Tám con rùa tím toàn bộ đang ngó chừng Tần Mệnh, trong ánh mắt dâng lên ánh sáng, như là nhìn thấy được mỹ vị.
Rầm rầm...
Mặt biển bỗng nhiên như là sôi trào, dâng lên bong bóng dày đặc, bên trên tám con rùa tím chậm rãi nổi lên, nắm hướng không trung. Mặt biển lần nữa xuất hiện một con rùa tím khác, đây là con thứ chín rồi, to lớn nguy nga, như là một tòa núi thấp trồi khỏi mặt biển, trên mai rùa dài khắp những chiếc gai nhọn hoắt, như là viên đá dữ tợn, gợn nước ào ào chảy xuôi, vẫn chưa hoàn toàn xuất hiện, to chừng một trăm thước, một cái đầu to lớn từ sâu trong đáy biển chậm rãi nâng lên, phát ra tiếng hô trầm thấp.
- Trốn!!
Tần Mệnh thét lên, dẫn theo Bá Đao phóng lên trời.
- Bảo trọng a!
Đám người Mã Đại Mãnh không do dự nữa, quay đầu bỏ chạy, khống chế được tấm ván gỗ điên cuồng lao vùn vụt, như là mũi tên, phóng tới xa xa.
Bạch Hổ giận dữ hét to, toàn thân kích thích gió lớn đậm đặc, vòng quanh nó bay lên không, đuổi theo Tần Mệnh.
- Rống!!
Con rùa phía dưới cùng nhất cũng nâng cái đầu to lớn lên, phát ra tiếng gào thét như long trời lở đất, mang theo cỗ sát phạt nặng nề, rung động lắc lư lấy biển trời, sóng âm cuồn cuộn, xua tán sương mù, sương đen trong phương viên hơn mười dặm đều bị dọn dẹp không còn, hiện ra xa xa khiến đám người mê mang, mặt biển rung chuyển dữ dội, nhấc lên sóng to gió lớn, hướng về xa xa trùng trùng điệp điệp lao nhanh đi, vô số tấm ván gỗ thuyền nhỏ tung bay, tình cảnh rung động lòng người. Quy rống chấn vang bầu trời, như xuyên kim liệt thạch, chấn đến mọi người xa xa sôi trào khí huyết, ôm đầu kêu thảm thiết.
Rầm rầm rầm!
Hơn mười con sóng làm nổ tung mặt biển, phóng thẳng lên trời, như là cự long lật biển, xoay tròn lao nhanh, dùng thanh thế kinh người bạo kích vòm trời, đánh về phía Tần Mệnh.
- Tiểu Bạch, nắm chặt!
Tần Mệnh đột nhiên chuyển hướng, thét một tiếng ra lệnh, đảo đầu lao vùn vụt.
Sóng nước cuồng vũ trời cao, to đến mười thước, cao tới vài trăm trượng, nhanh chóng vặn vẹo, mãnh liệt luân phiên, như là Thôn Hải Thú, bốn phương tám hướng chặn đánh Tần Mệnh.
Tình cảnh rung động oanh động cả hải vực.
Vô số cường giả kinh hãi gần chết, ngóng nhìn lấy mặt biển bạo động xa xa.
Tần Mệnh tăng tốc độ lên tới cực hạn, như là thay hình đổi vị trí như có như không không ngừng né tránh, nhưng mà, tám cơn sóng với thanh thế to lớn, toàn diện chặn đánh, không một chút kẻ hở. Tần Mệnh trốn tránh không kịp, bị ba con sóng giao nhau chặn đánh, âm thanh bành bành trầm đục, lực lượng điên cuồng suýt chút nữa khiến hắn vỡ tan, hài cốt giòn vang, máu tươi nghịch miệng phun ra, Tần Mệnh kêu thảm bay đi.
Giờ khắc này, dường như hài cốt huyết nhục cùng với linh hồn đều bị nghiền thành mảnh vỡ, đau nhức kịch liệt suýt chút nữa để cho hắn bất tỉnh đi.
- Tần Mệnh!
Mã Đại Mãnh thốt nhiên biến sắc, tức giận mắng, cát đen toàn thân hắn đột nhiên bạo động, như là bão cát màu đen vén trời mà lên, chấn mở đám người Quách Hùng, đánh nát tấm ván gỗ dưới chân, vòng quanh hắn phóng lên trời, nhanh chóng lao vùn vụt về phía xa xa.
- Đại Mãnh, trở lại...
Quách Hùng kinh hô, đi chính là chịu chết a.
- Hô!
Bên trong thủy triều đột nhiên nhô ra một cái móng vuốt sắc bén, đánh về phía không trung, do băng tinh ngưng kết thành, óng ánh sáng long lanh nhưng lại cứng rắn sắc bén, xé tới phía Tần Mệnh.
Tần Mệnh cưỡng chế đau nhức kịch liệt, kinh nhưng không loạn, phun máu gào thét, quay quay Bá Đao hung hăng bổ đi lên.
Bang!!
Hoa lửa văng khắp nơi, chấn vang chói tai, Bá Đao đột nhiên bị bắn ra, suýt chút nữa rời tay bay mất, móng vuốt băng tinh sắc bén vậy mà lại hoàn hảo không tổn hao gì, một thanh cái móng lại đặt tại ngực Tần Mệnh, bắt được Tiểu Quy tại chỗ đó, lực lượng khổng lồ, lực đạo bén nhọn, xé mở da thịt xương sườn, đều suýt chút nữa đào vỡ hoàng kim tâm của Tần Mệnh.
Tại trước mặt quái vật lớn như thế, Tần Mệnh chỉ như là ruồi trùng không chịu nổi một kích, bị đơn giản chà đạp.
- Rầm rầm!
Móng vuốt sắc bén đã chế trụ Bạch Quy, mang theo máu cùng da thịt của Tần Mệnh, cùng một chỗ kéo đi ra.
Tám con rùa tím đều lộ ra thần sắc tham lam, chuẩn bị chia xẻ mỹ vị kia. Mặc dù không biết là cái gì, nhưng là có loại cảm giác khát vọng, liệu định là bảo bối.
Nhưng, xiềng xích trên người rùa trắng không phải treo tại trên người Tần Mệnh, mà là liên tiếp với hoàng kim tâm. Hành động đột nhiên kéo một phát này, suýt chút nữa đem trái tim của Tần Mệnh đẩy ra ngoài.
Tình cảnh tàn nhẫn để cho rất nhiều người xa xa hít vào từng ngụm khí lạnh, có cảm giác nhỏ bé thật sâu.
- Oa a a...
Mã Đại Mãnh điên cuồng hét lên hô loạn, đạp trên hắc sa phong bạo giết vào chiến trường, tránh đi trùng trùng điệp điệp chặn đánh, lăng không chuyển hướng, hai tay luân phiên chiếc búa lớn, khàn giọng la hét, biểu tình dữ tợn, như là đầu Man Thú phát cuồng, một cái chớp mắt này, tất cả cát đen toàn bộ bị hấp thu, tụ tập đến mặt ngoài đại phủ, trọng lực đại phủ bạo tăng mấy vạn, một kích bổ trời, biển trời kinh loạn.
Một cái chớp mắt này, trong không gian sau lưng Mã Đại Mãnh càng là hiện ra mảnh hư ảnh màu trắng mơ hồ, chỗ đó cuồng cát đầy trời, xương trắng tế bái, thê lương đến bi tráng.
Xa xa rất nhiều người đều đang chú ý, đều bị một màn này làm cho cả kinh há miệng ra.
Đồng tử bọn người Quách Hùng cũng đều co lại, cách mấy nghìn thước đều có thể cảm nhận được cái cỗ khí thế bạo ngược kia, cũng có thể nhìn thấy hư ảnh hiển hiện sau lưng Mã Đại Mãnh.
Đó là cái gì?