Tần Mệnh đi đến cuối đường, nhìn lại bọn người Tuyệt Ảnh, không tiếng động nở nụ cười. Xem ra hiệu quả không tồi, ngay cả Mã Đại Mãnh cũng không thể nhận ra.
Tứ Phương Trấn!
Trấn duy nhất trên Lưu Ly đảo, nơi này là một trong những nơi tụ tập chủ yếu của đoàn thể kẻ săn giết. Rất nhiều kẻ săn giết giết người ở Lưu Ly đảo lâu năm đều sẽ mua trạch viện ở chỗ này, Tuyệt Ảnh cũng không ngoại lệ.
- Đó là Tuyệt Ảnh? Ta đã không gặp họ trong một thời gian dài.
- Tuyệt cùng Ảnh đâu? Huyết tiên đâu? Sao lại chỉ còn mấy người này.
- Vậy hán tử vác trọng phủ kia là ai?
- Đó chính là Tuyệt Ảnh? Đây là lần đầu tiên ta gặp người thật.
Rất nhiều kẻ săn giết trong trấn lập tức nhận ra Tuyệt Ảnh. Không giống như những kẻ săn giết khác có chủ có phó có binh, tổ bảy người Tuyệt Ảnh mỗi người đều có đặc sắc, đều có danh hào, vũ khí đặc thù chính là dấu hiệu của bọn họ, cho nên liếc mắt một cái là có thể nhận ra.
Đoàn thể săn giết tại hải vực là vô số kể, có thể xông ra danh tiếng lại càng ít, Tuyệt Ảnh chính là một trong số đó, thần bí, cường hãn, nhiệm vụ đặc thù tỷ lệ thành công siêu cao, đều là nhãn hiệu đặc hữu của bọn họ. Nhất là hai vị lãnh tụ Tuyệt và Ảnh, bị rất nhiều thế lực mời chào với giá cao, nhưng đều bị cự tuyệt.
- Quách Hùng? Haha, đã lâu không gặp!
Một nam tử lão luyện cường tráng vừa bước ra khỏi tửu lâu, đã nhìn thấy bằng hữu cũ từ xa.
- Bảo gia! Đã lâu lắm rồi.
Quách Hùng lộ ra nụ cười tươi, xa xa liền ôm quyền.
- Bảo gia!
Đám người Mộng Trúc đều cười chào hỏi.
Phía sau Bảo gia đi theo hơn mười vị nam nữ, nhìn thấy Tuyệt Ảnh cũng rất ngoài ý muốn, nhưng đều gật đầu cười chào hỏi.
Tôn Minh ở phía sau giới thiệu ngắn gọn cho Mã Đại Mãnh. Đám người này là đội săn giết Hàn Triều, thanh danh rất lớn, năm đó từng hợp tác với Tuyệt Ảnh, còn được Tuyệt Ảnh cứu mạng, từ đó về sau đã trở thành bằng hữu.
- Ba người còn lại đâu?
Bảo gia nhìn Tuyệt Ảnh đi tới, trong lòng bỗng nhiên có dự cảm không lành.
Quách Hùng thần sắc ảm đạm, lắc đầu.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Bảo gia nhíu mày.
- Chúng ta vốn là muốn đi Kim Bằng hoàng triều đến Huyễn Linh Pháp Thiên, kết quả trên đường gặp phải chuyện ngoài ý muốn, không vào Bắc Vực liền...
- Chết rồi??
Bảo gia thất thanh, rất khó tiếp nhận. Đất liền có nguy hiểm như vậy không? Tuyệt Ảnh tung hoành hải vực, tràng diện gì chưa từng thấy qua, vừa mới đổ bộ đã chết?
Quách Hùng không muốn nhớ lại thảm kịch lúc đó, giật giật khóe miệng, cố gắng tươi cười.
- Nén bi thương!
Bảo gia khẽ than, cuộc sống của kẻ săn bắn chính là như vậy, thường xuyên sẽ gặp phải uy hiếp tử vong, sống qua ngày hôm nay, sống không quá ngày mai, sinh sinh tử tử, không có truyền kỳ vĩnh viễn, cũng không có cường giả không ngã. Mặc dù rất bất ngờ, nhưng không phải là quá khó để tiếp nhận.
Các đội viên khác của Hàn Triều đều tiếc hận, vẫn coi Tuyệt Ảnh là đối thủ cạnh tranh, cũng trở thành đồng bọn có thể tin tưởng, không nghĩ tới một năm trước phân biệt lại thành vĩnh biệt. Đã chết Tuyệt, Ảnh, Tiên, hiện tại Tuyệt Ảnh chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa.
Mộng Trúc hỏi:
- Bảo gia gần đây vẫn ở Lưu Ly đảo?
Một thành viên đội săn giết Hàn Triều nói:
- Cũng không phải, gần đây Lưu Ly Đảo rất náo nhiệt, chúng ta đều đẩy nhiệm vụ ủy thác mấy lần, ở lại đây xem kịch.
- Ta hỏi thăm các ngươi một chuyện.
- Nói đi.
- Lúc Cửu Ngục Vương của Thiên Vương Điện rời đi, Bất Tử Vương Tần Mệnh có đi theo không?
- Nam tử có cánh?
- Chính là hắn.
- Cũng không rõ ràng lắm, ngày đó tất cả mọi người đều chú ý đến chiến đấu giữa Cửu Ngục Vương và Vu Chủ, không có ai để ý hắn.
Lưu Ly đảo bây giờ mỗi người đều biết Thiên Vương Điện, cũng biết vị nam tử vung cánh kia chính là tân vương Thiên Vương Điện. Bất Tử Vương Tần Mệnh, là nhân vật truyền kỳ nhất đời mới của Kim Bằng hoàng triều, tất cả những người đến Huyễn Linh Pháp Thiên thám hiểm, nghe được nhiều nhất chính là Tần Mệnh, còn có Lôi Đình cổ thành cùng chúng vương truyền thừa của hắn. Chỉ là ai cũng không nghĩ tới, Tần Mệnh không có ở trên đất liền tiếp tục truyền kỳ của hắn, lại xuất hiện ở hải vực, vừa ra liền liên lụy đến một hồi oanh động như vậy.
- Sau đó hắn không xuất hiện nữa?
Mã Đại Mãnh nhịn không được nói.
Hắn rất bội phục phán đoán của Hô Diên Trác Trác, nói Tần Mệnh sẽ gây ra động tĩnh lớn, quả thật nháo ra, nhưng động tĩnh này náo loạn đến thiếu chút nữa liền dọa lui Tuyệt Ảnh. Hoang Thần Tam Xoa Kích a, một trong tứ đại thánh khí Cổ Hải, là chí bảo mà toàn bộ hải vực đều đang tìm kiếm hải vực. Trước sự kiện này, Tuyệt Ảnh của bọn họ có vẻ quá yếu ớt.
- Đổi lại là ai, cũng sẽ không ở lại Lưu Ly đảo chứ? Không đến mười ngày, Vu Điện đã có bốn nhóm người tới, chính là đang điều tra Tần Mệnh, còn có rất nhiều người muốn bắt được Tần Mệnh, hướng Vu Điện cầu công.
- Tần Mệnh là người của Thiên Vương Điện, ai dám bắt hắn?
Mã Đại Mãnh trừng mắt.
- Nơi này là hải vực, không phải đất liền. Bắt Tần Mệnh, lĩnh tiền thưởng, giấu đi là tốt rồi, Thiên Vương Điện bọn họ muốn tìm phiền toái cũng là tìm Vu Điện a. Hơn nữa, Vu Điện cùng Thiên Vương Điện đã thành tử địch, ai sợ ai chứ.
Bảo gia nhìn Mã Đại Mãnh, bỗng nhiên hỏi:
- Ngươi là ai?
Mộng Trúc nói:
- Đây là huynh đệ mới của chúng ta, cát đen.
- Hắc Sát!
Mã Đại Mãnh liệt sửa chữa, hắn thích cái tên này.
- Cát đen!
Mộng Trúc đáp lễ hắn một cái, nói cát đen liền cát đen.