cửu Ngục Vương của Thiên Vương Điện! Hắn nhốt sư tôn vào Thánh Ngục, giết chết! Nếu như không có gì ngoài ý muốn, người bên cạnh hắn chính là vương mới sắc phong của Thiên Vương Điện, Bất Tử Vương, Tần Mệnh!
Y Tuyết Nhi bi phẫn đan xen, ân sư chết ở trước mặt nàng, mà nàng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn.
- Quả nhiên.
Vu Chủ bình tĩnh như thường, lúc ở Bán Nguyệt Đảo đụng phải lão đầu kia, nàng liền mơ hồ nghĩ đến, nhưng cũng không tin Thiên Vương Điện dám cường đoạt khí linh, nếu không sẽ dẫn đến chiến tranh toàn diện lần đầu tiên ở hải vực và đất liền.
- Khẩn cầu Vu Chủ báo thù cho sư tôn ta.
Mắt Y Tuyết Nhi rưng rưng nước mắt.
- Không cần Vu Chủ động thủ, chúng ta sẽ chiếu cố nàng.
Hai vị quỷ tướng nổi giận.
- Trở lại.
- Vu Chủ?
- Tất cả mọi người, mỗi người đều thuộc về các vị, nắm trong tay Táng Hoa Thuyền, nghiêm phòng đánh lén.
- Ý của ngài là...
Hai vị quỷ tướng bừng tỉnh, Cửu Ngục Vương can đảm ngăn ở nơi đó, thoạt nhìn không sợ hãi, chẳng lẽ trong hải vực phụ cận ẩn núp các vương khác của Thiên Vương Điện? Là muốn phục kích Táng Hoa Thuyền bọn hắn?
Nhất là vị lão đầu thần bí mà cường hãn kia, làm cho các nàng cảm nhận được áp lực trước nay chưa từng có, có thể là đã đuổi kịp hay không?
- Khống chế Táng Hoa Thuyền, tùy thời chuẩn bị khai chiến.
Sau khi Vu Chủ hạ lệnh, rời khỏi mũi thuyền, đạp không đi về phía Cửu Ngục Vương. Nàng khoác áo choàng đỏ như máu, hoa quý mà mỹ diễm, kiều nhan xinh đẹp như tiên linh, lại mông lung mơ hồ, có thể cảm nhận được phần mỹ lệ kinh tâm động phách kia, lại như thế nào cũng nhìn không rõ càng không nhớ được dung nhan chân thật của nàng. Xung quanh Vu Chủ tung bay những cánh hoa tươi sáng, mỗi bước hạ xuống, phía dưới mũi chân đều sẽ trống rỗng xuất hiện những đóa hoa nở rộ, vững vàng nâng đỡ nàng.
- Đến rồi! Đó chính là Táng Hoa Vu Chủ!
Môn chủ Phong Lôi Môn hít một hơi thật sâu, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Táng Hoa Vu Chủ, trong lòng không khỏi có chút áp lực, cũng kiêng kỵ thật sâu. Bọn họ toàn bộ lui về phía sau ngàn thước, phóng thích ra thánh uy, bao phủ đệ tử tông môn của bọn họ, một khi Vu Chủ khai chiến, năng lượng nhất định sẽ mang tính hủy diệt, khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng đến Lưu Ly đảo.
Các chủ Nữ Nhi Các thay Cửu Ngục Vương sốt ruột, chàng phải làm sao bây giờ? Thật sự muốn chiến cùng Vu Chủ? Chàng không phải là đối thủ của nàng.
- Chờ mong gặp lại!
Cửu Ngục Vương cười nhẹ nhàng, sải bước đi về phía Vu Chủ.
Nên đến chung quy cũng phải tới, băn khoăn đã tan thành mây khói, chỉ có hào tình sôi trào ở toàn thân chạy như bay, một hồi điên cuồng, một lần bạo tẩu, đám quần hùng hải vực a, dùng máu tươi của các ngươi để chứng kiến Thiên Vương Điện chúng ta quật khởi đi.
- Chờ mong gặp lại!
Tần Mệnh trân trọng hành lễ, một lễ này... Có lẽ đó là vĩnh biệt. Hắn huy động cánh chim, lui về không trung Lưu Ly Đảo, ngưng mi chờ đợi, cũng thay Cửu Ngục Vương đổ mồ hôi.