Bây giờ không phải là nàng muốn hấp thụ Mã Đại Mãnh, mà là Mã Đại Mãnh đang hấp thụ nàng!
Loại chuyện khó hiểu này vậy mà thật sự đã xảy ra trên người Lâu Diễm, nàng cả đời hút dương khí nam nhân, bây giờ lại thật sự bị nam nhân hút lại, nàng không thể chấp nhận được, nhưng càng phản kháng, càng là chảy ngược, cũng càng trở nên sợ hãi.
- Cứu... Cứu ta...
Lâu Diễm đã hấp hối, vô lực giơ tay lên, cầu cứu Diêm Thành Bảo.
- Hỗn đản, cút ngay!
Diêm Thành Bảo tức giận gầm thét, phất tay, liền muốn giết Mã Đại Mãnh.
- Ngươi dám động một sợi lông của hắn thử xem? Tin ta… lột da của ngươi hay không!
Tần Mệnh ngăn ở trước mặt hắn, ánh mắt như đao, thanh âm giống như là phát ra khí tức lạnh lẽo từ trong kẽ răng.
- Liền một chữ, cút!
Diêm Thành Bảo đang nghẹn cổ tà hỏa, hai tay nắm chặt răn rắc giòn vang, lão tử đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt!
- Bang!
Bá Đao nặng nề rơi trên mặt đất, cách cổ Lâu Diễm chưa đầy ba cen - ti - mét, hơi chút nhích tới, liền có thể chém đầu nàng xuống:
- Nhìn xem ngươi nhanh, hay là ta nhanh! Họ Diêm, đừng tưởng rằng ta không biết ngươi muốn làm gì, chỉ bằng chút thủ đoạn này của ngươi, còn không được ta để vào mắt! Muốn chiếm đoạt Tuyệt Ảnh? Ngươi cũng không nhìn xem ngươi có bao nhiêu cân lượng.
Diêm Thành Bảo bình tĩnh lại một chút, nhíu mày nhìn Tần Mệnh:
- Ngươi là ai?
- Nột người ngươi không thể trêu vào!
- Cuồng ngạo, không sợ gió lớn đau đầu lưỡi.
- Không phục? Chúng ta thử xem?
Diêm Thành Bảo trong lòng dãy dụa, lớn tiếng quát:
- Buông nàng ra!
- Đây gọi là tự gây nghiệt không thể sống!
- Cứu... Cứu ta...
Lâu Diễm yếu ớt đẩy nam tử trên người mình ra, cầu cứu Diêm Thành Bảo. Nàng sắp không được rồi, lại lăn qua lăn lại tiếp, nàng sẽ bị cái tên nam nhân giống như gấu đen này xét nát mất.
- Cút ngay! Mặc kệ ngươi là ai, đây là trên địa bàn của ta, giết ngươi, phế ngươi, một tay ta đều làm được!
- Ngươi có thể thử xem?
Tần Mệnh không chịu thua, sát ý như thủy triều, tràn ngập gian phòng, khiến mảnh vỡ đầy đất run rẩy.
- Bành!!
Đám người Quách Hùng phá mở đội ngũ của Hàn Triều, xông vào phòng.
Lúc này, Mã Đại Mãnh phát ra một tiếng gầm rú điên cuồng, tuyệt vọng vươn tay về phía trước nằm trên người Lâu Diễm, Lâu Diễm đã đạt đến cực hạn, trước mắt đen lại, ngất đi.
- Đại Mãnh? Lâu Diễm?
Ánh mắt Tôn Minh gần như bật ra, lại nhìn đống mảnh vỡ khắp phòng, vẻ mặt trở nên đặc sắc.
- Huyết dược?
Quách Hùng khá bình tĩnh, lập tức nghĩ đến điều gì.
Mã Đại Mãnh nằm trên người Lâu Diễm một lúc, lắc lư đứng lên, ánh mắt hoảng hốt nhìn đám người trong phòng, hắn toàn thân đỏ bừng, giống như bị thiêu đốt, ngay cả đôi mắt cũng đỏ như máu.
- A!
Mộng Trúc kinh hô, nhanh chóng trốn sau lưng Quách Hùng, sợ Mã Đại Mãnh còn chưa tận hứng, sau đó nhìn chằm chằm nàng.
- Đại Mãnh! Tỉnh táo!
Ba người Quách Hùng hô to, nhanh chóng bảo vệ Mộng Trúc lui về phía sau.
Tần Mệnh siết chặt nắm đấm, sẵn sàng đánh hắn bất tỉnh bất cứ lúc nào.
May mắn thay, Mã Đại Mãnh không có tiếp tục phát tiết, ngồi khoanh chân trên mặt đất, nín thở ngưng thần bắt đầu tu luyện.
Cát đen bay lên, giống như sương mù màu đen cuồn cuộn, bao phủ hắn, từng hạt cát đen giống như một tảng đá lớn, lộ ra áp lực nặng nề.
Diêm Thành Bảo đang chuẩn bị tiến lên thì Tần Mệnh giơ đao lên.
Quách Hùng, Mộng Trúc, Tôn Minh Trương Liệt đều chặn lại trước mặt Mã Đại Mãnh, ánh mắt trở nên âm trầm nhìn Diêm Thành Bảo. Bọn hắn không phải kẻ ngốc, khi nghĩ đến huyết dược, bọn hắn đã liền liên tưởng đến âm mưu đằng sau nó. Hẳn là Lâu Diễm được Diêm Thành Bảo dặn dò, lẽ ra Lâu Diễm hẳn là lao đến Tần Mệnh, kết quả là trời đưa đất đẩy sau lại biến thành Mã Đại Mãnh.
- Ta cứu người!
Diêm Thành Bảo kéo ga trải giường dưới chân, che cho Lâu Diễm, ôm lấy rời đi, cứu người quan trọng hơn.
- Hắn thế nào? Mặc dù Mộng Trúc khinh thường Lâu Diễm phóng đãn, nhưng rõ ràng uy lực của huyết dược, nghe nói Lâu Diễm đã từng lấy Huyền Võ Cảnh đỉnh phong nuốt qua hai nam nhân Địa Võ nhất trọng thiên.
Vẻ mặt Quách Hùng nghiêm nghị:
- Huyết dược của Lang Độc Hoa Lâu Diễm là một loại yêu dược cực mạnh, một khi trúng độc thì tuyệt đối không có thuốc giải.
Tôn Minh tự hỏi.
- Không phải nói người cùng Lâu Diễm sẽ bị hút khô sao? Ta thấy Lâu Diễm ngược lại giống như là bị...
- Hút khô? Huyết dược?
Tần Mệnh nhíu mày nhìn bọn họ.
Mộng Trúc giới thiệu:
- Võ pháp của Lâu Diễm rất hung ác, có thể nuốt dương khí nam tử cho đến khi bị hút khô. Là huyết dược nàng dùng máu của chính mình để làm thuốc dẫn, luyện ra tình dược mạnh mẽ nhất, lại còn là tình dược không có thuốc giải.
Tần Mệnh nhìn đống hỗn độn khắp mặt đất, thức ăn vương vãi khắp nơi, nhưng số lượng không nhiều, chẳng lẽ là bị Mã Đại Phong ăn sao?
- Lâu Diễm mang thức ăn đến thăm dò ta, ta giả vờ bị trúng độc sau đó đánh nàng bất tỉnh. Lúc ấy ta có ăn một chút, nàng cũng ăn không ít, chẳng lẽ... Lâu Diễm bị huyết dược cắn trả ?
- Đại Mãnh thì sao?
- Hắn lúc ấy ở bên ngoài canh cửa, hắn...
- Hắn như thế nào?
- Hắn có tình cảm với Lâu Diễm, buổi chiều thúc giục ta hỏi thăm tình hình của Lâu Diễm.
Vẻ mặt Tần Mệnh trở nên đặc sắc, hắn căn bản hiểu rõ tình huống. Đây này gọi là trời đưa đất đẩy đây sao?
Nhưng làm sao Đại Mãnh trúng độc lại không có việc gì? Chẳng lẽ là bởi vì Hắc Thiết truyền thừa bảo vệ hắn? Hay là bởi vì Lâu Diễm bị cắn trả, thân thể mất khống chế? Bộ dạng Mã Đại Mãnh hiện tại của không giống như bị hút khô, ngược lại giống như là... đang đột phá!